Ý chí chiến đấu của Hứa Cảnh Minh bùng lên, lúc hắn tham gia vào đội tuyển quốc gia thì sư phụ đã hơn sáu mươi tuổi rồi, nên ông ấy không thể chiến đấu hết mình với hắn được. Cho dù ở cuộc thi Võ đạo thế giới lần thứ nhất, thì sư phụ Liễu Hải cũng đã bốn mươi lăm tuổi, rốt cuộc thì thời đỉnh cao của ông mạnh đến mức nào, đây thật sự vẫn là một điều bí ẩn.
“Mặc áo giáp của con vào đi, rồi cầm đại thương của con lên.”
Liễu Hải nói.
“Áo giáp đấu với áo vải sao?”
Hứa Cảnh Minh nhìn Liễu Hải: “Sư phụ tự tin thật đó, vậy thì con sẽ không nương tay đâu.”
Hắn vừa dứt lời thì trên người hiện ra một bộ áo giáp hộ thân hạng nhẹ màu đỏ sậm, trong tay hắn còn có một cây đại thương.
Sau khi mặc áo giáp và cầm đại thương trong tay, về mặt trang bị thì Hứa Cảnh Minh đã chiếm ưu thế tuyệt đối rồi.
“Sư phụ hãy cẩn thận.”
Hứa Cảnh Minh lập tức muốn xuất chiêu.
“Chờ một chút.”
Liễu Hải đưa tay ngăn cản rồi hỏi: “Chỉ số cơ thể của con là bao nhiêu?”
“115.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Ta phải điều chỉnh chỉ số cơ thể xuống trước, nếu không thì quá bắt nạt con rồi.”
Liễu Hải nói xong thì bắt đầu vươn tay điều chỉnh, ông ta cắt bớt thời gian luyện tập phương pháp tiến hóa, chỉ số cơ thể cũng giảm xuống theo.
Bình thường thì người ta sẽ điều chỉnh đến cực hạn của cơ thể, ví dụ như Hứa Cảnh Minh điều chỉnh đến ‘thời gian luyện tập là 735 ngày’ cơ thể sẽ đạt tới cực hạn. Nếu sửa thành ‘thời gian luyện tập là 100 ngày’ thì cơ thể sẽ yếu hơn.
“Ừ, điều chỉnh thời gian luyện tập thành 68 ngày, chỉ số cơ thể sẽ thành một 115 giống như em.”
Liễu Hải gật đầu hài lòng.
Hứa Cảnh Minh nghe xong thì sắc mặt thay đổi, bản thân hắn tu luyện [Thiên Mãng Tiến Hóa Pháp] đã đạt tới trung cấp 20%, sau đó cần phải luyện tập 735 ngày mới đạt được chỉ số cơ thể là 115.
Sư phụ chỉ cần luyện tập 68 ngày mà chỉ số cơ thể đã có thể đạt được 115 sao?
“Sư phụ à, phương pháp tiến hóa của ngài đạt tới trình độ cao cấp rồi ư?”
Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Ừm, [Bạo Hổ Tiến Hóa Pháp] cao cấp.”
Liễu Hải khẽ gật đầu: “Đừng ngạc nhiên, ta đoán số người trên toàn thế giới có thể đạt tới trình độ cao cấp của phương pháp tiến hóa ở thời điểm hiện tại, vẫn chưa vượt qua một bàn tay đâu.”
Hứa Cảnh Minh âm thầm sợ hãi thán phục, sư phụ quả thật rất lợi hại. Bản thân hắn đã chiến đấu với mấy người Cao Sùng, Vương Tiếu, về mặt tố chất cơ thể cũng không chênh lệch thái quá đến như vậy, có lẽ hầu hết mọi người đều ở trình độ trung cấp của phương pháp tiến hóa.
“Chỉ chiếm được ưu thế trong khoảng thời gian ngắn thôi, không tính là gì cả. Dù sao ta cũng luyện võ nhiều hơn con tới năm mươi năm.”
Liễu Hải nói: “Có thể chiếm chút ưu thế lúc ban đầu là chuyện bình thường.”
“Hiện tại, chỉ số cơ thể của chúng ta giống nhau, ta sẽ mặc áo vải và mang theo một thanh đao.”
Liễu Hải nhìn đồ đệ với ánh mắt hứng thú: “Nếu có bản lĩnh thì đến đánh bại ta đi.”
“Sư phụ hãy cẩn thận.”
Ngân thương trong tay Hứa Cảnh Minh run lên, biến thành tàn ảnh mờ ảo, giống như một con rồng lớn, xông thẳng đến ngực của Liễu Hải.
