Sau khi cậu xuyên tới lúc không lâu liền chú ý tới tiền tiết kiệm của bản thân Khương Đường, chỉ có mấy ngàn tệ. Lúc ấy Khương Đường không hiểu biết nhiều về thu nhập của minh tinh nên đã lên mạng tìm kiếm thu nhập của minh tinh Khương Đường. Bất kỳ diễn viên tuyến 18 như thế nào cũng sẽ được trả hàng chục nghìn cho một bộ phim, theo logic mà nói, Khương Đường cũng vậy, nhưng thực tế đã cho cậu hai cái tát vào mặt.
Mục Cao Hàn tiếp tục xúi giục: “Tối nay sẽ không có cảnh diễn đêm đâu, hiếm lắm.”
Vì thế Khương Đường không có tiền đồ mà đồng ý.
*
Khi các thành viên đoàn phim nhìn thấy Khương Đường và Mục Cao Hàn đi cùng nhau, ánh mắt của họ rất kỳ lạ, con mắt của một số người trong số họ gần như lồi ra.
Diêu Sâm Lị đứng ở một bên, nhờ trợ lý phe phẩy quạt, cau mày không ngừng: "Mục Cao Hàn uống nhầm thuốc à?"
Trợ lý giả vờ như không nghe thấy, phe phẩy chiếc quạt của mình mà không phản ứng. Kể từ khi Khương Đường chơi cô và Diêu Sâm Lị ngày hôm đó, trợ lý đã mong rằng Khương Đường sẽ biến mất khỏi tầm mắt mình mãi mãi.
Càng tiếp xúc với cậu, cô càng cảm thấy Khương Đường là một người thần thần đạo đạo. Thời điểm cô và Khương Đường đối diện, toàn thân cô đều nổi hết da gà, cô không biết tại sao Diêu Sâm Lị lại phải túm Khương Đường không bỏ.
Diêu Sâm Lị cố chịu đựng, nhưng cuối cùng không thể kìm được nữa, bước tới ngăn cản Mục Cao Hàn. Mặc dù cô và Mục Cao Hàn không quen biết nhưng cũng nghe nói qua đối phương tính tình hiền lành. Lần này cô ngăn anh không phải nhắc nhở Mục Cao Hàn cẩn thận với việc Khương Đường hút máu, mà cô chỉ muốn biết đầu óc Mục Cao Hàn có phải có vấn đề hay không.
"Mục ca, anh và Khương Đường chuẩn bị đi đâu?"
Diêu Sâm Lị không thích Mục Cao Hàn và Mục Cao Hàn không có ấn tượng tốt với cô. Nhưng Diêu Sâm Lị đã ngăn anh lại nên anh không thể giả vờ như không nghe thấy được. Anh khẽ xoay người, mỉm cười gật đầu với Diêu Sâm Lị, "Tối nay không có cảnh diễn đêm nào, tôi định dùng bữa với Khương Đường."
Cùng nhau ăn cơm?
Mục Cao Hàn không chỉ uống nhầm thuốc mà phỏng chừng não của anh cũng không hoạt động tốt.
Diêu Sâm Lị trong lòng khinh thường nhếch môi, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt nhìn về phía Khương Đường và Mục Cao Hàn, rồi nói: "Vậy chúc hai người dùng bữa vui vẻ."
Hôm nay ăn vui vẻ thì ngày mai Mục Cao Hàn sẽ khóc.
Một người như Khương Đường có thể tùy tiện tới gần hay sao? Mục Cao Hàn thật đúng là tự mình tới cửa Khương Đường để hút máu.
Không chỉ Mục Cao Hàn mà tất cả mọi người trên trường quay đều có thể hiểu được ý nghĩa đằng sau lời nói của Diêu Sâm Lị. Trong lúc nhất thời, các nhân viên nhìn Mục Cao Hàn có chút cảm thông. Nhưng bản thân Mục Cao Hàn lại rất bình tĩnh, gật đầu: "Đúng vậy, nếu có đủ thời gian, tôi nghĩ chúng ta có thể cùng nhau dùng bữa khuya. Cậu nói đúng không, Khương Đường.”
