Người Giám Hộ Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn

Quyển 1 - Chương 29: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Hắc Long nghe được âm thanh từ hang động đi ra.

Đàn rồng đoạt trứng đã bị trục xuất, chúng sẽ không đến thăm núi lửa vào mùa đông năm nay nữa, theo lý mà nói hẳn là không có gì có thể doạ đến tiểu mao cầu mới đúng.

Tại sao tiếng kêu của tiểu mao cầu lại nôn nóng như vậy?

Hắc Long nhanh chóng đi đến cửa hang, trước tiên đem cục lông nhỏ kiểm tra một lượt từ trên xuống dưới để xác nhận bé không bị thương, sau đó hơi quay đầu lại nghi hoặc nhìn bé, lắng nghe tiếng kêu của Tô Tinh.

Tiểu mao cầu nôn nóng kêu không ngừng, dùng đầu cánh chỉ về phía hang động đối diện.

Cặp kim long trong hang động đối diện cũng phát hiện động tĩnh phía bên này, chúng đồng thời dừng động tác, quay đầu nhìn qua.

Con rồng đen nhìn theo phương hướng cánh nhỏ của tiểu mao cầu.

Kim long?

Không đúng, là chỉ đống đá bên chân con kim long.

Tại sao quả cầu lông nhỏ lại thích những viên đá phế liệu thấp kém như vậy?

Màu sắc không tươi sáng, bề mặt cũng chẳng nhẵn nhụi, còn không bằng cái tổ trứng nó đoạt cho tiểu mao cầu.

Tuy rằng Hắc Long thực khó hiểu nhưng tiểu mao cầu đã muốn, nó liền bay qua đó di chuyển tất cả các tảng đá trước mặt hai con kim long đang sợ hãi co rúm trong một góc.

Tô Tinh nhìn đống đá chất trước mặt: “…”

Chúng có 100% là đá và…không có quả trứng nào.

Quay đầu nhìn về phía hang động đối diện, ba quả trứng hình bầu dục đang yên lặng nằm trơ chọi trên mặt đất, bên cạnh không có lấy một viên đá, rất hiển nhiên là bị Hắc Long cố ý bỏ lại.

Không phải như vậy, thứ bé muốn cứu không phải hòn đá mà là quả trứng rồng.

“Pi pi!”Tô Tinh tiếp tục chỉ vào hang động phía đối diện.

Trứng! Muốn trứng!

Con rồng đen nhìn theo hướng bé chỉ và thấy những quả trứng nằm trơ chọi.

Sau đó nó cúi đầu chuyên chú chơi đùa với những viên đá trên mặt đất như thể những viên đá này không phải là phế liệu mà là những viên ngọc hiếm có khó tìm, quý đến mức nó yêu thích không muốn buông tay.

Tô Tinh: ?

Hắc Long ma ma tuyệt đối hiểu ý của bảo bối nhưng mamy không muốn làm, cho nên mới giả ngu.

Bé rất quen thuộc từng hành vi của Hắc Long, khi bé muốn mẹ Rồng Đen làm thịt khô chuẩn bị cho mùa đông thì mẹ cũng phản ứng y như vậy.

Sau khi cuộc di cư bắt đầu bé đã hiểu tại sao Hắc Long ma ma lại từ chối chuẩn bị thức ăn cho mùa đông, cũng đồng thuận với cách làm của mẹ.

Nhưng việc đó cùng tình huống hiện tại không giống nhau.

Không chuẩn bị thức ăn qua mùa đông mẹ vẫn có thể sống khoẻ re nhưng nếu không dọn những quả trứng đến đây, khoảng khắc tiếp theo chúng sẽ biến thành trứng luộc dung nham.

Đây cũng không phải canh trứng cà chua, món yêu thích của bé.

Tô Tinh có chút đau đầu.

Nếu như những sinh vật như rồng, loài đứng đầu chuỗi thức ăn bị tuyệt chủng thì chắc chắc đó là lỗi của chúng.

