Mãi đến khi mẹ của Quý Mộ Dương nghe thấy tiếng động chạy từ phòng bếp đến đây, mọi người cuối cùng mới tản ra.
Quý Nguyệt Thuần nhìn thấy đứa con của mình trở về, từng giọt từng giọt nước mắt lớn trào ra khóe mi, chảy dọc theo hai má rơi trên mặt đất.
Bà muốn đưa tay lau đi ngay, ai ngờ càng lau lại càng nhiều.
Quý Mộ Dương nhìn thấy bà như vậy, vành mắt cũng không kìm được mà nóng lên, khẽ giọng nói:
"Mẹ, năm mới Tết nhất, mẹ đừng khóc."
Quý Nguyệt Thuần thở hổn hển mấy hơi, ngừng khóc:
"Chắc chắn ba con đã nhìn thấy, đúng không? Chuyện lớn như vậy, mẹ không tin ông ấy không xem!"
Quý Mộ Dương siết chặt tay, suy cho cùng thì cậu đang nắm giữ điểm mấu chốt là một Alpha, không rơi nước mắt nhưng giọng nói lại khàn khàn:
"Cho dù ông ấy không xem thì cũng sẽ có người nói cho ông ấy. Hiện giờ cả thế giới đều đang đào bới chút chuyện quá khứ của nhà chúng ta mà."
Quý Nguyệt Thuần nghe vậy rốt cuộc cũng nín khóc mỉm cười.
Trời sinh bà vốn cực kì xinh đẹp, bằng không cũng không thể có đứa con đẹp như Quý Mộ Dương.
Giờ phút này bà cười lên lại càng đẹp không gì sánh được, các dì ở xung quanh thấy thế lập tức thở phào nhẹ nhõm, tiến lên giúp bà lau khô nước mắt.
Bấy giờ Quý Mộ Dương mới bước vào, nhóm Alpha lại ngồi lại phòng khách đánh bài, Omega và Beta thì quay lại tất bật trong phòng bếp.
Quý Mộ Dương rửa tay kĩ càng rồi cũng đi đến phòng bếp, cẩn thận né tránh mọi người, cầm bát đũa xếp lần lượt từng cái ở phòng ăn.
Các cô các bác đã quen với sự giúp đỡ của cậu từ lâu, ngược lại cũng không can ngăn, chẳng qua mấy đứa em họ cứ quấn lấy cậu hỏi đủ thứ chuyện trong giới giải trí.
Lúc Quý Mộ Dương làm việc muốn tránh bọn họ, cẩn thận để không bị chạm vào, chân tay hơi co cóng.
"Đừng vây quanh Dương Dương nữa, mấy đứa không thấy mình đang vướng víu gây cản trở sao!"
Một giọng nói có phần già nua vang lên, đám em họ lập tức im lặng, ngoan ngoãn quay về phòng khách.
Quý Mộ Dương thở phào nhẹ nhõm, xoay người nói:
"Ông ngoại, ông đến rồi ạ."
Ông ngoại cậu tên Quý Như Hải, sống ở tầng cao nhất trong tòa nhà cao tầng này. Trên thực tế, bên trong tòa nhà có ba căn hộ đều là nhà mà đơn vị phân cho ông ngoại, chẳng qua tầng cao nhất có sân, ông ngoại lại thích trồng trọt nên mới ở đó.
Trong đó có một căn cho nhà dì Hai của cậu, một căn khác thì để cho mẹ con bọn họ ở.
Ông bà ngoại có tổng cộng bốn người con gái, mấy năm nay, hai mẹ con bọn họ chính là người gặp khó khăn nhất, được săn sóc hơn một chút cũng không ai nói gì.
May mà Quý Mộ Dương không chịu thua kém, càng kiếm càng nhiều tiền, bằng không lúc Quý Nguyệt Thuần vừa li hôn vẫn phải phụ thuộc vào ông ngoại để chi trả sinh hoạt phí hàng tháng.
