Đối phương dường như là người hiếm khi nói nhiều đến như vậy trong một lần, không thể bảo là anh ta không thành tâm.
Nhưng Ninh Chi chưa bao giờ tưởng tượng đến cách này, mấy tình huống kết hôn giả cô mới chỉ được thấy trên TV. Bây giờ chuyện này lại xảy ra với cô, chung quy lại cô chỉ thấy vừa vớ vẩn vừa thái quá.
Liệu có được không.
Chuyện này bắt buộc phải suy nghĩ thật kỹ.
Ninh Chi hít sâu một hơi, nâng chén trà nhỏ lên uống cạn, nói:
“Hề tiên sinh, tôi cần thời gian suy xét.”
“Tuỳ cô.” Hề Lan Dự tông giọng bình tĩnh, như đang đáp ứng một việc râu ria nhỏ bé.
Ninh Chi khẽ gật đầu rồi đứng dậy định rời đi, lúc sắp đẩy cửa ra, cô quay đầu lại, tiếng nói nhàn nhạt:
“Còn có một việc.”
Hề Lan Dự:
“Chuyện gì?”
Ninh Chi hất cằm rồi chỉ vào bàn điểm tâm:
“Nếu Hề tiên sinh thật sự muốn hợp tác cùng tôi, tôi hi vọng anh sẽ tin tưởng tôi hơn. Tốt nhất lần sau đừng điều tra những thứ tương tự về tôi .”
Tất cả điểm tâm bày biện trên bàn đều là đồ ngọt, mà anh một miếng cũng chưa đυ.ng đến, chứng tỏ thứ này không hợp khẩu vị của anh, đều là chuẩn bị cho cô.
Từ nhỏ đến lớn, Tiền Duy Viễn đã chẳng hề yêu thương gì cô, huống hồ, ông ta căn bản không biết cô thích ăn cái gì, không thích ăn cái gì.
Khả năng duy nhất chính là, trước khi đến đây, vị tiên sinh này đã dài tay điều tra cô kĩ càng.
Ninh Chi thật sự không hề thích cảm giác này.
Sóng ngầm dâng lên, ánh mắt giao nhau, cả hai không hề nao núng.
Sau một lúc lâu, Hề Lan Dự chợt đẩy chiếc ghế tựa ra đứng dậy. Anh thật sự rất cao, dường như trong nháy mắt anh đứng lên, Ninh Chi liền cảm thấy khí thế của mình bị anh đè ép mà hạ xuống.
Hương tuyết tùng ngay gần, vừa lạnh lẽo vừa tươi mới.
Hề Lan Dự tiến về phía Ninh Chi, hơi cúi người, một tay sượt qua sau lưng cô, đẩy cửa ra nói:
“Đi thôi, để tôi đưa Ninh tiểu thư về.”
Cho đến khi về đến nhà, Ninh Chi nghĩ mãi cũng không ra, rốt cuộc anh ta có đáp ứng yêu cầu mà không điều tra về cô nữa hay không.
Cô dường như có chút nhụt chí, có lẽ mình đối với anh ta vốn đã tựa như một kẻ vô hình, mà cứ nghĩ mãi vấn đề này thì cũng có ích gì đâu.
Có lẽ không nên nghĩ đến chuyện này nữa, cũng không nên can hệ với nhau thì hơn.
Nhưng… đề nghị này của anh thật sự có làm cô động lòng.
Bình tĩnh mà xem xét, anh ta là đối tượng phù hợp để kết hôn, tính cách trầm ổn, diện mạo ưu việt, hình như gia thế cũng không tồi.
Khuyết điểm duy nhất ở đây, là lòng dạ thâm sâu, quá giảo hoạt.
Nếu giữa chừng anh ta đổi ý, cô làm gì có khả năng tự vệ?