Vô Cực Liên Minh

Chương 52: Chưởng pháp sinh uy

Bạch quang lóe lên, Lục Đạo một phân thanh ba. Ba người “ Lục Đạo” đồng loạt dơ lên Kiếm Dài. Kiếm khí bạo ngược, mang theo kinh thiên uy áp, lạnh lẽo vô tình chém xuống

“ Oanh”

Kèm theo một tiếng trầm đυ.c, cường đại phong kiếm khí chém lên cơ thể của Thất Đức. Đáng sợ kình lực va chạm để Thất Đức gương mặt biến sắc, há mồm phun ra một ngụm máu.

Chiêu cuối < Trăn Trối > của Yasuo uy lực rất cường đại. Thất Đức dù đã đề Khí bao bọc cơ thể, thế nhưng cũng chỉ là cố gắng vô ích. Một kiếm này, để hắn bị thương

Lục Đạo ra tay không có lưu tình, bất quá hắn tin tưởng Thất Đức không có việc gì.

Quả nhiên, ngay khi rơi xuống, Thất Đức liền ở trên mặt đất lăn lộn vài vòng. Hắn nửa quỳ trên mặt đất, trên người tăng y rách nát, để lộ ra cơ thể cường tráng, nhưng hiện tại trên cơ thể đó đã xuất hiện một vài vết bầm tím

Cắn răng thừa nhận từng trận đau xót, Thất Đức ngẩng đầu nhìn Lục Đạo, trong mắt không có chút nào phẫn hận vì Lục Đạo ra tay tàn bạo, có chỉ là một tia nghi hoặc

" Thất Đức!! mày biết tại sao mày thua không?" Lục Đạo thu hồi thế công, đứng cách xa Thất Đức một đoạn cười nói. Hắn có thể nhìn ra trong mắt thằng đệ mình nghi ngờ. Hiển nhiên, đối phương vẫn chưa hiểu sao mình thua

" Đệ không biết!! Mong đại ca chỉ bảo" Thất Đức từ tốn nói. Đúng như Lục Đạo nghĩ, Thất Đức cảm thấy khó hiểu, tại sao mình đẳng cấp hơn Lục Đạo, chiêu thức uy lực hơn Lục Đạo. Thế nhưng cuối cùng người thua vẫn là mình

" Đơn giản bởi vì ca đẹp trai hơn mày ah" Lục Đạo nghiêm túc cực kì, thế nhưng nói một câu để Thất Đức thổ huyết

Dơ lên ngón tay cái, Thất Đức ngữ khí u oán cùng cực nói

"Đại ca!! đừng đùa đệ nữa"

" Khục... ca nói giỡn để làm sinh động bầu không khí thôi mà. Trận đấu này, mày thua chỉ bởi vì kinh nghiệm chiến đấu của mày không bằng ca mà thôi. Có lẽ, Vô Sắc Thần Tăng chỉ dạy mày một thân bản lĩnh, thế nhưng không để mày trải qua chân chính sinh tử chém gϊếŧ

< Hổ Quyền > và < Hùng Quyền >, uy lực của hai thức quyền đều bá đạo tuyệt luân, thế nhưng có lợi tất có hại, ca nghĩ hai quyền đó tiêu hao rất nhiều thể lực cùng Khí. Đúng không?" Lục Đạo tựa như một lão sư, mà Thất Đức là học trò vậy. Bộ dạng nghiêm túc vô cùng, để Thất Đức không khỏi chăm chú lắng nghe

Thấy Thất Đức gật đầu, Lục Đạo cười nói tiếp: " Mày bởi vì kinh nghiệm còn kém. Vì thế tâm trí luôn nghĩ dùng < Hổ Quyền > và < Hùng Quyền > để đánh bại ca. Đây là một con dao hai lưỡi, nếu thành công thì mày có thể đánh bại ca. Còn thất bại, mày sẽ thua vì tiêu hao sạch thể lực và Khí"

Thất Đức không phải người ngu, trái lại còn rất thông minh. Lục Đạo chỉ cần nói tới đó, tựa như ánh mặt trời xua tan sương mù vậy, để Thất Đức hiểu ra.

