Người Giám Hộ Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn

Quyển 1 - Chương 47: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Hơn nửa ngay cả lông vũ của bé cũng có khả năng chống cháy, lớp vảy chân chính của Hắc Long ma ma làm sao có thể sợ lửa được?

Tô Tinh nhanh chóng thả lỏng, tiếp tục phun lửa.

Nhưng trong lòng bé vẫn không khỏi có chút nghi hoặc.

Hắc Long ma ma là rồng và mẹ đến từ núi lửa nên việc phun ra lửa là cực kỳ bình thường.

Nhưng tại sao bé có thể phun lửa?

Bé không phải con ruột của mẹ Rồng Đen, bé thậm chí còn không phải một con rồng.

Bất kể là rồng trong núi lửa nơi bọn họ sinh sống, hay rồng ngoại lai đoạt trứng đều không có con nào lớn lên giống bé vậy.

Tất nhiên không loại trừ khả năng bé giống một con rồng nào đó mà chính mình cũng chưa từng gặp qua. Nhưng khả năng đó tựa hồ quá thấp.

Hơn nữa rồng là loài động vật trưởng thành sớm, vừa phá xác liền có khả năng sinh tồn độc lập.

Ở điểm này, bé không có điểm nào giống với loài rồng.

Bé vừa mới nở hoàn toàn không có khả năng sinh tồn, nếu không phải cuối cùng Hắc Long ma ma lựa chọn nuôi dưỡng bé, bé đã sớm chết cóng, chết đói.

Bé không phải rồng nhưng bé có thể phun lửa.

Vậy rốt cuộc bé là con gì?

Từ ngoại hình và tính đặc thù, bé giống một con chim.

Và cũng không giống gà, vịt hay ngỗng cả những con chim sống độc lập sớm. Mặc dù bé có thể mở mắt ngay khi phá vỏ nhưng không thể đứng vững trong ngày đầu tiên, và cũng không thể tự kiếm ăn và giữ ấm nên bé không được coi là một con chim phát triển sớm.

Mẹ Rồng Đen có biết chủng loại của bé không?

Mẹ đã gặp qua đồng loại của bé chưa?

Tô Tinh có chút tò mò.

Tò mò đáp án của mấy cái vấn đề này cũng tò mò chủng tộc của chính mình.

Khoai lang nướng dần dần toả ra hương thơm, Tô Tinh thèm đến chảy nước miếng.

Chiếc mai mà Hắc Long ma ma mang theo lúc di cư chứa đầy thức ăn như hạt cỏ và trái cây sấy khô, không có bất kỳ thân cây nào.

Đã lâu lắm bé không được ăn khoai lang, lần gần đây nhất là vào mùa đông lấy được từ trong hang động của con thú tai dài.

Cái gì chủng tộc, đáp án cái gì cũng không quan trọng bằng củ khoai lang nướng trước mặt.

Tô Tinh xé mở lớp vỏ, lộ ra thịt khoai màu vàng kim thơm ngát.

Thơm quá, Tô Tinh nuốt nước bọt, cố nhịn cảm giác muốn cắn xuống một ngụm, đẩy củ khoai đã lột vỏ về phía Hắc Long ma ma.

Hắc Long khó hiểu nhìn bé, dùng móng vuốt đem củ khoai đẩy đến trước mặt Tô Tinh.

Tô Tinh lại đẩy trở lại.

Mẹ ơi, mẹ ăn trước đi.

Mẹ đã chăm sóc và chuẩn bị thức ăn cho con trong suốt mùa đông, bây giờ đã trở lại hang rồng, là thời điểm con chuẩn bị cho mẹ một số….ách, đồ ăn vặt.

Tiểu mao cầu không ăn sao?

Con rồng đen càng thêm khó hiểu, vốn tưởng tiểu mao cầu thích thứ này chứ.

Cục lông nhỏ không muốn ăn thứ này nên chuẩn bị món khác cho bé.

Hắc Long đứng dậy, chuyển hướng nhìn về phía rừng rậm.

“Pi pi pi!”

Ở chung đã lâu, Tô Tinh vừa thấy Hắc Long đứng dậy liền biết mẹ tính làm gì, vội vàng ngăn cản lại.

Để chứng minh mình sẽ ăn khoai, Tô Tinh cúi đầu cắn một ngụm lớn.

Khoai lang nướng rất nóng nhưng Tô Tinh lại không cảm thấy, hừng hực, vừa ngọt vừa mềm, ăn rất ngon.

Với sức ăn của mình dù bé có cố gằng như thế nào cũng chỉ ăn được một nửa.

Dư lại ba củ rưỡi khoai lang đều thuộc về Hắc Long.

Con rồng đen một ngụm lại một ngụm, đem toàn bộ số khoai nướng còn lại trên đá ăn xong.

