Edit: xuxu6565
Yến triều từ khi Yến Thành Đế đăng cơ đến nay, quốc thái dân an, có thể nói là minh quân trăm năm khó tìm cũng không quá. Yến Thành Đế làm vua được người đời ca tụng, chỉ có một chút khuyết điểm đam mê nữ sắc nhưng hắn đã có ba nhi tử cùng hai nữ nhi, hậu cung vẫn là mưa móc đồng đều, trong cung vẫn chưa có xuất hiện yêu phi hại nước hại dân. Cho nên các đại thần cũng nhắm một mắt mở một mắt coi như việc nhỏ cho qua. Một phần cũng vì thủ đoạn cứng rắn trên triều của hoàng đế.
Yến Thành Đế phong lưu thành tính, mỗi lần tuyển tú đều tổ chức tuyển chọn rất lớn, từ vương cung quý nữ thế gia cho đến nữ tử nhà dân thường, chỉ cần là độ tuổi từ mười năm đến hai mươi đều được đến ứng tuyển. Tiểu thư thế gia trừ khi mắc bệnh không thể tham gia được bằng không đều phải đến tham gia, nữ nhi nhà dân thường có nhan sắc được châu huyện đề cử cứ ba năm một lần, mỗi lần tuyển chọn chỉ lấy hai mươi năm người nhưng trung tuyển là mấy nghìn người.
Năm nay đúng là năm ứng tuyển, ba tháng đầu năm là trận sơ tuyển đầu tiên. Tú nữ trong cả nước đã hội tụ ở kinh đô, bao gồm tiểu thư con em thế gia trong ba tháng vẫn phải tiến vào Hoàng Hoa Lâu ở lại tham gia tuyển chọn. Hoàng Hoa Lâu cách hoàng cung không xa, tuy lấy tên là lâu nhưng nơi đây rất rộng lớn như một toà cung điện có đình đài lầu các, hoa viên rộng. Hoàng Hoa lâu ngày thường không mở chỉ có ba năm tổng tuyển cử mới mở ra để tú nữ chuyển đến thi tuyển. Trong cung các ma ma đến đợt cũng sẽ chuyển đến nơi này.
Hôm nay nhóm tú nữ đã tề tụ trước Quỳnh Hoa Lâu, mỗi cô nương đều là mỹ nhân xuất sắc, hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, mỗi người một vẻ. Các ma ma theo danh sách kiểm tra đối soát từng người, Đào ma ma kiểm tra đến Hộ Nghi tuy là đã nhìn quen mỹ nhân vẫn sững sờ trước nàng, nửa ngày mới hơi gật gật đầu, đúng tên nàng cùng bức hoạ mới bước qua.
Sau khi các ma ma kiểm tra đối soát xong, nhóm tú nữ có thể thở phào một hơi tạm thời trở về phòng nghỉ ngơi. Phòng đã an bài lúc sáng sớm, bốn người một phòng, giường ngủ sắp xếp bốn chỗ trong phòng, viết tên quê quán.
Hộ Nghi vừa đi vào đã nhìn thấy ba người khác đều ở trong phòng, thấy dung mạo Hộ Nghi, sắc mặt ai nấy đều không khỏi kinh ngạc, hơn nửa ngày mới có cô nương phong phạm thế gia đi tới trước nàng chào hỏi: “Tỷ tỷ thật xinh đẹp, năm nay hai mươi người, chắc chắn sẽ có một vị trí cho tỷ. Muội khuê danh Hứa Lan Chu, năm nay 17 tuổi, phụ thân là Hộ Bộ thượng thư Hứa Chinh, ta vẫn luôn theo cha ở kinh đô, không biết tỷ là người nơi nào.”
Hộ Nghi tay đặt lên tay Hứa Lan Chu, yên tĩnh cười: “Tiểu nữ Phương Hộ Nghi, năm nay 15 tuổi chỉ là nữ tử bình thường. Nhà ta ở Tô Châu, gia phụ hiện có công danh tú tài, ta tư chất bình thường không dám cùng các tỷ muội thiên kim danh môn vọng tộc so sánh.”
Lời còn chưa dứt, trong góc đã truyền đến tiếng cười, một cô nương xiêm y màu hồng ngồi ở trên giường, nhướng mày lộ ra anh khí mười phần, hướng Hứa Lan Chu nói: “Lan Chu tỷ, tỷ không cần phải tốt với nàng ta, cũng không cần biết nữ nhi nhà dân nghèo hèn cùng kết giao, những người này tâm tư sâu nhất, ta nhìn không quen bộ dạng yếu ớt này.
Hứa Lan Chu cười xin lỗi, hướng Hộ Nghi giải thích nói: “Đây là đích trưởng nữ Tần Nguyệt Lai nhà Tần Tướng Quân, thường nghĩ sao nói vậy, không có ác ý, muội không cần phải để ý.”
Hộ Nghi cười lắc đầu, nhìn vị trí phía bên cửa sổ nữ tử mặc áo màu lam, nàng ta thần sắc thanh lệ, chỉ tiếc dung mạo thanh tú mà thôi. Nhưng thật ra khí chất xuất chúng, cầm quyển sách ngồi bên cửa sổ thẳng lưng xem, đối với chuyện xung quanh không để ý. Thấy Hộ Nghi lại đây chào hỏi, cũng nhẹ nhàng gật đầu. Nàng ta xuất thân dòng dõi thư hương thế gia nữ học sĩ Hàn Lâm Viện Dư Tương Giảm.
Biết xuất thân của từng người xong, ba vị tiểu thư đều ở kinh dô, chỉ có Hộ Nghi đường xa từ Tô Châu đến, ngồi nửa tháng trên thuyền. Hộ Nghi thật sự mệt mỏi, rửa mặt chải đầu lên giường nghỉ ngơi. Sau lưng lại nghe được Tần Nguyệt Lai giận giữ nói nàng giả thanh cao. Không có nha hoàn hầu hạ, Hộ Nghi không rảnh để ý tới nhắm mắt tiến vào mộng đẹp.