Xuống xe không bao lâu, bọn họ nhìn khắp mọi nơi xung quanh, Triệu Hữu Dân là người thứ nhất nhìn thấy có người đứng ở cổng ra vào giơ lên một tấm bảng gỗ viết tên đội sản xuất Thượng Hà : “Mọi người mau nhìn, kia có phải là địa phương chúng ta xuống cắm đội hay không?”
“Đi đi đi, chúng ta qua đi.”
Bọn họ vừa hỏi, liền biết được người đến đón bọn họ chính là đại đội trưởng đội sản xuất Thượng Hà, khi đội trưởng biết được số tàu của bọn họ, hắn liền tới nhà ga công xã đón người.
Đại đội trưởng kỳ thật cũng không muốn tới, nhưng không có biện pháp, phía trên đã phân phối ngươi xuống chỗ hắn, hắn cũng không thể đẩy rớt, cho nên, chẳng sợ những người này căn bản chưa bao giờ làm việc nhà nông, còn có thể mang đến cho hắn cùng đội sản xuất rất nhiều phiền toái thì hắn vẫn phải đúng giờ tới đón bọn họ.
“Tôi là đại đội trưởng đội sản xuất Thượng Hà, Dương Đạt Cường, hoan nghênh bốn đồng chí.”
“Chào đại đội trưởng!”
Đánh qua một phen tiếp đón, thẩm tra đối chiếu tên họ cùng hộ tịch của cả bốn người, sau đó đại đội trưởng mang theo bọn họ rời khỏi nhà ga. Ở bên ngoài nhà gà còn có người phụ trách nhóm thanh niên trí thức tên là Trương Văn Thư, hắn không theo và trong nhà gà vì còn phải ở bên ngoài trông giữ xe bò.
Nhìn đến có xe bò, nhóm người Giản Trăn Trăn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Liền tính xe bò này ngồi không được nhiều người, chỉ để hành lý, cũng đã có thể tiết kiệm không ít sức lực cho bọn họ.
Sau khi toàn bộ hành lý được xếp lên xe bò xong, còn có thể dành ra một vị trí, Triệu Hữu Dân liền dò hỏi: “Đại đội trưởng, đồng chí Giản Trăn Trăn sốt cao mới vừa hạ sốt, nơi này còn có vị trí, có thể cho cô ấy ngồi lên sao?”
Đại đội trưởng nhìn thoáng qua Giản Trăn Trăn thấy sắc mặt tái nhợt cô tái nhợt, hắn nói: “ cô ngồi đến đây đi.”
Giản Trăn Trăn cảm kích cười cười, cô mới vừa hạ sốt, xác thật không có sức lực gì, lúc nãy dọn hành lý cô đã đem sức lực dùng hết