"Vì để tiếp tục cốt truyện, Chu Nhượng sẽ bắt đầu quên tất cả mọi thứ về cô, cho đến khi anh ấy hoàn toàn yêu tôi."
Cô ta mỉm cười như người chiến thắng: "Chắc Chu Nhượng đã nói với cô là anh ấy có giao dịch với tôi rồi nhỉ."
Tôi mơ hồ hiểu ra điều gì đó.
Trình Chiêu nói với Chu Nhượng rằng chỉ cần cô ta hoàn thành nhiệm vụ thì cốt truyện sẽ kết thúc, anh sẽ không bị cốt truyện chi phối.
Thế nên Chu Nhượng mới đưa cô ta đến buổi tiệc mừng, đỡ rượu cho cô ta, còn không tiếc bỏ mạng trên đường đua vì cô ta.
Hết chuyện này đến chuyện khác, chỉ vì Chu Nhượng muốn Trình Chiêu nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
Trong mắt Trình Chiêu lộ vẻ thương hại, "Tôi nói với Chu Nhượng nhiệm vụ của tôi là tích lũy độ ngọt của cốt truyện, chỉ cần hoàn thành thì cốt truyện sẽ kết thúc, anh ấy cũng có thể giành lại được quyền khống chế bản thân, nhịp tim cũng sẽ không xuất hiện tình huống giống như lần trước nữa."
Nhìn thấy nữ chính, tim nam chính sẽ đập nhanh hơn một nhịp.
Trình Chiêu nói đó là hào quang nữ chính, sẽ có ảnh hưởng nhất định đến phản ứng cơ thể của nam chính. Và hầu như các nam chính sẽ nghĩ đây là rung động.
"Nhưng cô lừa anh ấy." Tôi đưa ra kết luận.
Trình Chiêu cười vuốt tóc, "Nửa thật nửa giả thôi. Tôi chỉ nói cho anh ấy biết một nhiệm vụ phụ, mà tôi cũng đã giữ đúng lời hứa, dùng phần thưởng của nhiệm vụ xóa bỏ hào quang nữ chính."
"Nhưng mà... Dùng hào quang của nữ chính đổi lấy việc anh ấy hoàn toàn quên mất cô, tôi cũng không thiệt gì."
Trong khoảnh khắc, tôi như rơi vào hầm băng.
"Chu Nhượng sẽ quên cô, bởi vì vì một năm trước cô không chết giống như trong cốt truyện. Đây là sắp xếp của cốt truyện, không phải chuyện đơn giản mà nữ chính có thể giải quyết."
"Nhưng anh ấy quá cố chấp. Sau khi lấy lại được khả năng kiểm soát cơ thể, từng tế bào trên cơ thể anh ấy đều không muốn quên mất cô. Bây giờ thì như cô thấy đó, kết quả là anh ấy nằm đây, thoi thóp sắp chết."
Không ai có thể thoát khỏi sự sắp đặt của cốt truyện.
Vậy nên chắc chắn Chu Nhượng sẽ quên mất tôi.
Khi tôi lên tiếng thì giọng đã khàn đi.
"Cô muốn tôi làm gì?"
Trình Chiêu nhún vai, "Rời xa Chu Nhượng."
"Nam chính thường sẽ có ánh sáng bảo vệ, không dễ chết đâu. Chỉ cần cô rời xa anh ấy, tôi sẽ thương lượng với hệ thống cho anh ấy tỉnh lại, nhưng cái giá phải trả là anh ấy sẽ quên hết mọi thứ về cô."
"Được." Tôi đồng ý không chút do dự.
Trình Chiêu dường như đã đoán được câu trả lời của tôi, chỉ gật đầu, không nói gì nữa.
Trước khi đi, tôi hỏi Trình Chiêu: "Nhiệm vụ chính của cô là gì?"
Trình Chiêu lấy nhiệm vụ phụ ra lừa Chu Nhượng, nhưng chỉ khi nào nhiệm vụ chính hoàn thành, cốt truyện mới kết thúc.