Gái Thẳng Như Thép: Cún Con Tức Đến Bật Khóc

Chương 3.2: Đàn chị xinh đẹp

Ở dãy cuối phòng học.

Phó Khả Dịch chống đầu ngắm Đường Miểu, cả người toát lên dáng vẻ là một học sinh ngoan, dưới bàn lại khẽ đẩy đầu gối khẩy khẩy Cao Hồng Bảo.

Cao Hồng Bảo nhướng mày: “Làm gì đó? Muốn rù quến tao hả?”

Khẽ quét mắt nhìn cậu ấy một cái, Phó Khả Dịch nói khẽ: “Mày giúp tao hỏi thử xem chị ấy có bạn trai hay không đi.”

“Mày không thấy hỏi vấn đề thế này nhàm chán à, tao có phải là Tô Luân đâu.”

“Nhanh lên, anh sẽ mời chú ăn một bữa mà.”

“Thật không?” Cao Hồng Bảo bật cười hỏi.

Phó Khả Dịch: “Ừm.”

“Không bạn nào có thắc mắc gì đúng không?” Hạ Thiến Thiến đứng trên bục giảng lại hỏi một lần nữa.

Cao Hồng Bảo giơ tay đứng lên: “Đàn chị ơi, em!”

Cậu ấy vừa đứng dậy, rất nhanh đã làm mọi người trong lớp quay đầu nhìn lại, mấy bạn nữ còn nhân cơ hội này lén lút ngắm nhìn Tô Luân và Phó Khả Dịch.

“Cậu có thắc mắc về cái gì?” Đường Miểu hỏi.

Cao Hồng Bảo cười tủm tỉm nói: “Thật ra thì không phải là em thắc mắc đâu, là Khả Dịch muốn nhờ em hỏi giùm cậu ấy......”

Không đợi Cao Hồng Bảo nói hết lời, chàng “học sinh ngoan” Phó Khả Dịch tức khắc đứng lên, vì động tác nhanh quá nên làm bộ bàn ghế ở sau lưng lập tức dịch về đằng sau, cọ xát xuống sàn nhà phát ra tiếng vang bén nhọn.

Cậu đứng lên, cao hơn Cao Hồng Bảo non nửa cái đầu, ánh mắt của tất cả cô gái đều bị hấp dẫn bởi dáng hình anh tuấn của cậu.

“Để em tự nói.”

Nhìn về phía Đường Miểu, Phó Khả Dịch nở nụ cười đáng yêu, nụ cười mang ba phần ngây thơ bảy phần tuấn tú, khiến các bạn gái nhìn mà sáng cả mắt.

Tô Luân kéo lấy góc áo của Phó Khả Dịch, cười xấu xa nói: “Khả Dịch, hỏi thử mấy vấn đề kỹ thuật cao siêu xem, tốt nhất là phải làm khó được đàn chị đấy.”

Hà Cao Phi ngồi bên cạnh gật đầu.

Trên bục giảng, Hạ Thiến Thiến chậm rãi đi đến bên cạnh Đường Miểu, âm thầm nhắc nhở: “Đến rồi đó, mấy nhóc này chắc là đang định làm khó dễ mày rồi.”

Đường Miểu gật đầu.

“Nói đi, cậu muốn hỏi chuyện gì?”

Phòng học hơi yên ắng, khiến giọng nói của Đường Miểu rõ ràng êm tai hơn cả.

Gãi gãi mi tâm, Phó Khả Dịch tỏ vẻ vô hại nói: “Em không có câu hỏi gì hết.”

“Chỉ là em muốn nói là......” Sắc môi hồng nhạt khẽ cong lên, nụ cười hệt như ánh mặt trời: “Đàn chị, chị nói hay lắm ạ.”

Cao Hồng Bảo: “??”

Hạ Thiến Thiến: “??”

Mọi người: “??”

Quả bẻ lái này...... liệu có hơi bất ngờ quá không?

Chẳng phải đã bàn bạc với nhau là sẽ gây khó dễ cho đàn chị à?

Vấn đề mang tính kỹ thuật cao siêu đâu rồi?

Tô Luân khẽ nói: “Này, mày biến từ sói con thành chú cừu con à?”

“Liên quan cái má gì tới mày.”

“......”

Quả là tình anh em plastic, con thuyền tình bạn này bảo lật là lật liền à.

Nghĩ Phó Khả Dịch đang nhả miếng hài, các bạn gái bật cười, chỉ cảm thấy bạn đẹp trai thì làm cái gì cũng có vẻ dễ mến đáng yêu hết, chẳng mấy chốc bầu không khí trong phòng học sôi nổi hẳn lên.

Không bao lâu sau, cố vấn học tập Trần Quân cũng đến, Đường Miểu đi xuống bục giảng.