Phu Nhân Bạc Tỷ Của Yến Gia!

Chương 12: Chỉ có thể là em

Sáng hôm sau thì trên báo đã đấy hot search về chuyện hôm qua, đương nhiên Hà gia cũng đã đọc được bài báo và có cách đánh giá bản thân. Theo như những gì bài báo viết thì Yến Cẩn Uy thật sự rất che chở cho Hà Thục Huyên, mà nếu như đứa con nuôi này được Yến gia sủng nịnh như vậy thì họ cũng nên mồi chài thêm một chút. Tuy nhiên, dạo gần đây thái độ của Hà Thục Huyên đã thay đổi, không còn ngoan ngoãn nghe lời họ như trước nữa, đúng là đáng lo mà.

Hà Cang đang ngồi ăn sáng cũng phải suy nghĩ một chút, nếu biết trước Yến Cẩn Uy là một người đàn ông trẻ tuổi như vậy thì ông ấy đã sớm để lại hôn sự này cho Hà Kiều Ái rồi. Bây giờ nghĩ lại đúng là tiếc muốn chết, mối quan hệ tốt như vậy lại rơi vào tay của Hà Thục Huyên.

Đương nhiên người làm mẹ như Mạc Liên Chi nhìn ra được con gái ruột đang không vui, kể từ ngày hôm qua, ngay khi hai cha con họ từ bữa tiệc của Yến thị về thì đã luôn không vui, tâm tình của Hà Kiều Ái còn cực kỳ tệ nữa chứ. Đến đây thì bà ấy liền không nhịn được, nói:

- Hai người có chuyện gì vậy? Từ hôm qua đã thấy hai cha con có vấn đề rồi.

Nghe đến đây thì Hà Kiều Ái giống như là tự bật công tắc mà rơi nước mắt, thấy con gái khóc thì đương nhiên Mạc Liên Chi cũng lo lắng bất an, hỏi ra thì mới biết là do Hà Thục Huyên gây ra, chỉ nghĩ đến cảnh đó thôi là bà ấy đã tức đến tím mặt rồi.

- Con nhỏ ăn cháo đá bát đó, chắc chắn nó biết trước Yến Cẩn Uy là một thanh niên tốt nên mới chấp nhận hôn sự này. Đúng là đồ bạch nhãn lang.

Hùng hùng hổ hổ một lúc thì Mạc Liên Chi lại nhìn sang phía của Hà Cang, nói:

- Ông nó nè, nếu như con nhỏ đó bất nhân thì đừng trách chúng ta bất nghĩa. Bây giờ ông trực tiếp mở cuộc hợp báo, nói rằng hôn sự này là của Kiều Ái với Yến gia, do con nhỏ đó mưu mô nên cướp mất, yêu cầu nó phải trả lại vị trí phu nhân Yến gia cho Ái Ái.

- Bà nghĩ dễ ăn lắm sao? Bây giờ Yến Cẩn Uy đã ra mặt bảo vệ nó, chúng ta không làm cẩn thận thì sẽ bị nó cắn ngược lại đấy.

- Vậy ông tính làm sao đây? Chẳng lẽ cứ để mặt Ái Ái nhà chúng ta chịu ấm ức! Tôi là tôi không chịu được rồi đó, ông làm gì thì làm đi.

Mặc dù nói là vậy, nhưng Hà Cang đương nhiên cũng không muốn con gái ruột chịu ấm ức rồi. Trước mắt thì ông ta chỉ có thể nghĩ đến một cách, đó chính là làm sao để Hà Kiều Ái mang thai con của Yến Cẩn Uy, chỉ cần Hà Kiều Ái có cốt nhục của Yến gia thì cho dù Yến Cẩn Uy có yêu Hà Thục Huyên đến đâu thì cũng phải cho Hà Kiều Ái một danh phận.

Quả nhiên Hà Kiều Ái rất nhanh đã đồng ý, người đàn ông ưu tú như Yến Cẩn Uy thì ai mà chẳng mong ước chứ, chỉ cần nghĩ đến việc được leo lên vị trí Yến phu nhân của một Yến gia to lớn thôi, như vậy là đã đủ thỏa mãn cô ta rồi.

[...]

Còn ở chỗ của Hà Thục Huyên thì cô cũng đã dậy từ sớm, không chỉ vậy mà còn ngồi ở khách sạn gõ laptop. Ở bên cạnh cô hiện tại chính là Yến Cẩn Uy mà ai ai cũng ao ước, cho dù có là Yến Cẩn Uy thì ngủ rồi cũng giống người bình thường thôi mà? Chẳng có gì mà họ cứ làm quá lên.

Một lúc sau, Yến Cẩn Uy cuối cùng cũng đã chịu thức dậy, anh liền chống tay nhìn cô vợ đang miệt mài chơi game kia mà thở dài, nói:

- Ở bên ngoài người ta thèm muốn chồng em như vậy, còn em ở sát bên cạnh chỉ biết cắm đầu chơi game? Hà Thục Huyên, em đúng là kẻ không có lương tâm!

Đương nhiên Hà Thục Huyên cũng phải đưa mắt kinh ngạc nhìn về phía của Yến Cẩn Uy, cái gì vậy trời? Đường đường là Yến gia mà cũng giở trò làm nũng sao? Nhưng cuối cùng thì cô cũng chỉ nhìn anh một cái rồi lập tức quay lại chơi game, miệng cũng không quên đáp:

- Vậy sao? Vậy anh ra ngoài đó cho họ chăm sóc đi, tốn thời gian với tôi làm gì. Yến gia, từ đầu tôi đã nói rồi, hai chúng ta hoàn toàn không cùng một thế giới.

Mặc dù Yến Cẩn Uy biết Hà Thục Huyên là người có trí tuệ nổi trội, nhưng nếu nói cả hai là hai người không cùng một thế giới thì không đúng lắm. Rõ ràng từ nhỏ Hà Thục Huyên đã tiếp nhận một nguồn giáo dục tốt nhất, chắc chắn khi đặt cô lên bàn cân so sánh với các thiên kim nhà khác thì chỉ có hơn, chứ không có kém. Còn nếu nói về bối cảnh, quả đúng là so với Yến gia thì Hà gia chẳng là gì, còn chưa nói đến Phùng gia gì đó. Nhưng mà Yến Cẩn Uy cũng không quan tâm cái này lắm, anh chỉ quan tâm vợ anh sống ở đây có vui vẻ hay không mà thôi.

- Phu nhân, sao biết dám chắc rằng chúng ta không cùng một thế giới?

- Căn bản là anh không hiểu hết được con người của tôi, chỉ như vậy thôi là đủ rồi. Yến gia, tôi thật sự không thích hợp làm phu nhân của ngài.

Dứt lời thì Hà Thục Huyên cũng muốn gấp laptop lại, nhưng Yến Cẩn Uy lại đưa ánh mắt tối sầm nhìn về phía cô, nói:

- Yến Cẩn Uy nói em thích hợp, thì chính là thích hợp. Hà Thục Huyên, cho dù em có muốn hay không, thì em vẫn là Yến phu nhân của Yến gia, cả đời em cũng là người của Yến gia.

- Vậy thì sau này ngài nên bảo vê tốt cái túi tiền một chút, lỡ như tôi lỡ tay tiêu sài nhiều quá thì chắc là ngài sẽ đau lòng lắm.

Nhưng Yến Cẩn Uy lại cười nhẹ, còn thay đổi ánh mắt nhìn cô một cách cưng chiều, nói:

- Vậy em phải xem tốc độ tiêu tiền của em có nhanh hơn tôi kiếm tiền hay không.

#Yu~