Người Giám Hộ Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn

Quyển 1 - Chương 23: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Tô Tinh dùng lọ trái cây sấy khô đi thu thập rêu làm một ít rêu khô, dư lại ăn cùng Hắc Long ma ma.

Mặc dù thức ăn chính của Hắc Long là thịt nhưng thỉnh thoảng nó cũng sẽ ăn một số loại trái cây trong rừng.

Có thể vì trợ giúp tiêu hoá hoặc cũng có thể là do cần bổ sung các loại khoáng chất và vitamin.

Ở nơi khó có thể tìm kiếm được trái cây như thế này, bé sẽ đem một ít đồ ăn chính mình cất chứa chia cho mẹ Rồng.

Như là trái cây sấy khô được cất trong mai hay rêu mà mẹ Rồng Đen mang về cho bé.

Những thức ăn này đều được đặt trong hang, Hắc Long cũng sẽ không bao giờ tùy tiện lấy chúng ăn. Chỉ có Tô Tinh ngậm đút vào miệng cho nó, nó mới phối hợp ăn một chút.

Tuổi còn nhỏ đã có thể nuôi ma ma, hôm nay bé cũng là một con rồng con thực tài giỏi. Tô Tinh từng nghĩ đến việc gieo trồng một số hạt giống mà bé mang đến đây.

Chỉ là nhiệt độ bên trong núi lửa quá cao, vô pháp trồng trọt.

Tô Tinh cũng không biết rêu bên ngoài có thể tồn tại trong bao lâu, bé tận lực tích trữ càng nhiều càng tốt, đem những chiếc lọ trống không do ăn trên đường di chuyển đều lấp đầy.

Tổng cộng ba chiếc lọ trống, một cái là đựng hạt dưa trắng và hạt cỏ mà bé đã ăn xong, hai lọ còn lại đựng trái cây sấy khô mà bé và Hắc Long ma ma cùng nhau ăn.

Trong khi mỗi ngày bé đi theo mẹ Rồng Đen ra vào núi lửa, bận bận rộn rộn tích trữ rêu phong thì những con rồng khác lại bận rộn xây tổ trứng.

Chúng nó sẽ rời núi hàng loạt, ngoài việc săn bắt con mồi, chúng còn đi tìm những viên đá màu sắc để xây tổ trứng.

Tô Tinh phát hiện, bọn chúng đặc biệt thích những viên đá có màu sắc rực rỡ, những loại màu sắc tươi sáng, bề mặt nhẫn bóng như đá quý là được ưa chuộng nhất, mỗi lần có con rồng nào mang về một viên đá như vậy sẽ có rất nhiều rồng muốn cướp đoạt.

Một lần nọ, một con rồng có lông mang về một viên đá phát sáng và tất cả rồng đều lao vào chiến đấu tranh giành nó đến vỡ đầu chảy máu.

Cuối cùng Hắc Long ra tay đem viên đá phát sáng đó đoạt lại đây, kết thúc trận đại chiến gần như đem núi lửa đánh cho tan tành.

Đêm đó trong tổ trứng của Tô Tinh có thêm một viên đá phát sáng.

Tô Tinh nhìn Hắc Long ma ma nằm bên cạnh ổ trứng của bé, hưng phấn mà nhìn chăm chú vào mẹ Rồng, cái đuôi phía sau không tự chủ nhẹ nhàng phe phẩy, phảng phất như cực kỳ vui sướиɠ.

Bé thầm nhủ trong lòng rằng rồng có thân thể cường tráng, một chút cũng không sợ phóng xạ.

___

Hầu hết các tổ trứng rồng đều đã xây xong, trong thời gian này những con rồng mới không ngừng đến núi lửa, chúng nó vẫn cần dành nhiều thời gian hơn để tìm kiếm đá xây dựng tổ trứng.

Tô Tinh những ngày này có thời gian rảnh rổi lại đến trước cửa hang động canh giữ, nhìn những hang động của những con rồng khác chờ mong trứng rồng giáng thế.

Bé chưa từng nhìn thấy những quả trứng rồng khác, chúng đều tròn tròn trắng trắng giống như quả trứng của bé lúc trước đúng không?

Còn chưa nhìn thấy trứng rồng, bé đã nhìn thấy hai con bạch long đang đánh nhau trong một hang động ở vách đá đối diện.

Một con bạch long đè lên một con bạch long khác, dùng răng nanh cắn vào cổ nó, con bạch long bên dưới hai cánh dang rộng nhưng không thể bay.

Không ngừng có nhưng âm thanh va chạm liên tục truyền đến.

Rồng cực kỳ hung mãnh, đối với đồng loại chúng cũng xuống tay không chút lưu tình, nhưng cùng một loài rồng rất ít khi xảy ra tranh đấu, càng đừng nói đến cảnh tượng tàn khốc như vậy.

