“Bây giờ, nếu nhìn trên toàn cầu thì có lẽ tài nghệ chiến đấu của thầy còn có ưu thế.”
Liễu Hải nói: “Nhưng bây giờ mới là ngày mở cửa đầu tiên của thế giới ảo! Cho dù là chức năng sân luyện võ hay là không gian chiến đấu sinh tử… đều là những tính năng giúp tài nghệ của người ta phát triển rất nhanh. Sau này, các con cũng sẽ đạt tới trình độ chiến đấu như ta, thậm chí là vượt qua cả ta nữa.”
“Hôm nay ta gọi con đến đây, là muốn truyền thụ một ít cảm ngộ (*) của ta cho con…”
(*) Cảm ngộ: dùng để chỉ những cảm nhận và trải nghiệm của con người về những điều hoặc trải nghiệm cụ thể .
Liễu Hải nói: “.. cũng là để cho con bớt đi đường vòng một chút, tốc độ phát triển cũng nhanh hơn.”
“Sư phụ à…”
Hứa Cảnh Minh có chút cảm động.
“Ta cũng không chỉ dạy có một mình con, ta thấy đồ đệ nào tốt thì đều dạy.”
Liễu Hải nói: “Dù sao về sau, quốc gia chúng ta sẽ phải tỷ thí võ thuật với những quốc gia khác, đội này sẽ cạnh tranh với đội khác. Một đội sẽ gồm năm người, không thể chỉ dựa vào một người được, và các con sẽ là những nhân vật quan trọng của cả nước ta.”
“Bây giờ chúng ta bắt đầu thôi, con hãy chú ý lắng nghe để học tập rật tốt.”
Liễu Hải nhìn đồ đệ của mình: “Ta sẽ dạy cho con toàn bộ những gì ta đã lĩnh hội được trong bảy mươi năm tu luyện võ thuật của ta.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Trước đây thầy không muốn đốt cháy giai đoạn, vì sợ sẽ làm hại cơ thể của các con. Hiện tại có thế giới ảo rồi, cho nên các em có thể học tốt hơn.”
Một tay Liễu Hải cầm đao: “Điều đầu tiên ta muốn dạy con là cách phát lực từ cơ thể.”
“Kỹ năng phát lực?”
Hứa Cảnh Minh cẩn thận nghe.
Kỹ năng phát lực của hắn rất lợi hại, vậy nên đã tự sáng tạo ra tuyệt chiêu Vô Ảnh Thước, có thể phá vỡ cả một quả núi.
“Cơ thể phát lực là mấu chốt khi chiến đấu. Kỹ năng phát lực của ta mạnh hơn con, cho nên khi có cùng chỉ số cơ thể, thì tốc độ của ta nhanh hơn, uy lực cũng mạnh hơn.”
Liễu Hải nói: “Giống như người lớn đánh một đứa trẻ bình thường, tha hồ mà đánh.”
Hứa Cảnh Minh gật gật đầu.
Bản thân hắn đã mặc áo giáp, còn cầm thương lớn trong tay mà vẫn bị sư phụ đánh bại. Đây là sự chênh lệch rất lớn của kỹ năng phát lực.
“Ta đã luyện Hình Ý quyền từ nhỏ, sau đó lại được Mông sư gia tự tay dạy Thái Cực quyền. Tuy sau đó ta có cơ hội biết thêm được nhiều trường phái khác nhau, cũng đã học qua hết các loại võ thuật trong nước. Sau khi làm huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia, ta cũng bắt đầu tìm hiểu các trường phái võ đạo của nước ngoài. Nhưng nội lực trọng tâm của ta… Vẫn là Thái Cực quyền! Lấy Thái Cực quyền dung hoàtất cả!”
(*)Hình Ý quyền: còn có tên khác là Lục hợp quyền, xuất xứ từ Thiếu Lâm Tung Sơn Hà Nam, có đặc điểm là thế quyền nhanh gọn, gấp gáp, nghiêm ngặt, mạnh bạo.
Liễu Hải nhìn Hứa Cảnh Minh: “Chắc con cũng biết, mấu chốt để cơ thể phát lực chính là xương sống! Xương sống như một con rồng lớn, kết nối với phần trên và phần dưới của cơ thể. Sức mạnh truyền tới cần được xuyên qua liên tục thì mới có thể tổng hợp sức mạnh toàn thân lại thành một, khi bộc phát ra mới đủ mạnh.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Nhưng sức mạnh càng tăng lên thì sẽ không thể xuyên qua liên tục nữa.”
Liễu Hải nhìn Hứa Cảnh Minh: “Mà là… Cơ thể như nước.”
“Cơ thể như nước?”
Hứa Cảnh Minh nghi hoặc.
“Cơ thể tự nhiên giống như nước.”
Toàn bộ cơ thể Liễu Hải bắt đầu khởi động, trông như một con rắn lớn, các đốt ngón tay và cơ thể trông vô cùng tự nhiên: “Toàn bộ cơ thể bắt đầu khởi động, hai phần trái và phải đều lay chuyển, toàn bộ đều diễn ra một cách tự nhiên.”
“Một khi cơ thể phát lực, thì nó sẽ giống như dòng nước chảy bình thường, một cách tự nhiên, không có bất kì trở ngại nào.”
Liễu Hải chưởng xuống phía dưới. Ầm! Một chưởng này làm không khí nổ vang, mặt đất bị không khí bắn phá tạo ra một hố đất lớn.
“Phát lực ở chân, thân pháp nhanh nhẹn.”
Cơ thể Liễu Hải vừa di chuyển thì bóng dáng đã trở nên mờ ảo, chạy đi rất xa, trông còn nhanh hơn cụ Liễu Tiến Phong.
“Phát lực ở tay, nhanh như tia chớp, uy lực vô cùng lớn.”
Liễu Hải vung đao lên, ánh đao chợt lóe, xé rách không khí, gió từ đao phát ra làm mặt đất nứt ra.
“Ý chí tâm linh đã hoàn toàn dung hoà thành một với cơ thể, cảm ứng được từng chỗ, tất cả đều thuận buồm xuôi gió.”
Liễu Hải nói: “Trong đầu vừa xuất hiện suy nghĩ thì lập tức xuất chiêu ngay. Khi đó, tất cả mọi thứ, từ tốc độ cho tới sức mạnh, đều đạt cảnh giới cao nhất.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu.
“Nhớ kỹ những lời này: Cơ thể như nước, tâm hồn và cơ thể hòa vào làm một, cảm ứng được mọi nơi thì tất cả sẽ thuận buồm xuôi gió.”
Liễu Hải nói: “Cố gắng đạt được trạng thái như vậy rồi hãy luyện khiên pháp. Tạm thời không nên đem ‘Bát Cực’ dung nhập vào khiên pháp. Từ giờ hãy luyện phương pháp Thái Cực đi, đây là luyện lực! Luyện cách kiểm soát cơ thể của con.”
“Đạt được cảnh giới tự kiểm soát cơ thể thì kỹ năng phát lực tự nhiên sẽ tăng lên một trình độ mới thôi.”
Liễu Hải nói.
“Con đã hiểu rồi.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Lúc trước ta còn sợ các con luyện sai, dẫn tới tổn thương cơ thể. Nhưng hiện tại đã có thế giới ảo, cho nên không cần sợ vấn đề này nữa.”
Liễu Hải mỉm cười nói: “Vừa rồi là ta mới dạy con điều thứ nhất, còn điều thứ hai ta muốn dạy con đó là….”
“....Chiến lực.”
P.s: cầu KP~