Khó Bề Hòa Hợp

Chương 31: Thương vụ mua lại Saint Games (6)

Không lâu sau đó, Oceanwide có được sự chấp thuận từ cả hai phía Trung và Anh, đồng thời cũng kéo dài thời gian offer. Đến lúc này thì điều kiện offer chỉ còn lại “phải mua được ít nhất 50% + 1 cổ phần”.

Thanh Huy sửa đổi đề nghị chào mua công khai và xóa bỏ nội dung phân biệt đối xử với Oceanwide.

Ngay sau đó, khi mà tất cả các đơn vị truyền thông lớn đều cho rằng Thanh Huy sẽ thắng nhờ vào giá cạnh tranh thì Tập đoàn Oceanwide đột nhiên phát động tấn công nhắm thẳng vào Thanh Huy.

Triệu Hãn Thanh đã đệ đơn khiếu nại lên FSA (Cơ quan Dịch vụ Tài chính Anh Quốc), trong đợt tranh nhau giành mua cổ phần Saint Games của các quỹ phòng hộ lớn lúc trước, quỹ Kings Asset Management từ Úc có mối liên hệ với Thanh Huy, hiện tại cả hai đều đã sở hữu trên 15% cổ phần của Saint Games mà không thông báo theo yêu cầu, điều này là vi phạm quy định.

Oceanwide chỉ ra rằng hành vi vi phạm của Thanh Huy đã khiến Thanh Huy chiếm được vị thế có lợi trong cuộc cạnh tranh chiếm Saint Games, và “vị thế có lợi” này là một lợi thế không công bằng. Đồng thời việc mua cổ phiếu của Kings Asset Management có thể được coi là một trong những yếu tố khiến giá cổ phiếu của Saint Games tăng cao, Thanh Huy đang đẩy giá cổ phiếu lên qua bên liên quan và muốn ép Oceanwide rút lui.

Tin tức truyền ra, giá cổ phiếu của Saint Games lập tức giảm mạnh.

“Quan hệ liên kết” mà Tập đoàn Oceanwide xác định như sau, người sáng lập đồng thời là chủ sở hữu của Kings Asset Management còn có một quỹ khác, mà quỹ này tình cờ lại là quỹ hưu trí của công nhân viên chi nhánh tại Úc của Tập đoàn Thanh Huy, trực tiếp quản lý các tài khoản hưu trí của chi nhánh tại Úc của Thanh Huy.

Việc xác định “bên liên kết” ở Anh rất khác so với ở Hoa Kỳ và các nước khác, trong hoạt động thực tế, có một điểm đặc thù là FSA sẽ coi “một công ty và quỹ hưu trí của công ty” có quan hệ liên kết với nhau, trong khi điểm này rất hiếm khi xảy ra trong các thương vụ mua lại tại các quốc gia khác.

Đồng thời FSA cũng quy định sau khi một cổ đông và bên liên kết nắm giữ trên 3% cổ phần thì buộc phải trình báo và công bố thông tin mỗi lần tăng thêm 1% tỷ lệ sở hữu.

Giống với tất cả các nước khác, “quan hệ liên kết” giữa hai hoặc nhiều bên trong các bên thu mua buộc phải được công khai, việc hai công ty có quan hệ liên kết rõ ràng cùng thu mua cổ phần nhưng công ty có cổ phần bị thu mua lại không biết mối quan hệ giữa những người mua là không công bằng. Tuy nhiên luật pháp mỗi quốc gia lại có những quy định khác biệt về xác định “quan hệ liên kết”.

Với thị trường Hoa Kỳ mà Chu Sưởng nắm rõ hơn, không có tiêu chuẩn để xác định “chủ sở hữu hưởng lợi” (beneficial owner), việc có quan hệ liên kết hay không chủ yếu phụ thuộc vào thỏa thuận giữa hai bên, hồ sơ trò chuyện v.v. để xác định xem hai bên đã “đạt được thỏa thuận hay ăn ý ngầm về việc mua lại” hay chưa.

*Beneficial owner là một người/tổ chức được hưởng lợi từ quyền chủ sở hữu mặc dù tên chủ sở hữu là của người khác.

Kinh Hồng cực kỳ tự tin vào kết quả của vụ khiếu nại này.

Quả nhiên chỉ sau vài ngày, FSA đã đưa ra phán quyết rằng do có vi phạm trong báo cáo nên 7,5% cổ phiếu do Kings Asset Management nắm giữ không có bất kỳ quyền biểu quyết nào và Kings Asset Management buộc phải bán toàn bộ cổ phiếu Saint Games trong vòng hai mươi ngày giao dịch.

Ngay sau khi phán quyết được đưa ra, Tập đoàn Thanh Huy lập tức tuyên bố sẽ không tiếp tục xúc tiến việc mua lại Saint Games nữa và một lần nữa rút khỏi cuộc cạnh tranh.

