chương 5: :
Anh thấy nữ quỷ đó cố tình kɧıêυ ҡɧí©ɧ Tô Lật một cách trắng trợn, khi anh còn đang đoán xem Tô Lật sẽ rút ra kiếm gỗ đào hay dùng bùa chú để xử lý ả… thì cô lại giơ nắm đấm lên.
Sau đó cả biệt thự truyền chỉ nghe thấy tiếng la hét thất thanh của nữ quỷ. Ả ta kêu gào thảm thiết một lúc lâu, khó khăn lắm mới bò ra đến cổng, suýt nữa trốn được ra ngoài phơi nắng thì ngay lập tức lại bị Tô Lật túm lấy chân như cây chổi lau nhà, kéo lê trên mặt đất trở về, tiếp tục đánh đập dã man.
Người đàn ông lắc đầu, thật đúng là khiến cho ai ai nghe thấy cũng phải thương tâm nha.
Anh thở dài, lấy điện thoại ra: "Hứa đại sư, ở chỗ này của tôi có một nữ ma đầu bị đánh sắp thăng thiên rất thích hợp làm lệ quỷ…"
*
Phòng 111 ký túc xá nữ, học viện ngôn ngữ trường đại học Nam Đại.
Một cô gái có khuôn mặt nhỏ nhắn thò đầu ra khỏi cửa: "Lớp trưởng à, đã hơn bốn giờ rồi, bạn cùng phòng cuối cùng của bọn mình vẫn chưa đến à?"
"Hôm nay là ngày cuối cùng báo danh rồi, chỉ cần cậu ấy muốn đi học, nhất định sẽ đến thôi." Lớp trưởng bình tĩnh lật cuốn tiểu thuyết.
Tuy nhiên với sự bình tĩnh này kéo dài cho đến khi kim đồng hồ dần dần chỉ đến mười giờ, phòng ngủ đến giờ tắt đèn, cửa dưới tầng đều bị dì quản lý trong ký túc xá khóa lại.
Cuối cùng, mọi người trong phòng cũng bắt đầu cuống lên khi còn một người mãi mà chưa thấy về.
Mà lúc này, người bị nhóm bạn cùng phòng lo lắng sốt sắng.
Tô Lật đã nhận khoản tiền công do bản thân vất vả kiếm được từ người đàn ông và đang ở khách sạn đánh một giấc ngon lành.
Bỗng nhiên chuông cửa vang lên.
Đứng ở trước cửa là một người đàn ông mặc vest chỉnh tề, cặp kính gọng vàng lại càng làm tăng thêm khí chất thanh nhã của anh ấy, mái tóc được cắt tỉa gọn gàng nhìn rất chững chạc,khuôn mặt lạnh lùng xa cách không để lộ bất cứ cảm xúc nào. Tuy nhiên, trên yết hầu của anh còn có một nốt ruồi màu đỏ…
Tô Lật hơi trợn tròn mắt, nốt ruồi nhỏ màu đỏ?