Khương Đường nhe răng cười, rạng rỡ nói: "Mục ca nói đúng. À, nhân tiện, tiền bối hôm nay về khách sạn phải cẩn thận, nếu không ngày mai sẽ lại lên hot search."
Sắc mặt Diêu Sâm Lị tối sầm, khi cô mở miệng định chửi rủa, Mục Cao Hàn mỉm cười nói: "Chúng tôi đi trước nhé."
Ý nghĩa bảo vệ rất rõ ràng, Diêu Sâm Lị không khỏi chửi rủa khi nhìn vào bóng lưng của hai người.
Vậy thì nhìn xem ngày mai ai là người lên hot search.
*
Sáng sớm hôm sau, trợ lý của Mục Cao Hàn cười điên cuồng trong phòng Mục Cao Hàn: "Hahahahaha, Mục ca, anh mau xem hot search, lại nhớ lại biểu tình ngày hôm qua của Diêu Sâm Lị khi biết chúng tôi đã ăn tối với Khương Đường."
Trợ lý là một trong những học đệ của Mục Cao Hàn, bình thường cậu rất vô tư, thay vì làm trợ lý, gọi cậu là người thân sẽ thích hợp hơn. Ở chỗ của Mục Cao Hàn, trợ lý luôn có gì nói đó, liền cúi người cầm điện thoại di động đọc to như sợ Mục Cao Hàn không biết chữ.
"Khϊếp sợ! Phòng làm việc Cát Huy đã chụp được cảnh Diêu Sâm Lị hôn bạn trai cũ say đắm trong gara ngầm của khách sạn! Đồng thời, phòng làm việc Cát Huy cũng tiết lộ Diêu Sâm Lị đang bắt cá hai tay!”
Trợ lý nhỏ ôm mặt nói: "Chết tiệt, Khương Đường thật tuyệt! Mục ca, anh có còn nhớ ngày hôm qua trước khi rời đi, Khương Đường đã dặn Diêu Sâm Lị cẩn thận khi trở về khách sạn, kẻo lại lên hot search. Em còn tưởng Khương Đường cố tình làm vậy, không ngờ rằng cậu ấy còn có thể tính toán được điều này!"
Sau khi cùng nhau ăn tối, lại bởi vì lời nhắc nhở của Khương Đình đã cứu Mục Cao Hàn, trợ lý nhỏ giờ đây nhìn mọi thứ về Khương Đường đều thuận mắt.
"Mục ca, anh nói em đi tìm Khương Đường tính xem khi nào em sẽ trở nên giàu có. Anh nghĩ có khả năng không?"
Mục Cao Hàn: "...Sẽ thực tế hơn nếu em hỏi Khương Đường nên mua số xổ số nào."
Sau khi xoa đầu trợ lý nhỏ, Mục Cao Hàn nói: "Nếu đã vui vẻ như vậy, tại sao không chia cho Khương Đường một phần càng sớm càng tốt?"
Trợ lý nhỏ cười khúc khích: “Em mua cho cậu ấy.”
*
Tối qua Khương Đường ăn no.
Mục Cao Hàn tìm thấy nhà hàng lẩu ngon nhất gần đó, giao thực đơn cho Khương Đường. Đáng tiếc sau khi Khương Đường xuyên tới đây không hiểu rõ về món lẩu, chỉ có thể xấu hổ quay đầu lại nhìn Mục Cao Hàn. Mục Cao Hàn nghĩ cậu xấu hổ nên lấy lại thực đơn và gọi một loạt.
Ba người ăn nhiều đến mức dựa vào ghế không muốn cử động.
Bữa khuya đương nhiên là không ăn thành, nhưng điều đó cũng không ngăn được Khương Đường cuối cùng cũng có được hai người bạn cách vài tuổi.