Vỗ cái trán trơn bóng của mình, Thất Đức than thở

" Ra vậy!! Ngay từ đầu đại ca đã nhìn rõ điểm này. Vì vậy chỉ dùng thân pháp linh hoạt cùng kiếm thuật bình thường chiến đấu. Trong khi đệ Khí và thể lực càng ngày càng tiêu hao thì ngược lại, đại ca vẫn tràn trề năng lượng. Ha...ha!! đệ thua tâm phục khẩu phục"

Mặc dù biết trận này mình đã thua. Dù sao trong cơ thể hắn, Khí chỉ còn lại 3/10, thân thể lại mang thương tích. Trong khi đó Lục Đạo vẫn ở trạng thái đỉnh phong. không cần đánh cũng biết kết quả sẽ thế nào

Bất quá, dù biết mình thua, Thất Đức không có chút nào chán nản, trái lại ánh mắt lóe lên một tia hưng phấn cực kì. Có câu: đi một ngày đàng, học một sàng khôn. Trải qua một trận chiến này, hắn học được rất nhiều thứ

Thấy Thất Đức hai mắt lóe tinh quang, Lục Đạo nội tâm hài lòng. Thắng không kiêu, bại không nản. Thất Đức làm người để Lục Đạo cao hứng

" Mặc dù trận này đệ thua. Thế nhưng, một chưởng tiếp theo. Rất mong đại ca tiếp được"

Nói xong, Thất Đức điên cuồng tụ tập Khí nơi tay. Chỉ thấy theo dòng Khí lưu chuyển, cánh tay phải của hắn liền phát tướng, cơ bắp to hơn thường ngày mấy lần

" Yaaa... Phật Độ Chúng Sinh: Như Lai Thần Chưởng"

Gầm Lên một tiếng kinh thiên, Thất Đức hóa quyền thành chưởng, một chưởng đánh ra. Lập tức, một cái bàn tay khổng lồ mà mắt thường có thể thấy được xuất hiện, mang theo phật môn khí tức, thánh khiết mà tràn đầy bạo ngược uy áp hướng Lục Đạo bay tới

“ Khí tức thật đáng sợ. Chiến Kỹ này, có lẽ đã sắp tiếp cận Trung Đẳng Chiến Kỹ ah. Đây là Chiến Kỹ mà chỉ Sơ Nguyên Cảnh cấp 9 may ra mới phóng thích được”

“ Lần này thì Lục Đạo thua chắc rồi. Chiến Kỹ mà cấp 9 thi triển ra, không phải một cấp 4 có thể đỡ được đâu”

….

Đấu trường có cách âm, thế nên mọi người không nghe được cuộc đối thoại giữa Lục Đạo và Thất Đức. Vì vậy bọn họ chỉ nghĩ Thất Đức bị thương nhẹ thôi.

Khi thấy Thất Đức thi triển " Như Lai Thần Chưởng", người xem ai nấy đều biến sắc. Bọn họ không chỉ rung động vì một độ cường hãn của “ Như Lai Thần Chưởng” mà còn bởi thực lực của Thất Đức

Thất Đức chỉ có cấp 6, cùng cấp với Nguyễn Huy. Thế nhưng người xem nhận định < Như Lai Thần Chưởng > là Chiến Kỹ mà cấp 9 mới có thể phóng thích.

Cấp 6 phóng thích Chiến Kỹ của cấp 9!? Đây quả thật để mọi người mở mang tâm mặt. Trong lúc nhất thời, mọi người đều dùng ánh mắt tràn đầy kính nể nhìn vị trẻ tuổi tăng nhân trên màn hình

Sau đó, không ít nam sinh ánh mắt hả hê nhìn Lục Đạo. Mặc dù Lục Đạo dùng cấp 4 đánh ngang tay với một cấp 6, để người xem tâm sinh nể phục. Thế nhưng, mắt thấy Lục Đạo gặp nguy, tất cả nam tính đồng bào đều mặt mày rạng rỡ. Tại sao? Đơn giản vì thằng này rất được các nữ sinh hoan nghênh khiến các nam sinh ghen ghét đố kị không thôi ah

“ Như Lai Thần Chưởng? Chiến Kỹ thành danh của Vô Sắc Thần Tăng. Nếu vậy, ca cũng nên để mày kiến thức thiên hạ đệ nhất chưởng ah. Mong là mày có thể đoán được chiêu này là gì? ” Trên đấu trường, Lục Đạo cười lớn.

Hắn đây là muốn lập uy, muốn cho Thất Đức biết: Mình là đại ca, không chỉ vì mạnh hơn hắn, mà còn có thân phận nữa

Sau đó, trong ánh mắt ngờ vực của người xem, Lục Đạo thu hồi Kiếm Dài. Thằng này… đang làm gì vậy?

