Edit: xuxu6565
Vương ma ma thanh âm đanh thét, lại răn dạy nói: “Các cô nương đã thay xong xiêm y, chính là nửa người trong cung, về sau không cần mặc qυầи ɭóŧ, trong cung nữ nhân dù là cao quý như Hoàng Hậu, đều phải hầu hạ bệ hạ, tiền triều đại sự bệ hạ đã bỏ thân mình thời gian lưu tâm, ở hậu cung đó là nơi bệ hạ hưởng lạc, bệ hạ có thể tùy ý, trong cung nữ nhân đều phải tuân thủ mà làm. Một tháng này, các ma ma sẽ dạy các ngươi hầu hạ bệ hạ như thế nào, nếu bệ hạ vui, đó chính là phúc phận của các ngươi.”
Dứt lời lại vỗ vỗ tay, một cặp đôi nam thanh nữ tú tiến lên, các cung nữ dẫn nhóm tú nữ chia làm hai hướng bên cạnh đi, trong phòng để lại ra một không gian thật lớn, có cung nữ thô sử ở chính giữa trên mặt đất trống trải một tấm thảm, đôi nam nữ kia nằm ngửa ở trên thảm, hai mắt hơi mở, đôi tay đều cung kính ở trước bụng, không dám lộn xộn.
Vương ma ma gật đầu, liền có nữ quan trên dưới 40 tuổi, mặt mày đoan chính thanh nhã, dáng người ổn trọng cầm quyển sách đi ra, đúng là dạy nhóm tú nữ chuyện phòng the bên trong trước, đó là chưởng sự nữ quan Vinh nữ quan.
Vinh nữ quan thời trẻ hầu hạ tiên đế, sau tiên đế băng hà lại ở trong cung giáo dục người, hiện giờ đã hơi có chút uy thế. Nàng mở ra quyển sách, bắt đầu thì thầm: “Nam nữ giao hợp, khai chi tán diệp mở rộng hậu cung là chuyện đại sự quan trọng nhất, các cô nương ở nhà trước khi xuất giá mẫu thân mới dạy điều này, hiện nay vào cung, chính là ta tới dạy các cô nương. Các cô nương xem cẩn thận.” Nàng đôi mắt từ hướng nhóm tú nữ lướt qua, sau đó mới trầm ổn nói: “ Bắt đầu.”
Nam nhân nữ nhân nằm trên mặt đất một khắc cũng không dám chậm trễ, nữ nhân đem hai chân mở ra đến lớn nhất, nam nhân kia cởϊ qυầи, lộ ra hạ thân màu đen, bẻ ra huyệt nữ nhân, dùng lòng bàn tay nâng mông nàng, cũng không làm bất luận động tác gì, liền đem đồ vật kia chậm rãi cắm vào trong huyệt nữ nhân, nữ nhân rên một tiếng, sắc mặt trắng bệch vẫn mỉm cười, một ít tơ máu đã từ trong huyệt bừng lên.
Vinh nữ quan nhẹ nhàng vỗ tay, nam nhân kia căn côn ŧᏂịŧ thật lớn còn có một ít chưa đi vào, nghe được tiếng vỗ tay lập tức cũng không dám động, chỉ ngừng ở nơi đó.
Có tú nữ đã là sợ tới mức sắc mặt so với nữ nhân đang nằm trên thảm kia còn trắng hơn, có mấy người thậm chí ngất đi, Vinh nữ quan đã lắc đầu nói: “Vô dụng.” Nói xong liền hạ ý mấy phụ nhân thô sử đem tú nữ ngất xỉu nâng đi ra ngoài, đó chính là bị lạc tuyển.
Các tú nữ còn lưu lại dù kinh hách cũng không dám lên tiếng, miễn cưỡng nhìn, nghe Vinh nữ quan tiếp tục dạy dỗ.
Vinh nữ quan đã nói: “Thân là nữ tử, chuyện này nhất định phải trải qua, sợ lúc này, các ngươi một khi nếm được tư vị rồi, liền hiểu được chỗ tốt. Các ngươi nhìn xem Vân nương trên mặt đất, giống như khi các ngươi hầu hạ bệ hạ, long căn bệ hạ cắm vào trong huyệt nhỏ, dù đau cũng phải cười trước mặt bệ hạ, nếu không đau đến trợn mắt méo nghiêng, làm bệ hạ nhìn đến không được.”