Nguyên nhân “rút lui” rất dễ hiểu. Hiện giờ Kings Asset Management buộc phải bán 7,5% cổ phần trong khi giá cổ phiếu của Saint Games trên thị trường thứ cấp hiện giờ thấp hơn đáng kể giá offer của Tập đoàn Oceanwide. Vì vậy trong tình huống Kings Asset Management không thể bán số cổ phần này cho Tập đoàn Thanh Huy vì có “quan hệ liên kết”, chắc chắn lựa chọn của Kings Asset Management sẽ là nhận offer của Oceanwide thay vì bán đứt số cổ phần này trên sàn giao dịch London nhằm tối đa hóa lợi nhuận.

Thế là tỷ lệ sở hữu của Oceanwide Group đã tăng từ 31% hiện tại lên 38,5%. Chênh lệch cổ phần nắm giữ giữa Oceanwide và Thanh Huy đã quá lớn, Thanh Huy không thể có được quyền kiểm soát ổn định nữa nên quyết định “không tiếp tục xúc tiến việc mua lại này” là hợp tình hợp lý.

***

Vào ngày Saint Games tạm ngừng giao dịch và Tập đoàn Oceanwide công bố kết quả offer, giám đốc bộ phận đầu tư chiến lược của Tập đoàn Thanh Huy báo cáo với Chu Sưởng, “Lần này Tập đoàn Oceanwide đã mua được hơn 98% cổ phần của Saint Games, chắc chắn bọn họ sẽ muốn tư nhân hóa và Saint Games phải hủy niêm yết. Ngay cả CEO cuối cùng cũng chấp nhận lời đề nghị của Oceanwide và cầm tiền rời đi.”

Chu Sưởng nghịch cây bút máy của mình, “Ừ.”

Thanh Huy vừa qua giai đoạn lock-up và cũng tiếp nhận offer của Oceanwide. Khi đó giám đốc bộ phận đầu tư chiến lược đã hỏi Chu Sưởng “Chúng ta có cần 15% này nữa không”, và câu trả lời của Chu Sưởng là “Cho Oceanwide đi, 15% chẳng để làm gì cả. Coi như cho bọn họ nợ ơn.”

Saint Games cũng tự bắn vào chân mình, làm giảm kết quả hoạt động kinh doanh và giảm giá cổ phiếu khiến công ty không những không giữ được mà còn không thể bán được với giá cao nhất.

Thậm chí có thể nói là chính vì trò khôn vặt và thể hiện yếu kém của CEO Mark Greenberg đã khiến giá cổ phiếu của Saint Games lao dốc, thấp hơn nhiều so với giá mua lại của Oceanwide, chính vì vậy mới khiến những người nắm giữ tới 98% cổ phần đều lựa chọn “nhận offer” và “bán cổ phần đi”.

Tất nhiên trong kinh doanh, Chu Sưởng cũng hiểu được cách làm của gã CEO này. Khi phải đối mặt với Thanh Huy hung hăng tấn công lúc đó, gã không kéo được bất cứ “hiệp sĩ trắng” nào ngoài Oceanwide nên buộc phải nhận đề nghị từ Oceanwide và cho đi 31% cổ phần. Đầu tiên là có được ba tháng làm bước đệm, sau đó sẽ nghĩ cách đuổi Oceanwide đi, và “cách đuổi người” mà gã nghĩ ra chính là làm giảm kết quả hoạt động của “Cuộc Viễn Chinh”, hi vọng Oceanwide sẽ mất hứng thú và chuyển giao cổ phần một lần nữa.

Tiếc rằng Kinh Hồng đã nhận ra, với lại Kinh Hồng không phải người mà gã có thể dây vào, vậy nên mối quan hệ của hai bên nhanh chóng sụp đổ.

Ở phía đối diện, giám đốc bộ phận đầu tư chiến lược kiểm điểm, “Lần này là do tôi sơ suất. Tôi không ngờ được rằng chủ sở hữu quỹ hưu trí của công nhân viên Thanh Huy tại Úc lại chính là người sáng lập Kings Asset Management. “Quan hệ liên kết” này quá kín.”

Chu Sưởng vẫn uể oải, “Ừ.”

Thực tế là chính Thanh Huy bao gồm cả anh ta và đương nhiên cả Chu Sưởng đều không biết Tập đoàn Thanh Huy có “quan hệ liên kết” với Kings Asset Management. Thanh Huy đã vô cùng ngạc nhiên khi biết Oceanwide tuyên bố sẽ không nâng giá chào và giữ nguyên giá hiện tại, và bọn họ còn ngạc nhiên hơn nữa khi biết Oceanwide khiếu nại với FSA chuyện Thanh Huy có “quan hệ liên kết”.

Không ngờ Kinh Hồng lại phát hiện ra điều này.

