Đừng Học Thói Xấu

Chương 33 :

Dung Tự cũng làm gần xong việc rồi, hắn nói Châu Phó: “Cám ơn anh Châu nha... Thử vai vào ngày 8 tháng sau ở tầng 26 khách sạn Ngô Đồng, anh Châu nhớ sắp xếp thời gian."

Châu Phó vội vã gật đầu.

Dung Tự nói xong thì xuống xe, thấy Lộ Thức Thanh còn ngồi đó thì hiếu kỳ: “Lộ lão sư, không xuống xe cùng à?”

Lộ Thức Thanh giả chết thất bại, đành phải căng da đầu xuống theo.

Châu Phó nhấn ga vọt đi.

Lộ Thức Thanh gần như vung tay chân cùng bên, theo Dung Tự vào khách sạn, mong Dung Tự sẽ tiếp tục gọi điện thoại.

Nhưng Dung Tự lại nhét di động vào túi, lấy ra thái độ “nào chúng ta cùng nhau trò chuyện phiếm thôi” thật đáng sợ: “Lộ lão sư bao nhiêu tuổi rồi, còn đang học đại học à?”

Lộ Thức Thanh thấy không tránh được kiếp này, chỉ có thể gượng gạo đáp từng câu: “20, còn đang học đại học.”

“Trường nào thế, ở Yến Thành hả?”

“Ừm, Học viện điện ảnh Yến Thành.”

“Tôi ghé trường ấy cũng nhiều.” Dung Tự nhìn cậu, “Lộ lão sư diễn xuất tốt như vậy, chắc cũng tham gia biểu diễn không ít đâu ha, sao hồi trước không nghe nhắc gì đến Lộ lão sư vậy?”

Lộ Thức Thanh lúng túng: “Em... tôi mới vừa chuyển tới năm nay, trước kia học tài chính ở Bắc Thành.”

Dung Tự thầm “ồ” một tiếng.

Trong thời gian đang học đại học lại chuyển trường, chưa kể còn là chuyển từ Bắc Thành tới học viện điện ảnh khó vào nhất, xem ra điều kiện gia thế của Lộ Thức Thanh hẳn là không tệ, xếp vào top một top hai.

Tài chính sang hệ biểu diễn, hình như có hơi tùy hứng quá đấy.

Người nhà cậu ấy lại đồng ý sao?

Dung Tự nói mấy câu hỏi thăm với Lộ Thức Thanh, đến khi thang máy tới tầng 15, Lộ Thức Thanh đã không còn lắp bắp như trước nữa.

Dung Tự mở cửa phòng bằng thẻ, vừa định vào trong thì liếc thấy Lộ Thức Thanh đã vọt vào phòng cậu như một cơn gió, cứ như có sói đuổi theo ở phía sau vậy.

Dung Tự nhướng mày, trước lúc đóng cửa phòng thì chợt kêu: “Lộ lão sư.”

Cánh cửa sắp đóng lại khựng lại đấy... Thế mà Dung Tự lại trông thấy vẻ kinh hoàng và tự kỷ trên cánh cửa.

Ngay sau đấy, Lộ Thức Thanh mở cửa, thò đầu ra nhìn hắn với vẻ mặt không có tí cảm xúc gì.

“Còn chuyện gì nữa à?”

Dung Tự bật cười: “Lần trước Lộ lão sư giữ tôi lại, lúc ấy có nói sẽ mời Lộ lão sư ăn bữa cơm, không biết tối nay có thời gian không?”

Nhãn cầu trừng muốn rớt ra ngoài, Lộ Thức Thanh lắc đầu nguầy nguậy: “Không, không có, tôi bận.”

Nói xong lại hối hận ngay.

Từ chối quá cứng nhắc

Dung Tự “ồ” một tiếng, hắn nghiêng mái đầu, nhịn cười nói: “Thế thì tiếc thật, vẫn là để hôm khác vậy.”

Quét thẻ vào phòng, đóng cửa lại.

Lộ Thức Thanh triệt để thở phào, đóng sập cửa lại, cậu nhào lên chiếc giường bên trong phòng ngủ với tốc độ chạy nước rút 100 mét.

Cậu bận.

Bận lăn lộn.

Hay! Hay lắm!

Sao cứ gặp Dung Tự một lần là quê nhệ một lần thế này, debuff gì đó là đây sao?!

Debuff: Hiệu ứng gây bất lợi cho nhân vật trong game.

Lộ Thức Thanh lên mạng đu idol, có lời cợt nhả nào mà không dám nói kia chứ? Offline nói chuyện thì toàn như vướng dây điện.

Cậu gian nan lăn lộn hơn chục vòng trên giường, tận đến khi đầu óc quay cuồng mới chịu dừng lại, thành thạo bật chế độ bắt đầu tự an ủi mình.

Không sao cả.

Dù sao chuyện mình cọ vào tay Dung Tự cũng không ai thấy, Dung Tự lại là người tốt, hắn sẽ không chủ động nhắc chuyện làm mình xấu hổ.

Nhắm một mắt mở một mắt, hôm sau cứ coi nhưng chưa từng xảy ra chuyện gì hết.

Rất là tốt.

Lộ Thức Thanh yên tâm nhắm mắt lại.

Một giờ sau, Châu Phó đỗ xe xong tiện tay mua bữa tối quay về, ánh mắt nghiêm nghị gõ cửa phòng ngủ của Lộ Thức Thanh.

“Thức Thanh ơi, có chuyện này, cậu khoan hãy kích động...”

Phòng ngủ vang lên tiếng Lộ Thức Thanh hức hức cắn gối, nghe như sắp sụp đổ tới nơi.

“Là video... ai quay thế này?!”

Châu Phó bỏ tay xuống.

Rồi, coi bộ thấy hot search #Lộ Thức Thanh Dung Tự Cọ tay# rồi đó.

Đừng có CP nào cũng ship lung tung như thế!

Đã trôi qua hơn nửa tháng, hashtag #Dung Tự Lộ Thức Thanh# lại lần nữa bay lên hot search.

Chỉ là không có cảnh gió tanh mưa máu như lần trước.

Weibo đính ở đầu quảng trường không phải tài khoản blogger có tiếng nào cả mà là người thường treo avatar chibi của Giang Vọng Chi, cũng chỉ có tầm 100 người theo dõi.

Người thường (tố nhân): Không phải người nổi tiếng

[Tui Chi tui Chi tui Chi Chi Chi: Hôm nay đi tham ban, mới đầu định chụp Chi Chi, không ngờ tình cờ quay được một cảnh, tình voãi. Dung Tự thì mị biết, nhưng mà cái người nghiêng mặt này là ai vại? Mỹ nhan bùng nổ, mắt mị mở bung hết công suất rồi.]

Đính kèm video.

[Sắp phải “lái xe”: Voãi beep?]

[Niệm Chi: Không phải ấy ấy sao?! Ấy ấy á? Quên rồi.]

Mới đầu chỉ có vài bình luận, mãi đến khi siêu thoại của Giang Vọng Chi có vị fan chuyên nghề trèo tường, khắp giới giải trí đều để lại dấu chân có ánh mắt sắc bén nhìn phát nhận ra rồi share bài.