"Tôi nhớ trong buổi đào tạo trước khi vào làm chính thức, những điều này đã được nhấn mạnh. Cô không nghe kỹ sao, hay là đang hoài nghi sự sắp xếp của bộ phận nhân sự?"
"Tôi, tôi không có ý này..."
"Mời cô ra ngoài."
Ngu Hải Kình không muốn nghe cô thư ký giải thích thêm.
Nếu không phải vì cô ta bất ngờ lên tiếng, hắn còn chẳng biết có người đang ở đây.
Việc nâng cấp Sea hiện không phải là vấn đề khó khăn, hắn đã tự mình làm cách đây hai tháng rồi, hôm nay chỉ là chờ đợi kết quả. Còn việc cái gọi là "đánh lộn" ở Tạo Mộng Viên, càng không phải là trọng điểm.
Cô thư ký kia dù tính toán kỹ lưỡng nhưng đã tính sai. Khi cô ta rời khỏi phòng, vừa lúc đυ.ng phải Cẩu Nguyên vừa vào.
Vị này chính là Cẩu Nguyên, Trưởng phòng bộ phận trò chơi Thần Ma, được người người yêu mến.
Cẩu Nguyên có nền tảng kỹ thuật tốt, hồi trẻ từng là một hacker khá nổi tiếng. Kể từ khi "Thần Ma" ra mắt và nổi tiếng ba năm nay, tất nhiên công lao của hắn ta cũng không hề nhỏ.
Cẩu Nguyên hơi mập, da xanh, mặt tái, như con cá chết. Hắn ta thường mặc mấy chiếc áo bông gió màu xám và đi như bay.
Vì quen Ngu Hải Kình lâu năm, Cẩu Nguyên rất rõ tính cách của vị này. Nhìn thấy sắc mặt của cô thư ký, hắn ta đã đoán được chuyện gì đã xảy ra.
Cẩu Nguyên đến gần Ngu Hải Kình và hỏi: "Ông lại không hài lòng với cô thư ký rồi à?"
Ngu Hải Kình không ngẩng đầu: "Tôi chỉ cần một người bình thường để làm việc cùng thôi."
"Cô ấy không bình thường sao?"
"Ngày nào cô ta cũng nghĩ lung tung về tâm trạng của tôi, vất vả làm những việc vô ích, vừa rồi còng lưng xuống ám chỉ rằng chỉ có mình cô ta là người cần cù nhất và thích hợp nhất trong công ty. Đây không phải việc mà một thư ký nên làm. Mà tôi cũng đã nhắc nhở cô ấy vài lần rồi, những chiêu trò đó với tôi không có tác dụng."
Một lần hai lần còn được bỏ qua, nhưng nhiều lần thì khiến người ta phiền não.
Cẩu Nguyên: ...
Hắn ta chỉ có thể lặng lẽ lắc đầu thở dài.
Quả thật, tên này vẫn như xưa, kịch bản kia dù có lặp đi lặp lại bao nhiêu lần thì vẫn không chịu cắn câu.
Ngu Hải Kình, một tên thẳng nam sắt thép phiền hơn cả mấy tên chú cô sinh độc thân cả đời, không lạ gì vẫn chưa có người yêu đến tận bây giờ.
Hắn ta không biết hắn thích loại người như thế nào, nhưng từ hiện tại, rõ ràng hắn rất không thích những người hay suy nghĩ lung tung.
"Ông đến trễ." Ngu Hải Kình nhắc nhở hắn ta: "Ông đang làm gì vậy?"
Cẩu Nguyên thở dài một tiếng: "Tôi đang cãi nhau với Úy Lam."
"Lý do?"
"Tôi bảo cậu ấy sửa lại một số nhân vật chính, cậu ấy từ chối không sửa, còn công kích tôi là một tên bóc lột, là tay sai của bọn tư bản, là kẻ phản bội công nhân." Cẩu Nguyên đanh mặt lặp lại: "Dữ hơn cả lúc nãy ông chê cô thư ký kia gấp trăm lần."
Úy Lam, trưởng nhóm mỹ thuật của "Thần Ma", là một trong những người lão làng của "Vô Biên Hải". Cậu ấy cũng có nền tảng vững chắc, tài năng không kém, tính khí cũng rất cứng cỏi. Đôi khi Cẩu Nguyên cảm thấy, hình như Úy Lam mới là lãnh đạo của mình.
Ngu Hải Kình im lặng một lúc, rồi nhắc nhở: "Tôi chưa bao giờ khuyến khích làm thêm giờ vô nghĩa, hơn nữa tôi cũng chia đều cổ phần của "Vô Biên Hải" cho mọi người hồi đầu năm nay rồi."
"Đúng, cậu ấy cũng nhận ra ngay, rồi lại mắng tôi là một tên tư bản vô lương tâm, là tên phản bội công ty, là một kẻ bóc lột, còn dọa sẽ tố cáo tôi vi phạm luật lao động lên liên đoàn." Cẩu Nguyên rất không hiểu: "Tôi chỉ muốn cậu ấy sửa lại một bản nữa thôi, khó thế sao?"
Úy Lam lập tức xuất hiện ở cửa phòng máy tính, trừng mắt nhìn Cẩu Nguyên và lặp lại lần nữa rằng, khó lắm.
"Nhân vật của "Thuần Diệu" đã sửa hơn trăm lần rồi, đã định hình xong, tôi không sửa nữa," Úy Lam nói, lại liếc nhìn Cẩu Nguyên: "Anh ta chỉ đang lo "Tạo Mộng Viên" sẽ vượt qua chúng ta thôi."
"Thì có sao đâu?"
Cẩu Nguyên thừa nhận.