Tuyển Thủ Chuyên Nghiệp, Không Yêu Đương

Chương 1-2: Ngày thứ nhất không yêu đương

[Bạn đã theo dõi streamer "Không sớm thì muộn", cậu ấy đang phát sóng trực tiếp, mau đến ủng hộ nào!]

🍭

2 giờ chiều ngày 11 tháng 6 năm 2022, Trùng Khánh

Trùng Khánh tháng 6 thời tiết nóng nực.

Tại trụ sở của chiến đội ST, máy điều hòa trong phòng quản lý kêu ù ù nhưng không khí lại yên tĩnh lạ thường.

Quản lý chiến đội Từ Nam không biết lần này là lần thứ bao nhiêu nhìn về phía Úc Trầm ngồi đối diện đang cúi đầu chơi điện thoại, cuối cùng không nhịn được mà ho khan hai tiếng.

"Về thông báo Trần Cảnh thi đấu tiêu cực, phía bên quan hệ công chúng đã chuẩn bị xong rồi. Đội trưởng Úc, nếu không thì chúng ta liên hệ với họ đăng bài được không chứ cứ như thế này thì trang chủ của ST sẽ không kiểm soát được mất..."

Úc Trầm nghe vậy hơi nhướn mày, ngẩng đầu nhìn chằm chằm thông báo trên bàn một lúc rồi chuyển sang Từ Nam, ánh mắt rất bình tĩnh nhưng lại khiến cho Từ Nam như mắc nghẹn...

Úc Trầm cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Từ Nam: "Bây giờ Trần Cảnh đang làm gì?" Giọng điệu bình bình làm cho Từ Nam lần nữa không thốt nên lời.

Từ Nam nhìn đồng hồ, hơi ngập ngừng: "Bây giờ hẳn là đang trong giờ huấn luyện?"

Nghe giọng điệu của anh ta cũng đoán được Trần Cảnh lại không ở phòng luyện tập. Từ Nam cầm điện thoại lên Weibo, lướt một hồi không nhịn được văng tục.

"Thằng nhãi chết tiệt này, gây rắc rối đến mức này rồi còn không biết xấu hổ mà đăng Weibo tỏ vẻ đáng thương gì chứ."

Úc Trầm nghe Từ Nam chửi rủa, anh hơi nhếch môi, điện thoại trong tay quay nửa vòng: "Kêu người tới ngắt mạng của phòng huấn luyện đi."

Từ Nam sửng sốt, sau đó thì không nhịn được cười thành tiếng, nếu cắt mạng thì Trần Cảnh không thể livestream...Người trong vòng không ai không biết Trần Cảnh nổi tiếng keo kiệt, không ngần ngại chõ mũi vào mấy chủ đề hot, thậm chí còn bị người hâm mộ cười nhạo một trận.

Nếu không phải vì ích kỷ, tham tiền thì đã không...

Từ Nam ngưng cười, thở dài quay lại vấn đề chính: "Đội trưởng Úc, bây giờ áp lực của chiến đội rất lớn, thất bại trong giải Mùa xuân gây đả kích rất lớn cho mọi người...không chỉ giải Mùa xuân...đội trưởng Úc, cậu cũng biết là sau một năm này chiến đội phải đưa ra câu trả lời rồi."

Úc Trầm ngồi trên ghế sofa, cong cong ngón tay mảnh khảnh gõ nhẹ lên màn hình điện thoại, một tiếng lại một tiếng như hồi chuông báo tử treo trên đầu quản lý Từ khiến Từ Nam lại im bặt.

"Có thật là Trần Cảnh thi đấu tiêu cực không?" Giọng điệu anh bỗng trầm xuống. "Có lẽ ban quản lý cần chọn cách diễn đạt sao cho chính xác. Khác biệt giữa việc dàn xếp tỷ số và thi đấu tiêu cực không phải chỉ là trên con chữ thôi đâu."

Lúc Úc Trầm nói chuyện, biểu cảm trên mặt anh vẫn dịu dàng, bình thản nhưng lại khiến người khác không rét mà run.

Những lời này trực tiếp vạch trần bản chất sự việc của Trần Cảnh, Từ Nam cũng dứt khoát vỏ mẻ không sợ nứt.