Liễu Hải đứng yên tại chỗ, ông không né tránh mà trực tiếp bổ một đao ra ngoài.
“Oành!”
Ánh đao của Liễu Hải sắc bén, giống như roi da đánh vào ngân thương. Hứa Cảnh Minh chỉ cảm thấy ngân thương rung lên một cái rồi lệch sang một bên. Cùng lúc đó, Liễu Hải tiến tới gần Hứa Cảnh Minh.
“Một đao đánh lại ngân thương sao?”
Mặc dù Hứa Cảnh Minh có chút giật mình, nhưng hắn lập tức quét ngân thương ngang ngương Liễu Hải, một quét qua này có làm cho cả một tòa cao ốc vỡ tan tành.
Keng!
Liễu Hải dùng đao chắn lại, lúc ánh đao ngăn cản mờ ảo hạ xuống, Hứa Cảnh Minh chỉ cảm thấy ngân thương của mình như bị dính chặt vào đó, không thể phát ra lực được.
Liễu Hải chắn một thương xong, rồi lại vung đao lên lần nữa.
Một đao này quá nhanh.
Ai cũng nói kiếm của cụ Liễu Tiến Phong rất nhanh, nhưng đao của Liễu Hải… còn nhanh hơn.
Hứa Cảnh Minh phải lùi lại để né tránh, chân hắn đã hồi phục, thân pháp cũng không có vấn đề gì. Nhưng hắn lại không né kịp!
Hứa Cảnh Minh vung ngân thương lên muốn ngăn cản nhưng cũng không kịp.
Phốc.
Ánh đao lóe lên, Hứa Cảnh Minh cảm giác ánh đao đó đã xẹt qua ngực mình. Hắn cúi đầu liền thấy áo giáp của mình xuất hiện một vết đao, trông như miếng đậu hũ bị cắt một đường ngay ngắn.
Hứa Cảnh Minh nhìn vết đao trên ngực mình, thì chỉ có thể bất đắc dĩ đưa tay nhấn vào phía sau bản điều khiển, khôi phục về trạng thái tốt nhất.
“Em thua rồi.”
Lúc này Hứa Cảnh Minh vô cùng hoang mang: “Sư phụ, sao ngài có thể dùng đao đấu với ngân thương của con một cách mạnh mẽ như thế được?”
“Bởi vì uy lực một đao của ta mạnh hơn con.”
Liễu Hải nói.
“Con dùng ngân thương quét ngang cũng không quét được.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Lực đạo hoàn toàn bị loại bỏ.”
“Kỹ năng phòng ngự của ta tốt hơn con, đương nhiên có thể tháo gỡ lực đạo từ ngân thương của con rồi.”
Liễu Hải mỉm cười nói: “Sở dĩ ta có thể gϊếŧ con bằng một đao, là do tốc độ của ta nhanh hơn thương của con. Con không cản được cũng không trốn thoát được.”
“Chênh lệch lớn như vậy sao?”
Hứa Cảnh Minh có chút hoảng hốt: “Con biết ngài rất mạnh, ngài đã đào tạo nhiều đồ đệ như vậy, đồng thời cũng biết rõ các binh khí của nhiều trường phái khác nhau, kỹ năng cũng rất cao minh, cho nên mới có thể dạy tất cả đồ đệ. Nhưng…”
“Nhưng năm đó thầy già rồi, không thể dùng toàn lực thực chiến với các con được.”
Liễu Hải nói: “Nếu ta và các con có thân thể trẻ tuổi giống nhau, thì ta đã bắt nạt tụi nhóc các con từ sớm rồi, ha ha ha… Sảng khoái quá, cảm giác như được trở về thời trai trẻ thật là tốt.”
“Đừng thất vọng.”
Liễu Hải nhìn Hứa Cảnh Minh: “Dù sao thì ta cũng luyện tập sớm hơn con năm mươi năm! Hơn nữa, trong hai mươi năm làm huấn luyện viên trưởng đội tuyển quốc gia, xuyên suốt quá trình đào tạo các tuyển thủ chuyên nghiệp với đủ loại tuyệt kỹ, ta cũng có nhiều thu hoạch lớn. Lúc dạy cho các con, sức mạnh của các em cũng sẽ tác động đến ta, khiến kỹ năng của ta cũng dần dần hoàn thiện. Sống đến bảy mươi năm, ta mới có tài nghệ như bây giờ.”
Hứa Cảnh Minh gật gật đầu.
P.s: cầu KP~