Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 67: Sáu ngày sau (1)

Sáu ngày sau, tại một hẻm núi hẻo lánh trong thế giới ảo.

Trên con đường núi đầy bùn lầy, Hứa Cảnh Minh nằm trên đường, cả người đều bị lấm bẩn, hắn thở hổn hển một cách vô lực, trên người còn có vết máu. Hứa Cảnh Minh vươn tay lau nhẹ gương mặt của mình một chút rồi điều chỉnh cơ thể khôi phục lại trạng thái tốt nhất. Lúc này, hắn mới cảm thấy trong nười tràn đầy tinh lực trở lại. Hứa Cảnh Minh nhặt hai tấm khiên đã rách tung tóe lên, đôi tay vung nhẹ vào không trung, quần áo trên người lập tức trở nên sạch sẽ, mặt ngoài gồ ghề của tấm chắn cũng biến mất và trở nên mới tinh.

“Đúng thật là khó khăn, khi bị đối thủ có chiến lực cơ sở 800 vây đánh như vậy, khó ngăn cản như thế sao?”

Hứa Cảnh Minh giữ khiên bằng hai tay: “Đến tiếp đi.”

Vù vù ầm!

Lít nha lít nhít những thân ảnh to lớn xuất hiện ở trong hẻm núi. Nhìn qua thì có khoảng chừng một trăm tên đạo tặc hung dữ, mỗi người đều cầm trong tay một cây ngân thương, rìu lớn hoặc búa tạ. Trong ba loại binh khí này, tuy rìu lớn và búa tạ thì có lực phá hoại rất lớn, nhưng ngân thương lại có thể ra đòn rất nhanh, cho nên càng khó đối phó hơn.

“Gϊếŧ.”

Một trăm tên đạo tặc hung dữ, mỗi người có chiến lực cơ sở 800, tất cả đều cùng ùa lên từ bốn phương tám hướng. Mặc dù đây đều là những tên đạo tặc giả lập, trí thông minh không cao, nhưng chúng cứ thế mà vây đánh như vậy, Hứa Cảnh Minh muốn chống trả lại cũng rất khó.

Vụt.

Hứa Cảnh Minh lập tức di chuyển, tuyệt đối không thể bản thân đứng ngơ ngác tại chỗ được. Hắn cố gắng dựa vào thân pháp của mình để tạo địa thế có lợi cho mình. Nhưng với một trăm kẻ địch như thế này, dù có tránh thì cũng sẽ có thêm mười tên đạo tắc khác vọt tới trước người.

Ầm!

Hứa Cảnh Minh giữ chiếc khiên bằng hai tay, khiên pháp của hắn vô cùng lợi hại, giống như hai mặt đều có mạng nhện, khiến cho những đòn tấn công đó trở nên không có lực, thậm chí hắn còn mượn lực đó để làm nhóm đạo tặc kia thất tha thất thểu ngã ra. Thân pháp của hắn cũng rất linh hoạt, hắn chạy vào giữa đám đạo tặc, khiến cho số lượng kẻ địch có thể cùng lúc tấn công hắn giảm đi nhiều phần.

Vù vù ầm!

Lúc Hứa Cảnh Minh cùng lúc ngăn lại ba chiếc rìu to, hai thanh chùy lớn, ngoài ra còn có ba cây ngân thương đâm tới từ không gian phía sau, âm thanh ngân thương xé rách không khí làm cho da đầu Hứa Cảnh Minh tê rần.

Cơ thể Hứa Cảnh Minh chợt lóe theo bản năng, hắn tránh được ba cây ngân thương trong gang tấc.

“Gϊếŧ.”

“Gϊếŧ hắn!”

Gần như lúc nào Hứa Cảnh Minh cũng phải đối đầu với một đống rìu to, chùy lớn, ngân thương từ đám đạo tặc điên cuồng kia. Hắn đương nhiên cũng cảm thấy chật vật không chịu nổi, chỉ có thể né trái tránh phải, cố gắng mượn lực để đánh.

