Có thể nói, show truyền hình thực tế hot nhất ở Liên Bang hiện nay không gì khác chính là S7.
Khác với những show hẹn hò ghép đôi khác, mỗi một mùa của chương trình đều sẽ mời 7 vị khách quý, điều đó cũng đại biểu cho việc sẽ luôn có một vị khách quý bị thừa ra trong bất kì hoạt động đồng đội hai người nào.
Đó là một show hẹn hò tràn ngập mùi thuốc súng.
Trong thế giới đầy rẫy sự bất bình đẳng giữa ba giới tính ABO, S7 lại cố ý tập trung vào sự bình đẳng giới.
Nói một cách thông thường, giữa Alpha và Omega sẽ luôn bị thu hút bởi pheromone của nhau, đồng thời cũng sẽ sản sinh ra sự bài xích với pheromone của người có cùng giới tính với mình.
Mà Beta không có pheromone lại vô cùng vạn năng, vừa có thể ở cùng với A, trở thành vợ của A, vừa có thể ở cùng với O, trở thành chồng của O.
Beta cũng là giới tính duy nhất không tồn tại kì thị "tình yêu đồng giới"*, B và B có thể kết hôn với nhau.
Nhưng Alpha có ưu thế về thể chất và trí tuệ trời sinh, Omega lại xinh đẹp dịu dàng, xác suất sinh ra Alpha cao hơn mấy chục lần so với Beta.
Bởi vậy, trong hầu hết các trường hợp, B và B luôn bị ép phải ở bên nhau, gọi tắt là người thừa.
Đúng lúc đó, phẫu thuật cấy ghép tuyến thể ra đời. Tuy tính rủi ro khi cấy ghép rất cao, các tuyến thể trên cấp B không thể cấy ghép được nhưng cuối cùng, nó đã thỏa mãn giấc mộng được trở thành A và O của một số Beta.
Dưới tình huống như vậy, vị khách mời Beta yêu đương với AO được mời đến trong chương trình S7 thường sẽ trở thành tâm điểm của sự chú ý.
Kết quả luôn làm người xem của mỗi quý không bao giờ thất vọng.
Độ hot của S7 cũng vì vậy mà tăng vọt, được coi là tiêu chuẩn của những người theo chủ nghĩa bình đẳng giới, chiếm giữ ngai vàng đứng đầu bảng danh sách độ hot của các show truyền hình thực tế.
"Thế nào?"
Thẩm Thanh Hoan lười biếng dựa lưng vào ghế, cặp chân dài duỗi ra phía trước, cả người giống như người không xương.
"Tôi thấy cậu khỏi phải tiếp tục hẹn hò nữa, chất lượng khách mời của S7 cao như vậy, cậu cứ tìm thẳng một người trong đó là xong."
Nói xong, anh ta bỗng nhiên đè thấp giọng, nói:
"Điều quan trọng nhất chính là Hoàn Vũ cho cậu kí hợp đồng với Nhất Đới Nhị! Chỉ cần cậu lên S7, đạo diễn Chu sẽ cho cậu làm nam chính trong bộ phim tiếp theo của ông ấy!"
Chu Khải Minh, siêu đạo diễn nổi tiếng thế giới hiện đang giữ chức giám đốc hình ảnh của tập đoàn giải trí Hoàn Vũ, nghe nói ông ấy có một phần cổ phần của công ty Hoàn Vũ.
Quý Mộ Dương vốn từng cố ý tiếp xúc với ông ấy, nhưng thái độ của đạo diễn Chu tương đối mập mờ, luôn dao động không chắc chắn giữa cậu với ba diễn viên xuất sắc khác cùng thế hệ với cậu.
Nếu có thể nắm chắc vai diễn ngay...
Quý Mộ Dương nhớ tới bộ phim khiến mình vô cùng cảm động kia, trầm mặc một lát, trong lòng cảm thấy hơi xấu hổ.
Trong thời đại này, bất cứ lưu lượng nào cũng có thể hot.
Làm phân còn nhiều hơn đào vàng, kịch bản tốt, đạo diễn tốt chỉ có thể gặp chứ không thể cầu.
