Gái Thẳng Như Thép: Cún Con Tức Đến Bật Khóc

Chương 1.3: Chào đón tân sinh viên

Hôm thứ ba.

9 giờ sáng, mặt trời đã lên cao, nhiệt độ của con đường nhựa đường ở trong trường liên tục lên cao, hơi thở của cái nóng hừng hực trào đến mãnh liệt.

Trên tiếng ve kêu trên cây nghe như tiếng mưa, dòng người ồn ào trên khắp nẻo đường, vô số tân sinh viên đứng dưới ánh mặt trời chói chang, lia mắt tìm kiếm chỗ báo danh cho tân sinh viên của ngành học mình.

Ở ký túc xá, Hạ Thiến Thiến đẩy cửa phòng ra, trong tay cầm theo mấy tờ tài liệu quạt gió cho mình: “Mau lên! Đến cổng trường chào đón tân sinh viên thôi!”

Từ Ưu Nhã nhìn về phía ánh mặt trời chói chang ngoài ban công, hỏi với vẻ nhút nhát sợ sệt: “Chào đón thế nào?”

“Cầm bảng đứng ở cổng trường, mấy cô cậu khóa dưới của chúng ta trông thấy thì tất nhiên sẽ đi tới, đợi đến khi đông đủ rồi thì mày cứ dẫn mấy em ấy đến chỗ làm thủ tục nhập học cho tân sinh viên thôi.”

Đứng ở dưới ánh nắng chói chang cầm bảng chào đón tân sinh viên, chuyện này...... Con gái nhà ai mà làm chuyện này được? Từ Ưu Nhã cười nhẹ: “À thì là..... Thiến Thiến, da tao bị dị ứng nên không thể phơi nắng được á.”

Nhìn mặt Từ Ưu Nhã, quả thực hai bên sườn mặt của cô ấy có không ít nốt đỏ li ti, Hạ Thiến Thiến oán giận một câu: “Sao thế này? Chẳng phải đã bàn bạt xong xuôi hết à.”

“Xin lỗi mày mà.”

“Còn Vận đâu rồi?” Hạ Thiến Thiến ngó bốn phía xung quanh nhưng lại không thấy bóng dáng của Hoàng Vận đâu, cô ấy không kìm được nhíu mày, nói: “Lẽ nào cũng không đi được luôn hả?”

Từ Ưu Nhã trả lời: “Họ hàng nhà nó gọi điện thoại kêu nó qua bên đó, hôm nay thằng em họ của nó tới đây làm thủ tục nhập học.”

Mới một lát đã bay mất hai người đỡ đần công việc, sắc mặt Hạ Thiến Thiến không đẹp cho lắm, nhìn sang Đường Miểu đang cầm tua vít sửa laptop ở trong phòng ngủ, lập tức bước đến ôm lấy cô từ phía sau: “Miểu Miểu, mày là người bạn tốt nhất của tao luôn á, mày phải giúp tao đó nha.”

Đường Miểu không nhanh không chậm xoay tròn tua vít, một sợi tóc đen bóng rơi xuống, khiến nét mặt cô đằm thắm hơn rất nhiều.

Đây là laptop của một bạn nữ cùng lớp, bạn ấy bảo laptop chạy chậm quá nên nhờ cô kiểm tra giúp.

“Miểu Miểu, việc làm thủ tục nhập học của tân sinh viên các lớp khác được sắp xếp đâu vào đấy hết rồi kìa, thế mà các em khóa dưới của bọn mình còn chưa tìm thấy được chỗ bọn mình nữa, đến bây giờ chỉ mới có một người tới tìm tao làm thủ tục nhập học thôi à, mày giúp tao một chút đi mà, xin mày đó.”

Nhíu mày xong xuôi viên đinh ốc cuối cùng, Đường Miểu bình tĩnh nói: “Ừm, đi thôi.”