Chu Sưởng là CEO của Thanh Huy nhưng không phải cái gì hắn cũng biết. Trên thực tế, hắn không biết và cũng chưa bao giờ quan tâm đến quỹ hưu trí của các công ty con ở các nước khác nhau, những thông tin lắt nhắt này không phải thứ mà một tổng giám đốc điều hành cần nắm rõ.

Thanh Huy quá lớn.

Hắn càng không thể biết được chi tiết luật pháp và những tiền lệ của mỗi quốc gia.

Bản thân Chu Sưởng không hề kiểm tra, nhưng Kinh Hồng lại làm điều đó. Sau đó anh túm được mối quan hệ liên kết này và cắn thẳng vào điểm trí mạng của Thanh Huy.

Chu Sưởng biết chắc chắn Kinh Hồng đã điều tra rất kỹ về “mối quan hệ liên kết” này, hơn nữa anh còn cực kỳ chắc chắn là FSA sẽ phân loại hai công ty của bọn họ có “quan hệ liên kết”, nếu không thì Kinh Hồng đã chẳng tuyên bố không nâng giá và giội nước lạnh vào thị trường thứ cấp đang cực kỳ sôi nổi vào tuần trước. Kinh Hồng muốn giữ giá cổ phiếu của Saint Games mức thấp nhất có thể, gia tăng chênh lệch giữa giá cổ phiếu và giá offer của Tập đoàn Oceanwide, ép cho quản lý của Kings Asset Management buộc phải nhận offer từ Oceanwide và bán 7,5% cổ phần cho Oceanwide.

“Kings Asset Management đúng là,” giám đốc bộ phận đầu tư chiến lược của Thanh Huy chửi một tiếng, “đây chẳng phải gây tiếng xấu hay sao. Chỉ phá là giỏi. Cố gắng gần một năm trời rồi cuối cùng vẫn bị Oceanwide nẫng mất.”

“Thôi bỏ đi.” Chu Sưởng thả cây bút máy xuống, “Không có duyên với Saint Games thì không việc gì phải ép buộc.”

Giám đốc bộ phận đầu tư chiến lược thấy Chu Sưởng không có ý trách móc thì cũng thả lỏng một chút. Thực ra Chu Sưởng gần như chưa bao giờ tức giận, nhưng khí thế quanh người hắn luôn khiến người ta nơm nớp lo sợ. Giám đốc bộ phận đầu tư chiến lược lại nói, “Nhưng sau này chúng ta phải thật cẩn thận và không thể phân tâm khi đấu với Oceanwide, cẩn tắc vô áy náy. Bọn họ thật sự không buông tha bất cứ chi tiết nào, tra bằng sạch từ trong ra ngoài để có thể đẩy lùi Thanh Huy.”

Giọng điệu của anh ta khá lo lắng và phiền muộn.

Nhưng anh ta nào ngờ, Chu Sưởng ngồi đối diện lại mở báo cáo cạnh tranh của một sản phẩm nào đó ra, hắn nhìn qua rồi như phát hiện ra điều gì đó, ngón tay lướt qua tên “Oceanwide” rồi đáp, “Ừ, hăng hái thật.”

“…?” Giám đốc bộ phận đầu tư chiến lược ngẩn người, anh ta dè dặt hỏi, “Giám đốc Chu?”

“Tôi nghe thấy rồi.” Chu Sưởng giương đôi mắt đào hoa của mình lên nhìn anh ta, hắn cười khinh khỉnh, lặp lại một lần nữa không mảy may giấu giếm, “Tôi nói là “hăng hái thật đấy”.”

Hết chương 31.

Lời tác giả: Arc này cũng khá dễ hiểu phải không…?

Công muốn mua lại một công ty game, công ty game kéo thụ tới, hơn nữa còn nhận được sự ủng hộ từ hội đồng quản trị. Nhưng công ty game lại hèn hạ muốn làm giảm kết quả hoạt động kinh doanh của mình trong thời gian thụ giao hẹn “không tăng cổ phần nắm giữ”, để thụ lầm tưởng rằng công ty hoạt động không tốt và chuyển nhượng cổ phần ra ngoài (vì thụ cũng muốn nắm quyền khống chế). Nói cách khác, trong mắt công ty game này thì thời gian giữ cổ phiếu (trong truyện là ba tháng, ngoài đời có thể là nửa năm) chỉ là một khoảng đệm để tiện cho bọn họ thu hút đủ vốn.

Thế nên thụ đã thực hiện thâu tóm thù địch, lúc này công thấy hai bên trở mặt thì cũng nhảy vào. Cuối cùng thụ đã lợi dụng một điểm rất đặc biệt trong luật thu mua của Anh và phát hiện ra “quan hệ liên kết” rất sâu xa giữa công và một quỹ phòng hộ, sau đó khiếu nại với chính phủ. Quỹ phòng hộ kia bị ép phải bán cổ phần nhưng chỉ có thể bán cho thụ (vì có quan hệ liên kết với công), khoảng cách giữa tỷ lệ sở hữu của công và thụ đã quá lớn nên công phải rút lui.