Niên Đại Văn: Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trí Thức

Chương 4

Sau đó cô dùng bùn dập lửa, mới không kịp đợi bưng canh trứng hoa đã nấu xong lên, thời tiết rất lạnh, mặc dù canh trứng hoa vẫn còn hơi nóng nhưng vẫn có thể bỏ vào miệng.

Cẩn thận uống một ngụm, mùi vị cũng không ngon lắm, không có bất kỳ gia vị nào, còn hơi tanh. Trần Tư cũng không để ý nhiều như vậy, uống từng ngụm nhỏ, cô cũng không dám ăn quá nhanh, lo dạ dày không chịu nổi, cho đến khi uống xong, cô mới cảm thấy mình sống lại, thân thể cũng ấm áp hơn nhiều.

Có lẽ là đói lâu, vừa ăn xong thứ trong ấm trà, chỉ chốc lát sau dạ dày đã không thoải mái, co rút rất lâu mới yên ổn.

Ngồi xoa dịu một lúc lâu, Trần Tư mới đứng dậy cầm ấm trà lên đi tới bên đầm nước, rửa sạch ấm trà.

Đối diện với mặt nước, cô mới có thời gian rảnh quan sát ngoại hình của cơ thể này. Cô gái nhỏ nằm ngoài dự đoán của cô, ngoại hình rất đẹp, cho dù gương mặt đầy mệt mỏi, da thịt vàng khè cũng quá gầy gò, vẫn có thể nhìn ra gương mặt nhỏ nhắn và ngũ quan xinh đẹp của cô ấy.

Cô gái có một đôi mắt sáng như sao, trong veo, xán lạn đầy sao, khẽ mỉm cười về phía mặt nước, mắt cong giống như trăng lưỡi liềm, tựa như linh vận cũng tràn ra. Dưới sống mũi thanh tú là một đôi môi anh đào hơi cong lên, ngoại hình xinh đẹp như vậy lại không hề có tính công kích, cả người mềm mại, ngọt ngào, giống như cục bông vậy.

Giờ phút này Trần Tư đại khái đã hiểu, cái gì là đẹp ở trong xương chứ phải ở da. Mặc dù bây giờ cô gầy xanh xao, gầy như mầm đậu, cũng không thể che giấu ngoại hình xinh đẹp của nguyên chủ. Bây giờ cơ thể này mới 16 tuổi, chờ qua thêm mấy năm nữa, có thể tưởng tượng cô ấy sẽ xinh đẹp đến mức rung động lòng người thế nào

Nhất thời vừa vui vừa lo, thời đại như vậy, ngoại hình như vậy, cũng may tuổi tác còn nhỏ, thêm hàng năm đói bụng không mấy nảy nở, nếu không cũng không biết sẽ dẫn tới bao nhiêu phiền phức.

Khẽ thở dài, cô quyết định về cứ điểm thanh niên trí thức trước, thăm dò tình huống, suy nghĩ thêm về chuyện sau này.