"Phải, các cậu đều nhìn ra Trần Cảnh tham gia dàn xếp tỷ số nhưng bằng chứng đâu? Bên Liên minh đã đưa ra kết quả điều tra rồi, thông báo cũng là Trần Cảnh có thái độ thi đấu tiêu cực, giờ chiến đội lên bài phản đối việc dàn xếp tỷ số thì bên Liên minh sẽ nghĩ thế nào?"

Trong trận đấu ngày 8/6, ST để thua trước AEG và dừng bước tại vòng bán kết, hôm nay mới là ngày 11. Huấn luyện viên Lâm hôm trước mới gửi bản ghi âm trận đấu, hôm nay Liên minh đã đưa ra kết luận, Trần Cảnh chỉ có thể xem là thi đấu tiêu cực thôi.

Nói được nửa chừng, Từ Nam cũng hiểu tính Úc Trầm liền vội vàng dịu giọng: "Đội trưởng Úc, tôi biết mọi người thi đấu chuyên nghiệp không dễ dàng gì nhưng mà mong mọi người hiểu cho đội ngũ quản lý chúng tôi."

Trong lòng mọi người đều biết rõ Trần Cảnh có tham gia vào việc gian lận lần này hay không nên Úc Trầm cũng không quá bất ngờ với kết quả mà bên Liên minh đưa ra.

Dù sao thì ngày thi đấu hôm đó quả thực Trần Cảnh diễn không tồi, ngoài miệng thì phối hợp với đồng đội nhưng lại liên tục mắc sai lầm, bọn họ đều là tuyển thủ chuyên nghiệp, chỉ cần một người thường xuyên mắc lỗi đã gần như quyết định kết quả trận đấu. Mặc dù bọn họ đã cố gắng hết sức nhưng cuối cùng phải dừng lại trong tiếc nuối với kết quả thua 3-4.

Trận đấu đã qua rồi, Úc Trầm rũ mắt, chiếc gối màu xanh da trời trên sofa bị anh vò ra nếp nhăn, anh ngồi đó như một pho tượng không có cảm xúc, phải một lúc sau Từ Nam mới nghe được anh nói tiếp.

"Chờ qua trận bán kết ngày 15, đến kỳ chuyển nhượng thì trực tiếp ngả bài với Trần Cảnh đi."

Từ Nam không chắc Úc Trầm nói vậy là có ý gì: "Ý của đội trưởng Úc là thông báo thái độ thi đấu tiêu cực kia..."

Úc Trầm lạnh nhạt. "Quản lý Từ, nếu đó là kết quả mà Liên minh kết luận được thì đương nhiên sẽ do Liên minh phụ trách."

Từ Nam cuối cùng cũng hiểu, Úc Trầm không định dùng lý do "thái độ thi đấu tiêu cực" để nhẹ nhàng kết thúc chuyện này, anh ta không còn cách nào ngoài việc đổi chủ đề khác.

"Thầy Úc à, phát sóng trực tiếp thì vẫn phải phát sóng chứ, hiện tại chiến đội chúng ta còn đang phải nhờ mọi người nuôi đấy." Từ Nam cố gắng thuyết phục.

Úc Trầm ngả người lên ghế sofa. "Tôi cũng muốn stream mà nhưng tại mạng mới bị ngắt rồi đấy chứ." Giọng anh trầm thấp, chầm chậm như không quá để ý.

Từ Nam nghẹn lời, anh ta có lý do nghi ngờ Úc Trầm để mình kêu người cắt mạng vì muốn trốn livestream, anh ta phải kìm nén mất một lúc mới nhả ra được một câu. "Nhóm fan hâm mộ đang thúc giục tôi đây này."

Úc Trầm chăm chú nhìn màn hình điện thoại, chỉ nhẹ nhàng "ừ" một tiếng tỏ vẻ mình vẫn đang nghe.

Từ Nam lại ngồi phịch xuống bàn làm việc, tiếp tục đau đầu nghĩ cách kiếm tiền thì bỗng nghe thấy thanh âm tựa chúa cứu thế của Úc Trầm. "Nhớ cho người cắt mạng đi đấy, tôi đến khu huấn luyện thanh thiếu niên livestream."