Bé cũng minh bạch, Hắc Long cũng giống hai con kim long kia, đều tràn ngập bài xích với những quả trứng không phải của mình.

Không có trứng lại cướp trứng của con rồng khác để nuôi dưỡng, trong khi có trứng lại coi thường trứng của con rồng khác.

Hắc Long mặc dù không sinh trứng nhưng nó có một con non đã nở.

Vì vậy, trứng hoặc con non của loài rồng khác mẹ sẽ không chấp nhận nữa.

Tô Tinh hiểu được ý nghĩ của Hắc Long.

Thành thật mà nói bé cũng rất cao hứng khi mẹ rồng chỉ dưỡng duy nhất một con non là bé.

Bé là thân nhân duy nhất trên thế gian này của mẹ Rồng Đen, à không thân long?

Bé cũng là đứa con duy nhất của Hắc Long ma ma, tất cả ‘tình mẫu tử’ của mẹ Rồng đều dành cho bé, điều này khiến Tô Tinh, người từ nhỏ đã thiếu vắng tình yêu thương của người thân cảm thấy thật hạnh phúc.

Bé từng mong đợi mẹ Rồng Đen sẽ sinh trứng.

Khi đó, trong mắt bé quả trứng chỉ là trứng, tương tự như trứng gà hay trứng vịt nhưng tất nhiên trứng rồng sẽ đặc biệt hơn.

Tóm lại trứng cũng chỉ là trứng không hơn không kém, trắng trắng tròn tròn, cùng một con gà con kêu chíp chíp hoặc một con rồng con nháo khóc đòi ăn, là hai chuyện khác nhau.

Nhưng vừa rồi bé phát hiện ta con kim long đang định thả quả trứng bạch long vào dung nham, khoảnh khắc sợ hãi khiến bé chợt nhận ra những quả trứng này khác hoàn toàn với những quả trứng bé từng ăn trong kiếp trước, bên trong quả trứng này còn chưa một sinh mệnh bé nhỏ.

Một chú rồng con giống như bé vậy.

Bé muốn có được tất cả tình yêu thương của mẹ Rồng lại vô phương vô pháp nhìn ba tiểu sinh mệnh kia bị dung nham nuốt chửng.

Nếu bé đã nhìn thấy chuyện này nhưng không làm gì, bé chắc chắn sẽ gặp ác mộng.

Tô Tinh leo lên đống đá, nghiêng thân dùng đầu huých móng vuốt con rồng đen, đôi mắt to tròn xoe ngoan ngoãn nhìn nó.

“Pi pi~”

Cứu cứu chúng nó, mẹ là người mẹ tốt nhất thế giới này.

Đôi đồng tử hẹp dài của con rồng đen tan ra một lát, không chịu khống chế mà trở nên tròn trịa.

Nó nhịn không được cong móng vuốt, gãi gãi sau gáy tiểu mao cầu một cái.

“Chϊếp…”

Có chút ngứa nhưng lại rất thoải mái.

Tô Tinh nghiêng đầu để Hắc Long tiếp tục gãi bên kia.

Không đúng, bây giờ không phải là lúc để gãi đầu.

Tô Tinh bị Hắc Long quay một vòng rốt cuộc cũng phản ứng lại, vội vàng quay đầu nhìn quả trứng rồng.

Nó không thể bị vứt đi trong một chốc bé mất tập trung, đúng không?

Trước khi kịp nhìn thấy hang động phía đối diện bé đã nhìn thấy mẹ Rồng Đen bay ra và đáp xuống cửa hang bên kia.

Hai con kim long vừa bò ra từ trong góc im lặng rút trở vào, cúi người xuống, đầu song song mặt đất thể hiện sự phục tùng.

Sau đó, chúng nó nhìn thấy Hắc Long nhặt những quả trứng trên mặt đất rồi bay trở lại hang động của mình.

Hai con kim long hai mặt nhìn nhau, từ trên khuôn mặt của nhau thấy được sự mờ mịt sâu sắc.