Địa Sư Thiếu Nữ: Khỉ Nước Hồ Bà Dương

Chương 2

Nhóm bạn cùng phòng của tôi đã hưng phấn hết lên rồi, tất cả đều bàn tán xôn xao, suy luận đồn đoán xem vẻ đẹp của vị Thần Nước này trong như nào.

Tôi có hơi tò mò.

"Anh ta không làm hại người à? Cũng không yêu cầu người ta làm gì cho anh ta sao? Có ai mơ thấy anh ta mà bị thương hoặc tử v.o.n.g luôn không?"

"Ghét quá đi, người ta là Thần Nước chứ đâu phải yêu ma quỷ quái gì, Kiều Mặc Vũ, tớ không cho phép cậu nói xấu người ta."

Lăng Linh bất mãn mà bĩu môi.

Tôi càng cảm thấy kỳ quái, chuyện báo mộng này vốn đều do cô hồn dã quỷ làm. Sau khi c.h.ế.t, con người có chấp niệm quá sâu thì sẽ tìm người thân báo mộng, quỷ sai cũng cho phép làm điều đó.

Người có ba hồn bảy vía, hai hồn Thiên Địa đi ngao du ở bên ngoài, mệnh hồn ở lại trấn thủ bảy vía.

Nếu có một linh hồn chưa từng gặp qua mà muốn đi vào đầu của một người, mệnh hồn của người này không biết linh hồn đó thì chắn chắn sẽ bị mệnh hồn đề phòng. Nếu linh hồn c.ư.ỡ.ng ép đi vào trong mộng vậy thì người đó sẽ giống như bị bóng đè vậy, sẽ phản kháng kịch liệt với linh hồn lạ kia, đầu óc vùng vẫy muốn tỉnh dậy.

Sau khi tỉnh dậy, đầu óc sẽ hỗn loạn, phải mấy ngày sau mới có thể ổn định lại.

Vị Thần Nước mà Linh Lăng nói này, không làm người khác bị thương, không cần người khác giúp gì cả, thật sự là khó mà tin được.

Tất cả mọi người đều cảm thấy tò mò với vị "Thần Nước" này, sau khi được nghỉ học, cả đám đi xe lửa đến nhà của Linh Lăng.

Bây giờ đang là mùa lũ nên mực nước hồ Bà Dương cao, nhìn từ cửa sổ ra ngoài là thấy một vùng sóng xanh mênh mông, một vài tia nắng chiều trên trơi rơi rớt và gãy vụn trên mặt hồ, cũng nhuộm màu hồ nước thành màu vàng kim.

Lâu Thiến Thiến vui vẻ mà hoan hô: "Đẹp quá đi, Kiều Mặc Vũ, cậu chụp hình cho chúng tớ đi."

Nói xong thì đưa thẳng điện thoại cho tôi mà không nài nỉ gì thêm, sau đó mấy người bọn họ đứng ở bờ hồ rồi bắt đầu pose dáng. Lăng Linh thì không ngừng ra lệnh, lúc thì kêu tôi ngồi xổm xuống, lúc thì bảo tôi đứng dáng trung bình tấn để chụp.

Tôi đang cúi đầu suy nghĩ việc riêng nên tùy tiện giơ điện thoại lên chụp cho bọn họ vài tấm. Không dễ gì mới chụp ảnh xong, Lâu Thiến Thiến đi đến cầm điện thoại, vừa xem thì đã tức giận tới mức phình to mũi.