Nhà họ Tô tổng cộng có năm gian phòng, phòng trên ở giữa là nơi ông bà nội Tô ở, phía đông là gian phòng của gia đình con Cả, sâu nhất ở phía tây là gia đình con thứ Hai, bên trong đó còn có một gian phòng, ấy là gian phòng của thằng ba. Ở bên cạnh còn có hai gian phòng được chia ra, theo thứ tự là phòng của mấy đứa trẻ của nhà thằng Cả và nhà thằng Hai. Sau này nếu tách hộ, phòng ở nhất định là phải xây ở chỗ khác, bây giờ chưa tách hộ nên tất cả mọi người đều ở chung một chỗ.
“Ba bảo anh đừng nghe những lời kia của mẹ, nói lễ tắm ba ngày và tiệc đầy tháng, đến lúc đó ba sẽ tổ chức.” Tô Cần vẫn rất vui mừng, có ba ủng hộ anh ấy, trong lòng anh ấy không cảm thấy khổ sở.
Lục Tư Hoa lại giữ im lặng, chỉ cảm thấy trong chuyện này dù có sự ủng hộ của ông nội Tô, thì chỉ sợ lễ tắm rửa và tiệc đầy tháng cũng sẽ không quá bình yên.
“Tư Hoa, vẫn là ba làm việc công bằng, không bất công giống như mẹ.” Tô Cần tôn trọng ông nội Tô.
Lục Tư Hoa nhíu mày, ông nội thật sự đã nói như vậy?
“Chỉ mong ba có thể xử lý mọi việc công bằng, không thiên vị là tốt rồi.” Cô ấy cũng không muốn nghĩ về người khác theo chiều hướng xấu, nếu quả thật ông nội không thiên vị cho nhà anh Cả, vậy thì tốt.
Chỉ là...
Nhìn dáng vẻ vui mừng của Tô Cần, cô ấy thật sự không đành lòng phá hỏng tâm tình của anh ấy.
Lúc này Tô Vãn Vãn đã ngủ, nếu như cô bé tỉnh thì sẽ chỉ khịt mũi coi thường, thủ đoạn của ông nội Tô cao tay hơn cả bà nội Tô, nếu không sao có thể đối phó được với mấy thằng con trai?
Ngày thứ hai, Tô Vãn Vãn bị nghẹn nướ© ŧıểυ nên tỉnh lại, sau đó cô bé phát hiện mình đái dầm.
Thật ngại ngùng, chuyện sinh lý của trẻ con cô bé không thể khống chế được, nhưng trong thân thể chính là một người trưởng thành, vừa xuyên qua thành trẻ con nên cô bé còn chưa thích ứng được.
Sau khi thay tã xong, Tô Vãn Vãn thành thật nằm trên giường, bụng cũng đã ăn no, không có chuyện gì làm nên gặm ngón tay chơi chơi, gặm đến mức khắp tay toàn là nước miếng.
Ba anh trai sớm đã đi ra ngoài, chắc là đi làm mấy chuyện hôm qua đã bàn bạc xong, như đào trứng chim, bắt cá, hái rau dại nhỉ? Đáng tiếc cô bé là một đứa trẻ, không làm được cái gì, cô bé rất muốn đi xem phong cảnh của thôn Hạ Hà.
Trong sách miêu tả, thôn Hạ Hà rất đẹp, sau khi cải cách mở cửa, nơi này đã được khai phá thành thôn du lịch, kiếm được bộn tiền. Lúc ấy người chủ trì việc này là nữ chính, cũng chính là chị họ Tô Tảo Tảo đời này của cô bé. Cô gái này trọng sinh mà đến, có ký ức một đời nên làm chuyện gì cũng có thể mang đến thu hoạch, chẳng những được nhà họ Tô gọi là đại phúc tinh, mà ngay cả người trong thôn cũng có rất nhiều người cảm kích cô ta.
Còn nguyên thân, nguyên thân bị Tô Tảo Tảo nắm mũi dắt đi, chuyện tốt đều là của Tô Tảo Tảo, chuyện xấu đều thành nguyên thân làm, không biết đã phải ngăn cản biết bao tai họa, gánh vác biết bao tiếng xấu cho nữ chính.
Bây giờ Tô Vãn Vãn đã thành nguyên thân nên cô bé muốn kế hoạch cuộc sống thật tốt, chị họ không dễ đối phó như vậy, cô bé lấy mười hai phần tinh thần, không thể bước lên con đường cũ của nguyên thân được.
Chắc chắn nữ chính sẽ không dễ đối phó như vậy, nếu không sẽ không làm cho tất cả mọi người, trừ người của gia đình con thứ Hai, lại thích cô ta đến thế, ngay cả bà nội Tô trọng nam khinh nữ cũng thương cô ta tận xương, cả ông nội Tô làm việc công bằng cũng nghiêng về phía cô ta.