Tiếp theo đó, Lục Đạo thân hình nhảy lên cao, trong cơ thể Khí mãnh liệt dâng trào, tụ hội nơi tay. Thân hình trên không khẽ cong, tay phải dơ cao quá mặt, tay trái co lại nơi eo. Hai tay hóa thành chưởng ảnh

“ Giáng Long Thập Bát Chưởng"

Sau đó, hai chưởng đẩy ra, thanh âm trầm thấp, vang dội cả đấu trường

" Phi Long Tại Thiên”

- Ngao

Một tiếng long ngâm vang lên, hư không rung động, một hư ảnh Chân Long từ trong cơ thể hắn xuất hiện, chạy khắp cơ thể Lục Đạo, cuối cùng thoát ra khỏi cánh tay, theo hai thủ chưởng bay ra ngoài

,Phía dưới, Thất Đức đồng tử co rút lại. Thân là thôi toán thuật cao thủ, có thể thấy được nhiều thứ hư vô mờ mịt, thế nên hắn thấy rõ hư ảnh chân long từ Lục Đạo. Đó là một con kim sắc thần long, tỏa ra vô thượng thần uy, phẳng phất như thần linh cái thế vậy

“ Giáng.. Giáng Long Thập Bát Chưởng!? Đại ca là đệ tử Lão Hạc” Thất Đức kêu lên một tiếng thất thanh. Trong mắt tràn đầy khϊếp sợ cùng kinh hãi

- Oanh

Trả lời hắn là một tiếng nổ kinh thiên vang vọng, Hư ảnh chân long cùng bàn tay va chạm với nhau phát sinh một vụ nổ ầm vang.

Kết quả, lại để người xem há hốc mồm

Bọn họ thấy gì? Bọn họ thấy một chiêu mạnh mẽ của Thất Đức vậy mà trực tiếp hư không nổ nát. Sau đó, bọn họ thấy được Thất Đức thân hình như diều đứt dây bay rời khỏi đấu trường

Cũng chỉ có Thất Đức là hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Hắn thấy được chân long do < Giáng Long Thập Bát Chưởng > hình thành vậy mà trực tiếp cắn nát < Như Lai Thần Chưởng >, sau đó mang theo cường hãn thế công hướng hắn oanh tạc tới

Mặc dù tuyệt chiêu của mình bị phá, nhưng Thất Đức không có chút thất lạc nào, trái lại nội tâm lại hưng phấn cực kì. Nhìn thân ảnh cao ngất càng ngày càng xa tầm mắt mình, Thất Đức bật cười lớn

“ Ha…ha!! hóa ra đại ca là đệ tử của Lão Hạc. Tiểu đệ thua, tâm phục khẩu phục”

Đồng thời, trong lòng đối với quyết định của mình càng thêm chắc chắn. Không chỉ vì thực lực của đối phương cường đại, mà chỉ đơn giản bởi thân phận của đối phương đủ để hắn cam tâm gọi một tiếng đại ca

“ Người chiến thắng!! Lục Đạo”

Lục Đạo dùng Khí thi triển < Giáng Long Thập Bát Chưởng >, khiến một chiêu này không lộ ra phong thanh. Thế nên, mọi người chỉ thấy Lục Đạo một chưởng đánh ra liền phá < Như Lai Thần Chưởng >, sau đó Thất Đức trực tiếp bay khỏi đấu trường.

Đến giờ, chưa một ai kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Mãi cho tới khi thanh âm thông báo của hệ thống vang lên, bọn họ mới tỉnh hồn lại

“ Cái gì!? Không thể nào?”

“ Trời ạ!! Ai giải thích hộ ta chuyện gì đang xảy ra được không?”

“ Người chiến thắng vậy mà là Lục Đạo!? hắn bằng vào cấp 4 liền đánh bại cấp 6. Oh my god!! Ta không tin”



Nhìn thông báo trên màn hình, nhiều người xem không ngừng dụi mắt, phẳng phất như muốn biết mình có đang nằm mơ không vậy. Chỉ là dù bọn họ dụi đỏ con mắt, thế nhưng dòng chữ: Người chiến thắng: Lục Đạo vẫn hiện rõ ra trước mặt, tạo nên rung chấn mãnh liệt trong lòng những người xem

“ Ta nói rồi mà… Lục Đạo làm sao có thể thua được. Lục Đạo, I love Youuu”

“ Lục Đạo… không… Phong Thần!! Em muốn vì anh rụng trứng”

“ Phong Thần.. Phong Thần…”



Không như các nam sinh, nữ sinh sau một chút kinh ngạc liền hưng phấn hô hào. Lục Đạo lớn lên không chỉ soái đến thiên địa bất dung mà thực lực còn mạnh mẽ, đây chân chính là bạch mã hoàng tử trong lòng các nàng ah.

Thậm chí không biết ai gọi hắn bằng cái tên Phong Thần, trực tiếp gây nên một đám đông cuồng nhiệt. Trong lúc nhất thời, cái tên Phong Thần vang vọng cả khu nhà chữ H, khiến cho một đám nam sinh ở đó ghen ghét tới đỏ cả mắt.

Bất quá, cũng không ai dám coi thường Lục Đạo nữa. Thực lực của hắn cường hãn, hoàn toàn chấn nhϊếp các nam sinh. Không chỉ những người dự thi mà kể cả các nam sinh năm hai, năm ba