Yến Cung Truyện

Chương 37: Dạy nàng tự niết hoa châu (cao H)

Edit: xuxu6565

Yến Tề Quang lúc này mới đứng lên khỏi giường mỹ nhân, tay vịn eo Hộ Nghi, nâng tới liền cắm sâu vào. Hộ Nghi còn không chịu bỏ qua, trái phải loạng choạng mông, muốn đuổi kịp tiết tấu hắn. Hai người có qua có lại, phối hợp đưa đẩy, cá nước thân mật lại có một phen tư vị khác.

Cắm vào mấy trăm cái, hai người đổ mồ hôi đầm đìa, một người gầm nhẹ, một người khóc nỉ non muốn ngăn lại đều ngăn không được. Yến Tề Quang mới vươn tay đem cả người nàng ôm trong ngực, hai tay giữ hai chân nàng bế nàng theo tư thế ôm trẻ con xi tiểu.

Yến Tề Quang hạ thân đâm chọc, ở trong hậu huyệt nàng động động. Hộ Nghi bị cắm vào trong cúc tâm, không quan tâm, cao giọng một tiếng thét lên, mới nghe thấy tiếng Yến Tề Quang cười ở bên tai nói: “Trẫm nếu không dùng lực, chẳng phải để Nghi Nương xem thường.”

Cứ như vậy, Hộ Nghi thân thể nằm ngửa ở trên người Yến Tề Quang, đầu ở phía sau dựa vào trên vai hắn, chính hắn cũng đem cúi đầu tới, tự tìm môi Hộ Nghi hôn lên, triền miên hôn một lúc lâu, mới tiếp tục cúi đầu ở trên cần cổ tuyết trắng của nàng mυ'ŧ hôn, lưu lại từng vệt loang lổ vết đỏ.

Hai người thân thể dán sát, Hộ Nghi huyệt trước cảm thấy vừa ngứa lại hư không, huân hương bên trong tác dụng làm trong huyệt ngứa ngáy như có kiến bò, từng đợt cam lộ thơm ngọt từng luồng từng luồng chảy ra, không chỉ trên bắp đùi nàng mà còn làm bắp đùi Yến Tề Quang cũng bị xối ướt đẫm.

Yến Tề Quang vỗ tay thở dài: “Đều là trẫm sơ sót, Nghi Nương thiên phú dị bẩm như vậy, nếu chỉ đến Hợp Hoan đường dạy dỗ chẳng phải đáng tiếc, trẫm hôm nay đành đảm nhận chức vụ tiên sinh một hồi.”

Hộ Nghi nghe vậy, còn không biết hắn có ý gì, đã phát hiện Yến Tề Quang kéo tay nàng, hướng tới chân tâm nàng sờ soạng. Lại có thanh âm ở bên tai nói: “Cúi đầu.”

Hộ Nghi không tự giác cúi đầu thấp xuống, lại thấy Yến Tề Quang dùng một cái tay khác lột ra cánh hoa, lộ ra hoa châu run run rẩy rẩy, hắn cưỡng bách kéo tay nàng để trên hoa châu non nớt để chính mình tự nhéo, thở dốc nói: “Ngoan mau xoa bóp, tự nhiên liền biết tư vị tốt.”

Hộ Nghi như bị mê hoặc, thật sự vươn hai ngón tay nhéo nhéo, hoa châu nho nhỏ mềm mại, như nắm sợi bông, nàng lại xuống tay tàn nhẫn không được, chỉ nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, liền có cảm giác một cỗ kɧoáı ©ảʍ từ hoa châu vọt tới đỉnh đầu lan đến toàn thân làm nàng lập tức mềm đi.

Yến Tề Quang cơ hồ cũng đã lập tức nhận ra, đôi mắt càng sâu, dụ nàng nói: “Lại niết thật mạnh vài cái, trẫm đảm bảo nàng sẽ cảm nhận được vui sướиɠ.”

Hộ Nghi vốn nghĩ không muốn lại niết, nhưng tư vị mới vừa rồi quá mức mất hồn. Nghe xong Yến Tề Quang khuyên bảo, không khỏi vươn tay tới, nhắm mắt mạnh mẽ nhéo vài cái, còn chưa phản ứng lại, thân mình đã run rẩy chịu không nổi lan tràn. Không khỏi khống chế không được chính mình, một cỗ ngọc lộ như vòi nước bắn ra, đại não sướиɠ đến trống rỗng.

Trường hợp da^ʍ lãng này Yến Tề Quang nhìn chòng chọc đến trong mắt đều bức đỏ, tay nhanh chóng nhéo hoa châu đã bắt đầu sưng to, mạnh mẽ xoa bóp, liều mạng vỗ ấn, còn thỉnh thoảng vươn móng tay tới nhẹ nhàng cào qua.

Phía sau càng hung hăng thảo phạt, qυყ đầυ thế như chẻ che một đường cắm vào, lần lượt đem long căn toàn căn đi vào, làm cái miệng nhỏ phía trước bị bức cho phun đầy dâʍ ɖị©ɧ xối ướt nửa thân dưới hai người, eo thon vặn đến như rắn nước. Thân thể bị khuấy đảo bỗng nhiên tay đưa lên xoa nắn đôi nhũ chính mình thành trăm ngàn loại hình dạng khác nhau.

Sau đó đôi tay nam nhân cũng đi lên, lực đạo lớn hơn nữa gấp mười lần, hồng mai bị kích đến chặt chẽ đứng thẳng, trên toàn thân tuyết trắng hiện hai đoá hồng mai run run rẩy rẩy, Yến Tề Quang xem đến đỏ mắt, cúi đầu ngậm một bên đầṳ ѵú, mồm to nuốt nhũ thịt tinh tế, hàm răng trong lúc vô tình cắn tới nụ hồng mai dựng thẳng, kɧoáı ©ảʍ ngày càng thêm nặng.

Hộ Nghi bị nhiều chỗ tiến công, đã bị đánh cho tơi bời, binh bại như núi đổ, trong miệng lại nói không nên lời, chỉ có ư ư a a thanh âm không dứt vang lên, hoàn toàn rơi vào kɧoáı ©ảʍ du͙© vọиɠ điên cuồng.