Từ Nam cảm động muốn chết. "Có cậu là đội trưởng của ST đúng là may mắn của Từ Nam này."

Úc Trầm đứng dậy đi ra ngoài, đáp lại Từ Nam bằng tiếng đóng cửa vô tình.

__

Khi Úc Trầm đi tới tòa nhà nhỏ màu trắng của trại huấn luyện thanh thiếu niên đã thấy đường giữa Chu Trừng Nhất đang khóc lóc kể lể trên Wechat.

Chu Trừng Nhất X1: "Bây giờ căn cứ đã không còn tiền đóng mạng nữa rồi ư? Đang đánh nửa trận thì mất mạng, may mà tôi kịp bật dữ liệu di động đó!"

Chu Trừng Nhất X1: "Quản lý anh đừng như vậy mà, đóng tiền mạng vẫn phải đóng chứ."

Người đi đường trên Tống Ưng Hứa vẫn giữ được lý trí, mặc kệ Chu Trừng Nhất đang lăn lộn.

Tống Ưng Hứa không hề lo lắng: "Tiền lương tháng này chiến đội còn trả được ha." Rõ ràng chỉ là một câu nói đùa thôi nhưng xem ra đã ổn định được tình hình.

Một lát sau hỗ trợ Vu Kim Ngôn ngoi lên giải thích.

yjy: "Vừa mới hỏi quản lý xong. Quản lý báo là đường truyền bị lỗi, bọn họ sẽ gọi người đến sửa sau. Huấn luyện chiều nay sẽ tạm ngưng nhé, buổi tối thì như bình thường."

Trần Cảnh không lên tiếng, Chu Trừng Nhất còn thuận tiện đá đểu một câu. "Tiểu Trần không nỡ dùng dữ liệu di động luôn cơ, đúng là người tiết kiệm, tôi phải học tập mới được."

Khóe mắt Úc Trầm hiện lên ý cười nhàn nhạt, cất điện thoại di động, bước vào trại huấn luyện.

Trên đường bắt gặp nhân viên mới, Úc Trầm nhẹ gật đầu chào hỏi, anh biết người này thuộc đội quản lý, hơi mỉm cười. "Mọi người vất vả rồi."

Nét mặt ôn hòa của anh làm người quản lý mới lắp bắp. "Không vất vả, không vất vả."

Hai phòng huấn luyện chật kín thực tập sinh, Úc Trầm một mình qua phòng bên cạnh, không làm phiền bọn họ.

Lão Lâm không có ở đây, chắc hẳn đi hướng dẫn đội viên trẻ rồi. Úc Trầm mở máy tính trên bàn, lấy điện thoại vào trò chơi.

Anh kéo ghế gaming ra, Pizza Hut đang nằm ngủ trên đó, Pizza Hut là mèo cưng của quản lý Từ.

Úc Trầm ôm mèo vào lòng, mở phát sóng trực tiếp.

Người xem livestream vào khoảng 4 giờ chiều này vẫn không đông nhưng ngay khi Úc Trầm mở stream làn đạn đã nhiều đến không đếm xuể, lượng người xem cũng tăng vọt.

Làn đạn làm mới với tốc độ chóng mặt.

[Không hổ là Úc thần, người đàn ông sẽ đóng băng cả nền tảng khi mở stream. Hôm nay là ngày tốt gì thế này, thế mà Úc thần không thông báo trước đã phát sóng á á á.]

Úc Trầm vào game, thái độ của anh đối với fan và đối với quản lý Từ quả thật là một trời một vực. "Chào buổi chiều, mọi người muốn xem tôi đánh gì nào?"

Làn đạn bùng nổ.

[Đánh gì cũng được, chồng đánh như thế nào cũng được hết, em nhìn chồng là đủ rồi. (Tui là tró nhìn mặt, muốn nói gì cũng được.)]

[Đánh Thượng Đỉnh, đánh Thượng Đỉnh! Lần trước tui còn chưa coi đủ Úc thần dạy chơi nữa! Tui muốn học cách chơi hỗ trợ!]