Vừa đồng ý xong, trong đầu cậu khó tránh khỏi nhớ lại rất nhiều lần hẹn thất bại từng trải qua trước đó, ngập ngừng nói:
"Không phải anh bảo tính cách này của tôi không lên show truyền hình thực tế được sao?"
Thẩm Thanh Hoan: ...
Thẩm Thanh Hoan nhìn cậu bằng ánh mắt khó tin:
"Cậu nghĩ gì đấy? Cậu sẽ không định để lộ bản tính trước mặt khán giả đấy chứ!?"
Anh ta day day thái dương đau buốt của mình:
"Đương nhiên phải dựa theo thiết lập hình tượng nhân vật của cậu ở nơi công cộng rồi. Cậu được công nhận là nam thần hoàn mĩ nhiệt huyết cởi mở còn gì!"
Quý Mộ Dương: "... Là anh bảo tôi tìm đối tượng mà."
Thẩm Thanh Hoan: "Đúng vậy, không thể chậm trễ thêm nữa, chẳng lẽ cậu phải bộc lộ bản tính mới có thể tìm đối tượng sao?"
Quý Mộ Dương: "Chỉ là tôi cảm thấy..."
Thẩm Thanh Hoan: "Đừng cảm thấy nữa! Cậu cứ làm theo lời tôi nói là được, bảo đảm ôm được mỹ nhân về, yên tâm đi!"
Quý Mộ Dương: "... Ờ"
Cậu yên lặng đồng ý nhưng trong lòng lại không kìm được nghĩ ngợi, nếu có người yêu tính cách giả dối của cậu thì liệu người mà người đó yêu có còn là cậu không?
Nhưng theo cách nói của Thẩm Thanh Hoan, trên đời nào có nhiều cái yêu hay không yêu như vậy.
Thường chủ yếu là Omega mới cân nhắc đến những chuyện đó, Alpha phải lấy sự nghiệp làm trọng, về phần đối tượng, họ chỉ cần tìm một người phù hợp đủ điều kiện là được rồi.
Quý Mộ Dương suy nghĩ lại một chút, cảm thấy lời anh ta nói cũng đúng.
Người trưởng thành nào có thứ gọi là tình yêu, chỉ có trao đổi lợi ích thôi--- Nếu không phải điều kiện yêu cầu của Quý Nguyệt Thuần quá hà khắc thì cậu đã thoát kiếp độc thân từ lâu rồi.
Nếu cậu đã hẹn hò thất bại nhiều lần như vậy thì chứng tỏ bản tính của cậu cũng không được người khác yêu thích, tỏ ra mạnh mẽ đến mấy cũng chỉ là nghĩ mình lại xót cho thân mà thôi.
Tổn thương người khác cũng giống như tự làm tổn thương mình, thực sự không có gì quan trọng.
Hai người cơm nước xong, Thẩm Thanh Hoan đi đến quầy lễ tân kí hóa đơn, Quý Mộ Dương chờ anh ta ở cửa thang máy.
Kết quả là mới đứng không bao lâu, hai bóng dáng quen thuộc đã lặng lẽ đi tới.
"Ba, ba xem đó là ai kìa?"
Một giọng nói dịu dàng mềm mại vang lên.
Vừa nghe thấy giọng nói này, Quý Mộ Dương đã tránh sang bên cạnh theo bản năng.
Đó là hai ba con đang dắt tay nhau.
Nữ sinh có mái tóc xoăn gợn sóng, váy ngắn, đi giày cao gót khoảng mười hai phân, mặc chiếc áo xuyên thấu, khắp người toàn là đồ hiệu xa xỉ, đâu đâu cũng là logo thương hiệu.
Người đàn ông trung niên bị cô ta kéo đi lại có dáng vẻ của một người thành công, mặc bộ vest ba mảnh đặt may cao cấp vừa người.
Tuy rằng trên mặt đã có dấu vết của năm tháng nhưng thoạt nhìn vẫn anh tuấn nho nhã, tác phong nhẹ nhàng như trước.