"Ừ," Quý Như Hải đánh giá cậu một lượt từ trên xuống dưới nhưng cũng không nhìn ra được vẻ vui mừng gì trên mặt ông ấy, ông ấy chỉ nói: "Không tệ."
Từ lâu, Quý Mộ Dương đã quen với dáng vẻ vui buồn tức giận cũng không để lộ sắc mặt của ông ngoại cậu. Trên thực tế, tính cách không thích gần gũi như vậy của Quý Như Hải trái lại còn khiến cậu cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút.
Đúng lúc này, Quý Như Hải bất thình lình hỏi: "Con trai của Triệu gia thế nào?"
Động tác của Quý Mộ Dương khựng lại một chút.
--- Tháng trước, Quý Như Hải giới thiệu cho cậu một đối tượng hẹn hò, là cháu trai của đồng đội ông ấy, tên là Triệu Kỳ.
Tuy Triệu Kỳ không phải Omega nhưng cũng xem như là một Beta có vẻ ngoài vô cùng đẹp.
Chưa nói đến chuyện gia thế của nhà cậu ta môn đăng hộ đối với Quý Mộ Dương, bản thân cậu ta cũng là người tốt nghiệp Đại học Liên Bang, hiện giờ là nhân viên của chi nhánh thực quyền thuộc chính phủ liên bang, nhìn kiểu gì cũng thấy sau này sẽ được ông nội cậu ta đề bạt lên trên, tương lai một đường thẳng tiến mà không lo trở ngại.
Nhưng cũng giống như những đối tượng hẹn hò lúc trước, Quý Mộ Dương chỉ cần ăn cơm với cậu ta một lần thôi thì hai người sẽ không có đoạn sau nữa.
Nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của Quý Mộ Dương, Quý Như Hải trầm mặc một lát, lắc đầu.
Quý Mộ Dương cũng biết vấn đề nằm ở trên người mình, đành phải nói:
"Cháu sẽ liên hệ lại với cậu ấy..."
Quý Như Hải lại giơ tay ngăn cản, nói:
"Dưa hái xanh không ngọt, cuộc sống sau này là sống cho chính các cháu, không phải sống cho mấy người già chúng ta."
"Nếu gặp người nào mà thấy không vừa ý thì lại tiếp tục gặp thêm nhiều người hơn, cháu không cần vội, cũng đừng nản lòng."
"Nếu không phải mẹ cháu lo lắng cho cháu thì ý của ông cũng muốn để cho cháu chơi thêm vài năm nữa, dù sao cũng không có việc gì."
Quý Nguyệt Thuần vốn đang ở bên cạnh phòng bếp nghe thấy cuộc trò chuyện, lúc này vội vàng đi tới:
"Ba, thằng bé cũng sắp ba mươi rồi, không thể kéo dài thêm nữa."
Bà nói xong khẽ cắn môi, bối rối nhìn thoáng qua Quý Mộ Dương:
"Có mấy Alpha tới tầm tuổi nó rồi vẫn chưa tiến hành đánh dấu chứ? Năm nay nó đi kiểm tra sức khoẻ, thậm chí kết quả cho ra có tới ba mục pheromone bất thường, con rất sợ nếu nó còn tiếp tục như vậy thì một ngày nào đó sẽ đột ngột đến kì phát tình ở nơi công cộng..."
Trong ba loại giới tính Alpha, Beta và Omega, Omega là yếu ớt nhất, nhưng Alpha lại là giới tính không ổn định nhất.
Bất kể là Omega trong kì phát tình hay pheromone của Alpha khác thì cũng là nguồn tín hiệu rất nguy hiểm.
Sau khi phân hóa ở tuổi trưởng thành, Alpha luôn bị bủa vây trong trạng thái rất dễ bị kích động.
Dưới tình huống ổn định, Alpha trưởng thành đều sẽ có một khoảng thời gian cố định đến kì phát tình của mình hàng tháng, thường là 2-3 ngày.
