Đừng Học Thói Xấu

Chương 35 :

[Tiểu kiếm linh ó! Tui nhớ nè, là thanh kiếm gϊếŧ không ít đồng môn của Tần Sơ á, cả Lăng sư huynh tui mê cũng chết trong tay hắn á, mà hình như khúc cuối hắn chết cũng thảm lắm.]

[Không ma cải là được, tạo hình này đẹp nha, hóng.]

Thấy nhiệt độ của “Cửu Trùng truyện” ngày một cao, đạo diễn Triệu đăng nhập tài khoản cá nhân, đăng bài nói rõ.

[Triệu ai đó V: Dung đại minh đóng máy, vừa khéo tạt ngang đoàn phim ngồi chơi, tương tác diễn xuất với Tiểu Lộ @Lộ Thức Thanh một chút, mọi người đừng hiểu lầm.]

Ảnh đính kèm là tấm hình Dung Tự bắt chéo chân ngồi trước màn hình giám sát.

[Ờmmm... Dù đã dòm ngán bản mặt của lão chó Dung cơ mà lần nào lão cũng cho trẫm niềm vui bất ngờ mới toanh thế này. Chụp đại mà vẫn đẹp trai thê thảm thiết là sao.]

[Tui, hợp lý hoài nghi, Dung Tự, ngồi, tư thế đó, ít nhất hai tiếng, mỗi cọng tóc, đều đang, khè sự quyến, zũ.]

[Nhan sắc 2 người xứng quá xứng, dù biết cóc có quan hệ gì nhưng mờ tui xông về phía “cọ tay” tạm hít CP.]

Lộ Thức Thanh: “...”

Lộ Thức Thanh chỉ muốn đu idol chứ Lộ Thức Thanh không muốn lên hot search bán hủ cho người ta hít CP với idol kiểu này đâu, lúc này đã có không ít người bày thuyết âm mưu, cảm thấy cậu đang cọ nhiệt Dung Tự.

Nhiệt độ càng lên càng cao, Châu Phó cũng không có ý định giúp cậu quan hệ công chúng.

Thấy đã có người tạo siêu thoại CP, gọi gì mà “Pháp bất dung tình”, Lộ Thức Thanh tối tăm mặt mày, căng da đầu vọt vào phòng, tìm ra một cái tên ghi chú “Tạ cái gì cơ” từ danh sách trò chuyện trên wechat, gõ cạch cạch mấy chữ gửi sang.

Pháp bất dung tình (fa burong qing) đồng âm tên hai người.

[Cyan: Hot search, năn nỉ, triệt đi.]

“Tạ cái gì cơ” nhanh chóng trả lời ngay: [Dung Tự? Anh ta tới đoàn phim của em làm gì?]

Vờ như không thấy, Lộ Thức Thanh lại gửi ảnh chụp màn hình, bổ sung một câu: [Cho bay màu.]

[Tạ cái gì cơ: Ừ. Mai đóng máy đi đón em nhé?]

Lộ Thức Thanh ôm điện thoại, ngoan ngoan gõ chữ: [Tạ tổng ở gần phim trường à, có phiền quá không...]

Còn chưa gõ xong, Tạ Hành Lan lại gửi sang tin nữa: [Vừa hay cùng về nhà tổ ăn bữa cơm.]

Tay Lộ Thức Thanh run lên, mày khẽ nhíu lại, rõ ràng cậu không mấy vui vẻ xóa hết câu chữ trong khung trả lời.

[Cyan: Khỏi, tôi bận.]

Nói xong, còn không đợi Tạ Hành Lan trả lời, Lộ Thức Thanh đã vứt điện thoại, bận lăn tới lộn lui.

Hẳn là Tạ Hành Lan cũng biết đã làm Lộ Thức Thanh không vui, động tác mau lẹ, hot search vốn còn đang lượn trên đầu đã nhanh chóng rớt xuống, hot search #Lộ Thức Thanh Kiếm linh Bất Hối# lại từ từ trèo lên.

Nửa giờ sau, siêu thoại CP “Pháp bất dung tình” bay màu sạch sẽ, CP không còn sót mảnh giáp nào.

Fan CP mới mài dao soàn soạt xông vào: “????”

Ủa khoan?

Chỉ là cái siêu thoại hít CP thì chọc tới ai?!

Bộ phận nhỏ fan CP chẳng hiểu mô tê gì, cuối cùng Lộ Thức Thanh cũng được thở phào.

Kẻ được hưởng lợi sau cùng là đạo diễn Triệu đang nhìn cái hot search miễn phí, đêm đó nằm mơ cũng giật mình tỉnh dậy cười khà khà.

Phần sau diễn tiến thế nào, Lộ Thức Thanh không muốn biết nữa. Ngay cả siêu thoại của Dung Tự cậu còn không muốn dạo: Có nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết chắc chắn fan only Dung Tự đang mắng mình xối xả máu chó.

Quảng trường siêu thoại Dung Tự mắng cậu cọ nhiệt đúng là không ít, thế nhưng vẫn có mấy post weibo rất là lạ.

[Dung thủy đế một ngày điên cuồng nốc 8 lít nước: Từ lần Dung thủy đế nói đỡ cho Lộ Thức Thanh tao đã thấy kỳ, đừng nói chả vừa mắt người ta thật rồi nha?]

[Tự ơi đừng quyến rũ nữa thu tay lại đi: Coi video, thấy được đại mỹ nhân cọ tay thì đơ luôn, mê rồi à?]

[Hội hậu viện toàn vũ trụ của Dung Tự:? Mấy người có nhầm trọng điểm không đấy?! Không phải nên là Lộ Thức Thanh đừng cọ nhiệt à?!]

Phía dưới có mấy người lí nhí trả lời: [Nhưng cọ tay nhìn ham lắm à.]

[Hội hậu viện toàn vũ trụ của Dung Tự:???]

Quả là kì nguyên cục lạ.

Lần này Lộ Thức Thanh rơi vào cảnh đội quần xưa nay chưa từng có, cậu lại là người ưa chui sừng trâu, nửa đêm dễ emo, trở mình tới nửa đêm cũng không chợp mắt được.

Emo: uể oải, chán chường, thương cảm, dễ xúc động.

Không dễ gì mới hết thức nổi, vừa mơ màng ngủ đã bị Châu Phó gọi dậy.

Bên ngoài trời hãy còn tối.

Châu Phó vứt áo khoác xuống giường rồi dặn: “Hôm nay nhiệt độ lại giảm, mặc nhiều một chút... Đừng có mặc trực tiếp, phải mặc thêm quần thu bên trong nữa. Hôm nay quay xong là đóng máy, về rồi hãy ngủ.”

Lộ Thức Thanh đờ đẫn mặc quần áo vào, liếc nhìn thời gian mới phát hiện ra chỉ mới 5 giờ 30.

Buồn ngủ chết đi được.

Châu Phó thì lại quen với chuyện ra ngoài chạy thông cáo vào giờ âm phủ, thành thạo giục Lộ Thức Thanh rửa mặt, sau đấy kéo người xuống lầu hóa trang.

Vừa mở cửa định đi, Châu Phó lại nhớ ra gì đấy, quay trở vào rót nước vào ly giữ nhiệt mới.