Hạ Thiến Thiến cười, hôn chụt một cái vào gương mặt của Đường Miểu, chu đáo lấy áo sơ mi chống nắng, mũ, kính râm và khẩu trang cho cô.

“Mày có muốn thoa kem chống nắng không nè?”

Đường Miểu: “Khỏi đi, nhiêu đó được rồi.”

“Cũng đúng ha, da mày trắng quá mà, lại còn là cái kiểu cơ địa phơi hoài mà chả đen nỗi.”

Đi đến chỗ làm thủ tục nhập học cho tân sinh viên, Hạ Thiến Thiến ngồi ở túp lều che nắng dựng tạm của khoa kế toán và khoa học thông tin chờ tân sinh viên đến làm thủ tục nhập học, Đường Miểu thì tròng áo sơ mi, mang mũ rồi cầm bảng tên đi đến cổng trường.

Cái nóng oi bức cộng thêm tiếng ve sầu láo nháo ngày hè tăng thêm không khí khô nóng.

Đường Miểu đứng ở cổng trường, lớp mồ hôi mỏng thoát ra từ lỗ chân lông, cô dựng đứng bảng tên cao nửa người xuống dưới đất, đứng yên không động đậy trông hệt như một trụ đá giữa dòng người tấp nập.

Những chiếc xe tư nhân chen chúc sau lưng đám đông lần lượt rẽ vào cổng trường, mặc dù chỉ có thể chạy chầm chậm như sên nhưng vẫn tiếp tục kiên trì.

“Mau nhìn kìa, đó là ngành của chúng ta phải không.”

Hai cô gái nhìn bảng tên mà như nhìn thấy người nhà, hớn hở chạy tới, chỉ tiếc rằng các cô lại gặp trúng một đàn chị có vẻ mặt như than.

“Chị là đàn chị của ngành chúng em đúng không ạ? Chị sẽ đưa chúng em đến làm thủ tục nhập học ư?”

Cô gật đầu.

Mấy cô gái vui vẻ đẩy hành lý đi sau lưng Đường Miểu, vì là ngày đầu tiên đến thăm trường đại học, tất nhiên mấy cô gái không kìm lòng được muốn hỏi đông hỏi tây.

Còn Đường Miểu trả lời rất đơn giản, một là gật đầu, hai là dùng mấy chữ “ừm”, “không phải”, “cũng ổn”, “cũng được” để kết thúc chủ đề.

Nhận thấy đáp án luôn cực kỳ tương tự nhau, cuối cùng mấy em gái khóa dưới cũng không dám hỏi lại nữa.

Ánh mặt trời oi ả chiếu lên người khiến làn da nóng rực như lửa, mồ hôi không khỏi thoát ra liên tục từ lỗ chân lông.

10 giờ sáng, những tia nắng mặt trời lan tỏa sang bên trái, Đường Miểu vốn định đổi góc khác để né ánh nắng mặt trời, bỗng có một bóng dáng cao lớn chắn ngang tia nắng nóng bức kia.

Bỗng một người chợt xuất hiện trước mặt mình, Đường Miểu ngẩng đầu, vì ngược chiều sáng nên cô không nhìn thấy rõ mặt mũi của cậu con trai này.

Từ dáng hình của tóc cũng có thể nhìn ra mơ hồ rằng cậu cắt kiểu húi cua.

Khoảng nửa khắc sau, cậu cầm lấy di động đi đến sau lưng của Đường Miểu, click mở WeChat gửi một voice chat.

“Dạ thưa bà Trần, con trai của bà đã tìm được đến nơi rồi, đừng lái xe vào nữa.”

Giọng nói vừa trong trẻo vừa cuốn hút, nghe giọng nói này sẽ khiến con người ta không dằn lòng được nghĩ miên man về ngoại hình của cậu.

Chắc hẳn sẽ là kiểu con trai vừa có vẻ ngoài đẹp trai vừa toát lên sức hút ngời ngợi.