Alpha ở giai đoạn này sẽ giống như phát điên cũng như thèm khát pheromone an ủi của Omega, hơn nữa tính cách sẽ trở nên vô cùng cực đoan, lại dễ không kiểm soát được hành vi, nếu bạn đời là Beta thì càng phải tiếp xúc thân thể nhiều hơn và mức độ trao đổi sâu hơn.
Alpha không có bạn đời trong giai đoạn này chỉ có thể tự nhốt mình ở trong phòng, tránh để bị pheromone của những người khác kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mất đi lí trí.
Vì vậy, về cơ bản, Alpha trưởng thành sẽ có bạn đời ổn định lâu dài, cho dù có khoảng cách đi chăng nữa thì nó cũng sẽ không tồn tại trong thời gian quá lâu.
Mà Quý Mộ Dương lại là một người hoàn toàn không bình thường trên phương diện này.
Cậu không chỉ tự mình chịu đựng vượt qua kì phát tình mà một lần chịu đựng còn kéo dài suốt mười năm liền.
Từ lúc bắt đầu phân hóa năm 18 tuổi, kì phát tình chủ yếu cố định trong mấy ngày cuối cùng hàng tháng, vậy nên mỗi lần cậu đều tự mình cố gắng vượt qua.
Mãi đến năm ngoái, kì phát tình của cậu bỗng nhiên rối loạn.
Khi đến bệnh viện, kết quả kiểm tra chỉ ra rằng bởi vì áp chế quá lâu khiến nồng độ pheromone thất thường, bác sĩ đề nghị cậu phải tìm ngay một đối tượng ổn định lâu dài.
Quý Nguyệt Thuần vừa nghe thấy kết quả kiểm tra lập tức như sét đánh ngang tai, sắp xếp cho cậu ba cuộc hẹn hò liên tiếp.
Quý Mộ Dương cũng đồng ý, thực sự nghiêm túc đi hẹn hò, nhưng kết quả vẫn là nước đổ lá khoai.
Quý Nguyệt Thuần cho rằng do mình quen biết quá ít người, bấy giờ mới tìm tới Quý Như Hải, xin ông ấy giới thiệu cho Quý Mộ Dương một vài người trẻ tuổi đáng tin cậy.
Suy cho cùng, với tính cách hướng nội im như hũ nút này của Quý Mộ Dương, để cậu tự tìm đối tượng có lẽ đợi tám mươi năm nữa cũng không tìm được.
Nghĩ đến chuyện này, Quý Nguyệt Thuần lại thấy đau lòng, không ngừng lau nước mắt:
"Đều tại mẹ, nếu không phải lúc trước mẹ không bảo vệ tốt cho con thì Dương Dương cũng sẽ không biến thành như vậy, tính cách của con vốn cởi mở biết bao, hu hu..."
Quý Như Hải ghét nhất là nghe người khác khóc, mấy năm nay, mỗi lần Quý Nguyệt Thuần khóc là sẽ khóc không ngừng, ông ấy vội vàng quay đầu đi ra phòng khách.
Quý Mộ Dương lại không rời đi, cậu nghiêm túc nói với Quý Nguyệt Thuần:
"Mẹ, không trách mẹ được."
"Chuyện ba con muốn làm, cho dù mẹ ngăn cản thì kết quả cũng chỉ là bị đánh chung với con, con vẫn sẽ bị đưa đến đó."
---
- Chú thích:
*大V - V lớn: Đề cập đến những người dùng Weibo đã đạt được chứng nhận cá nhân trên các nền tảng Weibo như Sina, Tencent, NetEase và có nhiều người hâm mộ, người dùng đã được xác minh trên Weibo sẽ có một biểu tượng tương tự như chữ cái tiếng Anh viết hoa "V" gắn với biệt hiệu Weibo của họ.
**顾盼神飞 - Cố phán thần phi: Nhìn xung quanh với ánh mắt lấp lánh, thần thái hào hứng. Thành ngữ này thường dùng để miêu tả khí chất của một người.