Loạn Thế Thư

Chương 21

Lạc Thất rõ ràng chưa từng có ý định gia nhập vào Ma giáo, nhưng lại không dám chạy trốn, bất đắc dĩ đi theo tới đây, nhân sinh của hắn đã bị đảo lộn hết cả lên, sắc mặt của hắn trên chặng đường không tránh khỏi rất khó coi.

Triệu Trường Hà thấu hiểu tại sao hắn trưng bộ mặt đó nhưng không cảm thấy mình đã chơi Lạc Thất một vố. Dù sao Lạc gia trang đều chết hết, nếu không có vở kịch này, Lạc Thất có thể sống sót hay không đều khó mà nói. Cho dù Đường Thủ Tọa có thể cứu Lạc Chấn Vũ, sao có thể lo lắng cho một ngoại môn đệ tử như hắn, khả năng ngươi sẽ thập tử nhất sinh a. Nói trắng ra là Triệu Trường Hà cũng coi như tự cứu mình, bằng không đều bị Ma giáo chém chết ở đó.

Kỳ thực Lạc Thất trong lòng cũng có hiểu được điều này nhưng dù trưng cái bộ mặt vẫn rất tự nhiên đi theo Triệu Trường Hà. Triệu Trường Hà cũng vui vẻ làm thế, dù sao cũng là người quen duy nhất lúc này ......

Về phần gia nhập ma giáo, Triệu Trường Hà đương nhiên không có do dự, tình hình đến mức này, gia nhập liền gia nhập a, Lạc gia có thể tốt hơn Ma giáo bao nhiêu?

Trên chặng đường, Ma giác cũng không có hành hung thực ác mà cực kỳ ngoan ngoãn mang theo bọn hắn trở về. Ma giáo đồ đối với hành vi Triệu Trường Hàngược rất có cảm tình, dọc trên trường rất nhiệt tình với hắn, khen “Là một hảo hán”, nhưng Triệu Trường Hà vẫn rất bất lực.

Bắc Mang Bắc Mang...... Thế giới của hắn đương nhiên có, hơn nữa rất nổi tiếng. Lúc mới nghe địa điểm này còn tưởng là địa lý Hoa Hạ thời cổ đại, kết quả Bắc Mang này cùng Mang Sơn hắn biết không có nửa điểm quan hệ, ngọn núi hoang vu này không dấu chân người, băng tuyết ngàn dặm, ngoài núi có thành cũng là tiểu thành hoang vu, căn bản không phải Hà Lạc chi địa.

Đây không phải cổ Hoa Hạ, là một thế giới hoàn toàn khác, chỉ không biết rốt cuộc có quan hệ gì với giấc mơ của mình, chẳng lẽ vì đây là thế giới trong mơ của mình, cho nên nơi này phong thổ tương tự Hoa Hạ , ngôn ngữ cũng là Hán ngữ hiện đại ?

Không biết, nhưng rất khó chịu. Du cho dọc theo đường đi mấy ngày nay ngủ đi ngủ lại nhiều lần như vậy, cũng không có dấu hiệu trở về thế giới hiện thực, Triệu Trường Hà biết thật sự không trở về được.

Triệu Trường Hà chưa bao giờ có nguyện vọng muốn xuyên không, trong nhà vẫn còn ba mẹ, xuyên cái rắm a, nguyện vọng lớn nhất của hắn lúc này là được về nhà.

Bất kể gϊếŧ được tên yêu nữ kia có thể trở về không...... Tóm lại nếu nữ nhân xem bói kia có năng lực khiến ta xuyên không thì đồng thời cũng có thể luyện ra năng lực đưa ta trở về. Bởi thế ưu tiên hàng đầu bây giờ là mau chóng tu luyện nâng cao sức mạnh, tỉ như mở ra cái gọi là nhân thể huyền quan, từ đó có khả năng tìm được phương pháp trở về.

Không nói cái khác, nếu không luyện công sợ là bị chết cóng ở đây trước.

Lạc thất cạnh bên bỗng nhiên mở miệng: “Ngươi vì công pháp Ma giáo , mới phải làm vậy?”

Triệu Trường Hà quay đầu nhìn hắn, Lạc Thất vẫn vẻ mặt vô cảm. Triệu Trường Hà lắc đầu nói: “Nào có cái kich bản gì, ta thay thôn dân Triệu Thố báo thù, cũng coi như là tự vệ, bằng không thì ngươi và ta chỉ có thể bỏ mạng ở đó.”

Lạc Thất: “Vậy báo cái tên giả a, vì cái gì lại kiêu ngạo nói Sát nhân giả Triệu Trường Hà?”

Triệu Trường Hà cười: “Vì cái gì Triệu Trường Hà không thể là tên giả? Về sau đi ra ngoài thay cái tên ai biết ta là ai......”

Lạc Thất nhất thời nghẹn lại, nghiêng đầu không nói, có chút dễ thương.

Triệu Trường Hà lúc này nói: “Là tên thật.”

Lạc Thất: “*.”

“Ta cũng lười giấu đầu giấu đuôi, đại trượng phu đi không đổi họ ngồi không đổi danh.” Triệu Trường Hà nhe răng nở nụ cười: “Hơn nữa, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy ta nói câu đó rất ngưu bức a?”

Lạc Thất sững sờ, không biết trả lời câu này thế nào mới tốt.

Chỉ vì hay ra vẻ quá thôi?

Triệu Trường Hà cuối cùng thở dài: “Hơn nữa, tên thật tên giả không có gì quan trọng, ta xem chừng lệnh truy nã đã phát tán bốn phía, chỉ cần có khuôn mặt giống ta, tên nào cũng thế ...... Ừm, hy vọng Đường Thủ Tọa họa kỹ không tốt.”