Tha hương dị khách, ai quan tâm ai. Đều trời sinh làm đạo tặc, thêm cái phản loạn bẩm sinh cũng chẳng có gì to tát phải không.
“A......” Lạc Thất cũng không biết có nghe ra hắn nói bóng gió không, ngược lại thở dài một hơi: “Hy vọng trong tương lai ngươi vẫn giữ được lương tâm, cũng giữ được sự ngây thơ ngày hôm nay. Giống như bát cơm bây giờ ...... Cám ơn ngươi.”
Triệu Trường Hà cười nói: “Ngữ khí này của ngươi cũng không dễ dàng, bây giờ là bằng hữu rồi chứ.”
Lạc Thất “Ừm” Một tiếng, nhẹ giọng nói: “Đã sớm là như vậy.”
Kỳ thực nào chỉ là bằng hữu, hai người sống nương tựa lẫn nhau đều không nói quá, chỉ là Lạc Thất chưa từng nghĩ hai từ này sẽ xuất hiện ở chính mình cùng ai khác.
“Vậy tối nay có thể nằm cùng một chỗ a?” Triệu Trường Hà gõ bàn: “Ta nói ngươi đã đủ chưa, một người ngủ giường một người lại nằm sấp trên bàn, còn muốn kéo dài kiểu này tới khi nào a? Mặc kệ ngươi nói gì, đêm nay lão tử phải ngủ giường, mẹ nó lạnh chết ta.”
“......” Lạc Thất đờ đẫn nói: “Ngươi ngủ giường cũng được. Nếu ngày nào ta chết ở bên ngoài, ngươi cũng sẽ không cần phiền não loại chuyện này.”
Triệu Trường Hà tức giận nói: “Ta nói ngươi không lẽ là nữ tử thật a, thế nào lại già mồm thành dạng này? Cái trò nữ giả nam trang này viết trong tiểu thuyết độc giả bây giờ đều không thích xem rồi.”
Lạc Thất cũng không tức giận chỉ chỉ cổ mình nói: “Họ Triệu ngươi nhìn cho kĩ đi, ngươi có phải nhịn đến nỗi điên rồi không, thấy cái gì đều có thể nghĩ tới nữ nhân?”
“Ngược lại mới đúng! Lão tử bây giờ lấy đâu ra tâm tư dính tới nữ nhân!” Triệu Trường Hà cả giận nói: “Ta căn bản hy vọng ngươi đừng là nữ nhân, nam dễ đối phó hơn gấp bao nhiêu lần, là nữ mới phiền phức có đúng không! Ngươi không thể có khí khái nam nhi hơn sao!”
Lạc Thất trợn to hai mắt, nửa ngày mới bật cười nói: “Thật sự là...... Giang hồ hảo hán chi ngôn.”
“Ý từ này nói ta đúng là thẳng nam đúng không, a quên ngươi không hiểu cái từ này.” Triệu Trường Hà ngã ngữa: “Lão tử chính là một thẳng nam a? Lời đã nói xong, nếu ngươi là đàn ông, hôm nay liền bắt đầu ngủ chung, ngươi nếu là nữ tử, lão tử sáng mai liền đi tìm Tôn giáo tập hi sinh cái mông, cầu hắn cho ta thay phòng khác! Ngủ một giấc mà thôi, rắc rối thật sự!”
Lạc Thất đâm đâm cây đũa vào bát cơm, thịt trong bát gần như bị hắn đâm nát, trong miệng nhỏ giọng nói thầm: “Đúng là đạo tặc, quá thô bỉ .”
Triệu Trường Hà không nghe rõ hỏi lại: “Cái gì?”
“Không có gì.” Lạc Thất ngẩng cổ lên: “Ngủ chung thì ngủ chung, chẳng lẽ ta sợ ngươi!”