Ta Bỏ Trốn Sau Khi Xuyên Thành Thông Phòng

Chương 19

Sau khi ăn hết mười lăm khoanh hoành thánh, Lý Du còn có thể ăn thêm nửa bát súp gà, bởi vì món món súp kia sau khi lọc bỏ các hạt dầu thì không có chút dầu mỡ nào, chỉ có dư vị tươi ngon vô tận.

Một ngày tốt lành bắt đầu từ bữa sáng.

Sau khi bụng no căng thì cả người cũng hừng hực khí thế.

Vừa nghĩ tới ngày mai sẽ được nghỉ ngơi, tâm tình của Lý Du cũng trở nên tốt hơn.

Bởi vì ngày mai có thể nằm ỳ trên giường.

Không có gì tốt hơn là nằm trên giường rồi ôm nữ nhân trong ngực.

Tiểu tử này là một người cực kỳ biết cách tận hưởng.

Sau khi tiễn hắn đi, Ninh Anh vẫn vào bếp tìm đồ ăn như thường lệ.

Bởi vì canh gà trong hũ đã được hầm một khoảng thời gian dài nên cũng không còn lại nhiều, Thái tam nương cưng chiều nàng nên đã đặc biệt để lại cho nàng một bát.

Biết nàng thích cơ thể thon gọn, bà ấy còn cố ý hớt đi lớp váng dầu mỡ bên trên.

Ninh Anh vui mừng khôn xiết, ngọt ngào nói: “Vẫn là tam nương thương ta nhất.”

Thái tam nương: “Thừa dịp còn nóng thì uống mau đi.” Bà ấy nói thêm, “Ngươi đấy, thân thể quá gầy gò, nếu ngươi là khuê nữ nhà ta, nhất định ta sẽ nuôi nấng cho béo lên chút mới được.”

Ninh Anh cẩn thận từng li từng tí thổi canh gà trong chén: “Nữ lang phải gầy gò thì mặc y phục mới đẹp.”

Thái tam nương chậc chậc hai tiếng: “Tâm tư nữ nhi của các ngươi ta không thể hiểu được, ta chỉ muốn nhét hết tất cả đồ ăn ngon vào trong bụng thôi.”

Nghe vậy, Ninh Anh hé miệng nở nụ cười, khen: “Tay nghề của Tam nương thật tốt, món canh này rất ngon và êm dịu, khó trách chủ tử lại thích như vậy.”

Sau khi nghe nàng tán dương, Thái tam nương không khỏi có chút đắc ý: “Đây là kỹ năng lớn nhất của ta.” Bà ấy nói thêm, “Mẹ ta đã dạy ta kỹ năng này đấy.”

Khi nhắc tới người nhà, trên mặt của bà ấy tràn đầy vẻ ấm áp hạnh phúc.

Ninh Anh bưng lấy chén canh, dường như cũng bị cảm xúc của bà ấy lây nhiễm, tràn đầy phấn khởi hỏi chút việc vụn vặt.

Thái tam nương trò chuyện với nàng.

Ninh Anh vừa uống canh vừa nghe những chuyện vụn vặt đó, trong lòng cảm thấy có chút ghen tị.

Cuộc sống của nguyên thân này cũng không tốt cho lắm, gia cảnh túng quẫn, đã qua tay mấy gia chủ.

Khi bà ấy xuyên qua thì mạng nhỏ của nguyên chủ đã mất đi, nếu không có lực sinh mệnh ngoan cường của bà ấy, e rằng bà ấy đã không sống sót đến bây giờ.

Ở thời hiện đại, gia đình của bà ấy cực kỳ ấm áp hạnh phúc, thuộc tầng lớp trung lưu.

Không ngờ ngay tại thời điểm sắp tốt nghiệp đại học thì mơ mơ hồ hồ xuyên đến đây, may mà bà ấy còn có một anh trai có thể chèo chống được, nếu không không biết bố mẹ sẽ thương tâm như thế nào.

Sự ấm áp và hạnh phúc trên khuôn mặt của Thái tam nương khiến cho Ninh Anh hâm mộ không ngừng, nượng tựa vào người thân đối với nàng mà nói là chuyện mãi mãi sẽ không bao giờ được trải qua nữa.

Chỉ là lúc đó bản thân nàng cũng không biết rằng ở thời đại như vậy, nàng là đối tượng ghen tị của rất nhiều nữ lang, bởi vì vận mệnh đã đưa Lý Du đến với nàng.

Họ gặp nhau trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp.

Ngay cả khi song phương có khoảng cách không hề nhỏ giữa lễ giáo và học thức, lang quân mắc bệnh công chúa, yêu cái đẹp, thích nằm ỳ trên giường kia sẽ rất tùy hứng mang theo tư thái kiêu căng đi đến bên cạnh nàng.

Không cần dựa vào thế lực nhà vợ liên thủ, thậm chí bỏ qua lời đàm tiếu của mọi người, dựa vào bản lãnh của mình không ngừng thăng tiến, thay nàng chống đỡ một mảnh trời, bảo vệ nàng cả đời chu toàn.