[Sao Úc thần mở livestream được vậy? Bên kia sight mới đăng Weibo kêu mạng lỗi nên tạm thời không phát sóng mà.]

Bây giờ Úc Trầm muốn đánh tích điểm thì có khi kéo dài đến 6 giờ, lúc này không đánh được.

Úc Trầm ấn xếp trận. "Stream đến 6 rưỡi rồi off ăn cơm nhé, tối thì phải xem đã." Anh nhìn lướt qua làn đạn.

[Giải mùa xuân ST thua AEG rồi bye bye ở bán kết mà silent vẫn có gan mở phát sóng cơ à. Nếu mà là ông đây thì đã đóng cửa hu hu trong trại huấn luyện rồi đấy.]

Mặc dù mấy bình luận như vậy đều nhanh chóng bị bên quản lý chặn nhưng bình luận mới cùng không ngừng xuất hiện.

[Thần kinh à? Lúc ST quán quân tụi mày còn không biết đang bú sữa mẹ ở chỗ nào đấy!]

[Khi Úc Thần đứng trên đỉnh thì chúng mày trốn ở chỗ quái nào? Bây giờ nói cái beep gì? Đừng để cho ông đây gặp mày, xem xem ông có đập mày một trận không!]

Những người kích động hầu hết là fan mới, trong khi những fan cũ lý trí hơn, nhanh chóng ổn định tình hình, yêu cầu quản lý phòng đá người.

Úc Trầm day day mi tâm, đối diện ống kính nở nụ cười. "Không livestream thì làm sao mấy cậu xem tôi lấy nước mắt rửa mặt được."

Khi nói câu này anh nhìn thẳng camera, bàn tay buông xuống gõ gõ bàn, mang theo áp lực vô hình.

[Thôi đi, sao đám troll này cứ mất trí nhớ tạm thời ấy nhỉ? Mỗi lần Úc thần nhìn ống kính như thế này tôi lại khẩn trương muốn chết, còn căng thẳng hơn cả gặp thầy chủ nhiệm nữa.]

[Đám này nghĩ Úc thần không biết giận là gì à? Chẳng qua Úc thần là người có học thức không thèm mắng chửi người đấy, mấy đứa anti ngậm miệng vào dùm đi.]

Game tiến vào giai đoạn ban pick, Úc Trầm cũng không để ý làn đạn nữa.

Úc Trầm livestream đến đúng 6 rưỡi giờ rồi kết thúc.

Úc Trầm tắt phòng phát sóng, đặt điện thoại lên bàn, rũ mắt không biết đang nghĩ gì.

Điện thoại vẫn đang mở app phát sóng trực tiếp, bên cạnh đặt một quả cầu len, Pizza Hut nhảy ra từ ngực Úc Trầm, duỗi móng vuốt nghịch cuộn len này.

Nhóc con nhào lên màn hình điện thoại, chân vẫn dán chặt vào quả cầu, có lẽ là thấy khó chịu mà còn lăn lộn một trận làm màn hình sáng lên.

Cho đến lúc Pizza Hut nghịch đến chán, bắt đầu gầm gừ bất mãn thì Úc Trầm mới lấy lại tinh thần, anh vươn tay nhéo gáy Pizza Hut, ôm mèo vào trong lòng, tay còn lại tắt điện thoại rồi rời khỏi phòng huấn luyện.

Bóng hình cao lớn bị ánh hoàng hôn kéo dài, không ai chú ý thông báo mới xuất hiện trên màn hình tối đen.

[Bạn đã theo dõi streamer "Không sớm thì muộn", cậu ấy đang phát sóng trực tiếp, mau đến ủng hộ nào!]

___

Tác giả có lời muốn nói:

Cảm ơn Pizza Hut, hahahaha

Cảm ơn mọi người đã đọc truyện mới của tôi.

Lưu ý: Là truyện chủ đề esports, có nhắc nhiều về game. Tiết tấu khá chậm. Tôi có nhịp độ riêng của mình, mong mọi người hiểu cho.

Đừng áp hiện thực vào trong truyện, cảm ơn các bạn.

Tôi rất thích esports.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.