Vinh nữ quan dạy bảo xong, nam nhân lại lay động eo mông, lại rút ra cắm vào, cắm đến lúc sau, chỉ cảm thấy vào không được, nam nhân kêu rên, eo dùng sức một đẩy, nguyên cây mới có thể đi vào, Vân nương mới rốt cuộc khổ tận cam lai, rêи ɾỉ một tiếng, sắc mặt đỏ ửng, trên bụng nhỏ thậm chí còn hiện ra hình dạng côn ŧᏂịŧ.
Nhóm tú nữ xem đến tâm động, mặt mày đều là hàm xuân, giữa hai chân ẩn ẩn tao ngứa, quẫn bách che dấu mới có thể đứng lại. Hộ Nghi càng cảm thấy chân tâm thấm ướt một mảnh, một ít chất lỏng sền sệt nhỏ giọt xuống, lại không có qυầи ɭóŧ che lấp, từ chân tâm vẫn luôn chảy xuống toàn bộ chân, cuối cùng hóa thành một đường chất lỏng dinh dính. Hộ Nghi hạ thân trong huyệt hung hăng mấp máy, hai mắt ánh nước, cố gắng chống đỡ xem nam nhân kia tiếp tục thao Vân nương.
Rốt cuộc chuyện nam nữ đã đến chỗ cao trào, Vân nương hạ thân một mảnh ướŧ áŧ, nước cùng máu hồng dường như ra bên ngoài, mông cùng chân bị nam nhân trực tiếp giữ lại, dùng sức hướng trong cắm vào, Hộ Nghi chỉ thấy bởi vì tốc độ quá nhanh, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ngoài, đã bị nam nhân tốc độ ra vào nhanh chóng cắm thành bọt nước.
Nam nhân trên đồ vật ngăm đen còn nhiễm chút tơ máu đỏ tươi, lại bất chấp đi lau, chỉ mạnh mẽ làm, cuối cùng không biết cắm tới bao lâu, Vân nương mười ngón tay nắm lấy thảm, một tiếng rêи ɾỉ đè nén mị hoặc từ trong cổ họng phát ra, hai mắt trở nên trắng dã, dòng nước trong trẻo cọ rửa dươиɠ ѵậŧ nam nhân, phát ra tiếng vang, nam nhân chưa từ bỏ ý định, vẫn luôn đối với chỗ nào đó đâm, Vân nương thở hổn hển nói: “Đừng cắm nơi đó, đừng vào, muốn vào tử ©υиɠ rồi” lời còn chưa nói xong, liền ngắn ngủi mà khóc kêu một tiếng, thế nhưng bị nam nhân đâm đi vào, Vân nương suy nghĩ giãy giụa muốn trốn, lại nghĩ tới thân phận chính mình, chỉ phải nằm, tùy ý bị côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của nam nhân kia rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào, ước chừng rót một hồi lâu, bụng nhỏ Vân nương đều bị rót đến hơi hơi phồng lên, nam nhân kia mới thu binh, đem đồ vật rút ra, bò đến trên thảm cúi đầu khiêm tốn lễ độ mà quỳ. Dù không có sức lực bằng, Vân nương cũng vội vàng bò dậy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy xuống chân cũng bất chấp ở bên cạnh nam nhân quỳ, không dám nhiều lời.
Vinh nữ quan vừa lòng gật đầu, gọi người đem đôi nam nữ này dẫn đi, mới nói: “Chuyện nam nữ, đó là hành sự như vậy. Nhưng các cô nương chỉ biết còn chưa đủ, còn phải học hầu hạ sao cho vừa ý bệ hạ mới được, đó là khoá học thứ nhất trước mắt, các cô nương cẩn thận học.”
Nói xong vỗ tay một cái, đã có các cung nữ mang theo nhóm tú nữ đi lầu hai, cửa vừa mở ra, chúng tú nữ đều xấu hổ muốn che mặt không thôi.