“Dựa theo những gì sư phụ nói, khi ý chí tâm linh dung nhập với cơ thể, cảm ứng được mọi lúc thì sẽ thuận buồm xuôi gió.”

Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Khi xuất chiêu thì thân pháp của mình có vẻ cồng kềnh hơn sư phụ. Thuẫn pháp của mình cũng không nhanh bằng, dù giảm bớt lực và mượn thêm lực cũng không thể hoàn mỹ như sư phụ, chứng tỏ trình độ kiểm soát cơ thể của mình vẫn chưa đạt.”

“Mình phải nhanh hơn nữa thì mới có thể linh hoạt được.”

“Khiên pháp cũng phải nhanh hơn.”

Hứa Cảnh Minh cố gắng điều khiển cơ thể của mình, tưởng tượng thân thể như nước, suy nghĩ trong đầu nhập lại một chỗ với cơ thể, cố gắng điều khiển từng sức mạnh ở mỗi nơi trong cơ thể của mình.

Phốc.

Một cây ngân thương phóng tới từ bên cạnh và đâm xuyên qua bả vai của Hứa Cảnh Minh. Cánh tay phải của Hứa Cảnh Minh mềm nhũn, có nắm tấm chắn cũng không thể chống cự tiếp được, rìu to chùy lớn nện vào trên tấm khiên, va chạm với cơ thể của Hứa Cảnh Minh, cả người Hứa Cảnh Minh cũng thuận thế ngã xuống dưới, không có giãy dụa.

Bới vì tất cả nhóm đạo tặc xung quanh đều tiêu tán, dựa theo yêu cầu đặt ra, chỉ cần những tên đạo tắc tấn công hắn thì đạo tặc sẽ tản đi.

“Lại thất bại.”

Hứa Cảnh Minh nằm lăn trên đất, hắn nhớ lại cuộc chiến đấu vừa rồi và suy nghĩ về kỹ năng sử dụng khiên của mình.

Nằm một hồi lâu, Hứa Cảnh Minh mới vương tay nhấn vào nút trên bảng điều khiển cá nhân.

Người chơi: Hứa Cảnh Minh

Gen Tiến Hóa Pháp: [Thiên Mãng Tiến Hóa Pháp] (trung cấp 75%) (thời gian luyện tập 721 ngày, chưa thể thăng cấp)

Thân thể: 127

Kỹ năng: Thương pháp (cấp hai: 88%), Bộ pháp (cấp hai: 62%), Khiên pháp (cấp hai: 83%)

Chiến lực cơ sở: 1651

Lực chiến đấu thực chiến: 23%

Chiến lực: 2030

“Thế giới ảo đã mở cửa bảy ngày rồi, nhưng mình vẫn chưa đạt tới cấp cao của

Thiên Mãng Tiến Hóa Pháp, tuy khiên pháp cùng thương pháp cũng có tiến bộ, nhưng còn tương đối chậm. Còn bộ pháp vậy mà đã tăng lên kha khá.”

Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Có thể bộ pháp của mình vốn dĩ rất yếu.”

Khi Hứa Cảnh Minh 20 tuổi đã từng bị gãy chân, vì chấn thương này nên hắn không thể luyện được nhiều các kỹ năng bộ pháp.

Hiện giờ hắn đang tập luyện cường độ cao ở sân luyện võ của thế giới ảo, thử thách bị một trăm tên đạo tăc vây đánh là một đòn bẩy rất lớn cho bộ pháp của hắn. Cho dù là một người bình thường, không có nền tảng gì cả, thì khi bị một trăm người vây đánh, vây đánh đến lần thứ mấy trăm mấy ngàn, thân pháp cũng sẽ tăng lên thêm một khoảng lớn.

“Gần bảy giờ rồi? Đi ăn cơm tối thôi.”

Khi Hứa Cảnh Minh nhìn vào mục thời gian trong bảng điều khiển cá nhân, hắn nhẹ nhàng nhấn một cách, cả cơ thể lập tức rời khỏi thế giới trò chơi ảo.

P.s: cầu KP~