Từ lâu nó đã quen với việc ăn thức ăn còn lại sau khi tiểu mao cầu đã no.

Ngay từ ngày đầu tiên cho cục lông nhỏ ăn, nó đã có nhiệm vụ giải quyết những quả màu đỏ, bạch quả, thân cây….mà bé chưa ăn hết.

Thức ăn đủ cho Tô Tinh ăn mấy ngày, đối với Hắc Long mà nó chỉ là chút đồ ăn nhẹ, căn bản không đủ để khỏa lấp cơn đói. Từ từ, bé giống như bỏ qua điều gì đó.

Tô Tinh nghĩ đến Hắc Long lặn xuống nước bắt cá, sau đó nhìn về phía hồ lớn bên phải rừng rậm.

“Chíp!”

Chúng ta hãy đi câu cá nào!

Vừa lúc cần tắm rửa một chút.

Bé bây giờ là một con chim bẩn thỉu, toàn thân dính đầy cát bụi do dọn dẹp ‘nhà’, lông đã chuyển sang màu sẫm hơn, nếu lắc lư có thể sẽ rơi ra vài lạng cát.

Hắc Long cũng chẳng khá hơn bé chút nào, có cát rơi vào khoảng trống giữa các miếng vảy của mẹ.

Tô Tinh dẫn đầu vỗ cánh bay lên, mời Hắc Long cùng bay qua hồ bên kia.

Đúng rồi, bé còn chưa từng đến hồ lớn bên kia đâu.

Lúc trước bé ở trong rừng rậm, Hắc Long chưa từng dẫn bé đi tìm thức ăn ở gần hồ, bé thậm chí còn không biết mẹ Rồng Đen có thể lặn lâu để bắt cá.

Con rồng đen nhìn thấy hướng của tiểu mao cầu đang bay, do dự một chút rồi cũng vỗ cánh nhanh chóng đuổi theo.

Tô Tinh rơi xuống bên hồ.

Hồ này rất lớn, gần như có thể so sánh cùng hồ lớn trên đảo núi lửa, nơi rồng săn mồi.

Phía bên kia hồ hình như có một khu rừng rậm nhưng thân cây ở nơi đó đều màu đen, nhánh cây và lá cây lại mọc ra trên những thân cây đen đó.

Sự kết hợp giữa màu đen chết chóc và màu xanh lá cây tượng trưng cho sức sống, trông vô cùng kỳ dị.

Thân cây đen, cành và lá xanh, bé dường như đã nhìn thấy sự kết hợp này ở đâu đó….

Tô Tinh chợt nhớ đến hai khúc cây cháy khô bị mẹ Rồng Đen chuyển ra khỏi hang, chợt bừng tỉnh đại ngộ.

Thân cây có màu đen vì bị lửa thiêu.

Những cành mới được mọc ra từ chổ cây chưa bị thiêu hoàn toàn, chỉ cần điều kiện thích hợp vẫn có thể đâm chồi nảy này lộc.

Hoá ra hai khúc gỗ cháy đen kia đến từ rừng rậm phía bên kia hồ.

Không biết ngọn lửa kinh khủng như thế nào đã khiến toàn bộ khu rừng trở thành thế này….nếu không có hồ lớn ngăn trở, có thể ngay cả khu rừng bọn họ đang sống cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Tô Tinh nhìn về phía rừng rậm cháy đen bên kia, trong đầu bé dường như hiện lên hình ảnh ngọn lửa cuồng nộ, bé thậm chí còn ngửi thấy mùi khỏi nồng nặc trong không khí.

Sau đó…mưa lớn trút xuống, lừa dần dần tắt, đất trở nên ẩm ướt, chỉ còn mùi khói cay nồng hoà vào trong nước đọng lại, thật lâu không tiêu tan.

Thấy Tô Tinh nhìn chằm chằm vào rừng rậm phía bên kia hồi lâu, Hắc Long tiến lên một bước, dùng thân thể che khuất tầm mắt bé.

“Grừ.”

Con rồng đen cúi đầu nhìn chăm chú vào Tô Tinh với đôi mắt bình tĩnh uy nghiêm hiếm thấy.

Tô Tinh lập tức hồi thần.

Lần đầu tiên bé phát hiện trí tượng tượng của mình phong phú đến mức còn có thể tưởng tượng được mùi hương trong đó, như thể chính bé đã trải qua vậy.

“Chíp~”

Mẹ ơi, mẹ nhanh nhanh đi bắt cá đi.

Về phần mình, bé muốn tìm một nơi nước nông để tắm.

Lông trên đỉnh đầu có cát dính vào, khiến bé ngứa ngáy như muốn mọc thêm não vậy.

Julyyy: Sắp có điềm rồi.