Đây không phải một cuộc chiến, đây là đơn phương bất nạt.

Tô Tinh sợ con bạch long bên dưới bị cắn chết nên nhanh chóng chạy vào hang gọi Hắc Long ma ma đến giúp đỡ.

“Chϊếp! Chϊếp!”

Cứu mạng, cứu mạng, sắp nháo ra mạng rồng!

Tô Tinh chạy đến trước mặt Hắc Long, vỗ vỗ cánh, nóng lòng cầu cứu.

Hắc Long bị kinh động đến, vội vàng cúi đầu xem bé.

Nó cận thận quan sát, thậm chí còn dùng móng vuốt đem bé xoay một vòng, cuối cùng nghi hoặc mà nghiêng đầu nhìn bé, không rõ chổ nào xảy ra vấn đề.

Không có nhiều thời gian để giải thích.

Tô Tinh chạy nhanh đến phía sau Hắc Long, dùng sức đẩy chân nó hướng ra bên ngoài.

Con rồng đen mờ mịt mà phối hợp bước đi, hướng ra cửa hang động.

Tô Tinh chạy về phía trước, giương cánh chỉ vào hai con bạch long kêu lớn.

Hắc Long nhìn theo phương hướng bé chỉ.

Cảm nhận được tầm mắt Hắc Long, hai con bạch long cứng đờ không dám cử động.

Hắc Long nhìn chằm chằm một lúc vẫn không hiểu tiểu mao cầu muốn làm gì, cúi đầu nghi hoặc nhìn bé.

Tô Tinh lo lắng muốn chết.

Trước kia khi những con rồng khác chiến đấu ác liệt, chẳng phải mẹ Rồng Đen luôn ra tay ngăn cản sao? Sao lần này mẹ lại thờ ơ như thế nhỉ?

“Pi pi pi!”

Mau mau tách chúng nó ra! Cứu mạng con rồng phía dưới!

Nhìn thấy tiều mao cầu vừa nôn nóng vừa lo lắng không thôi, tuy rằng không rõ bé vì cái gì kích động như vậy nhưng vì làm bé bình tĩnh lại, Hắc Long vẫn bay ra ngoài.

Nó đáp xuống cửa hang động của hai con bạch long, phát ra tiếng rít gào.

Hai con bạch long sợ hãi hoảng hốt đâm loạn bên trong hang động, cuối cùng từ cửa hang xông ra ngoài.

Tô Tinh đứng ở cửa hang nhìn hai con bạch long kề sát nhau bay đi, mãi đến khi đáp xuống bục đá cao nhất cũng không tách ra, bé không khỏi nghi hoặc.

Chúng nói tại sao vẫn luôn dựa gần như vậy?

Bay gần như vậy, cánh đều chạm vào nhau, thiếu chút nữa rơi vào dung nham.

Ngay cả khi đáp trên vòm miệng núi lửa chúng nó cũng không tách ra mà cùng nhau nhìn xuống.

Tại sao con bạch long bị bắt nạt không nhân cơ hội bỏ chạy?

Trước khi Tô Tinh kịp hiểu ra, con rồng đen đã bay trở lại hang động và đẩy bé vào trong hang ngay khi tiếp đất.

Mấy ngày tiếp theo, Tô Tinh chứng kiến nhiều lần những con rồng cùng hang bắt nạt nhau, lần nào cũng chạy đến cầu cứu Hắc Long ma ma.

Quá nhiều lần như vậy, con rồng đen không cho bé ra ngoài cửa hang nữa.

Mỗi lần bé muốn đi ra cửa hang động nhìn xem có quả trứng rồng nào giáng thế hay không liền bị cái đuôi quét trở vào hoặc là móng vuốt xách lại.

Mamy hư.

Tô Tinh hung tợn mổ vào cái móng vuốt trảo bé trở lại.

Đột nhiên bé nghĩ đến cái gì, ngẩng đầu ra khỏi móng vuốt nhìn Hắc Long ma ma với đôi mắt sáng ngời.

Không nhìn được trứng của con rồng khác nhưng bé có thể mong chờ trứng của mamy a.

“Pi pi, pi pi.”

Mẹ ơi, mẹ ơi, khi nào mẹ đẻ trứng?

Julyyy: vừa dịch chương này mình vừa hả họng cười luôn á! Bới làng nước ơi bé nó không những xem bậy, rũ ‘mẹ’ xem chung mà còn xúi giục ‘mẹ’ đi phá đám chuyện tốt của con rồng khác nữa kìa. Thấy tội cho hai con Bạch Long kia dễ sợ, ở trong nhà của mình ‘tạo rồng con’ mà còn bị phá.

Cám ơn bạn "Nari-chan" đã đề cử truyện ạ. Cảm ơn cả nhà đã ủng hộ mình!