Răng Khôn

Chương 10.1: Đau răng

Hạ Môi không ở lại trong phòng anh quá lâu, cô bôi xong dầu thơm rồi về lại phòng của mình.

Chẳng bao lâu sau, Trình Thanh Diễm nghe thấy âm thanh đánh răng rửa mặt và tiếng lạch cạch của chai lọ, một lát sau nữa, lại vang lên tiếng nhạc.

“Cuộc đời thứ hai” của ngày tháng năm.

Vào cuối năm ngoái, ngày tháng năm đã phát hành album thứ tám là “Cuộc đời thứ hai”, cũng rất phù hợp với truyền thuyết ngày tận thế năm 2012, bây giờ Hạ Môi đang nghe bài hát cùng tên với chủ đề album.

“Bạn nghe tiếng chuông báo thức, bạn chui ra khỏi chăn êm nệm ấm.

Bạn thức dậy giữa cuộc đời này với đầy sự mệt mỏi kéo dài.

Anh hùng không chịu xuất hiện.

Kỳ tích cũng chẳng thấy đâu.

Bạn chỉ có ly cà phê đắng ngắt lạnh lẽo bên cạnh mà thôi.

Bạn ngày ngày xem tin tức.

Chờ đợi điều gì đó sẽ xảy ra.

Mong loài người trở về với thuở ban đầu rồi tiến hóa lại lần nữa.

…”

Trình Thanh Diễm nghe thấy tiếng nhạc thấp thoáng từ phòng bên vọng đến, anh rủ mắt im lặng bôi dầu thuốc lên những vết bầm tím trên người.

Trong phòng đều là mùi của dầu hoạt tính, đáng lẽ nó sẽ rất hăng và khó chịu, nhưng dường như nó bị loãng đi bởi tiếng nhạc rock của phòng bên.

Trình Thanh Diễm rửa tay, đứng trước gương.

Thật lòng mà nói, tâm trạng tối nay của anh rất tệ.

Tệ đến mức gần như không khống chế nổi bản thân, đến cả hít thở cũng nặng nề không được thông.

Nhưng đột nhiên Hạ Môi xuất hiện.

Cô hếch cằm, nhìn anh với vẻ kiêu ngạo: “Cậu ngồi đây làm gì?”

Cũng làm cho anh nhớ lại buổi tối lúc trước kia, lúc đó cô cũng đột nhiên xuất hiện.

Bởi vì tình cảnh lúc đó thực sự quá tồi tệ quá hỗn loạn, cô chói mắt đến mức đau cả mắt, phủ lên một làn sương mỏng màu vàng rực rỡ, giống như một cô yêu tinh trong mộng ảo vô thực.

Cô đã tắm qua, mặc lên mình bộ đồ ngủ vải bông màu trắng, cổ áo còn được thêu hoa tinh xảo, mái tóc dài đen dày, đôi mắt đẹp trong veo ánh nước, dáng vẻ yếu đuối và mảnh khảnh, cô đứng trước mặt anh trong mùi hương của hoa quế.

Trình Thanh Diễm nhắm mắt lại, yết hầu khẽ lăn lên lăn xuống.

*

Chai dầu hoạt tính mà Hạ Môi cho anh có hiệu quả rất tốt, vết sưng đỏ trên xương trán cũng sắp tan đi hết.

Chỉ là vết cào xước ra máu do Trình Chí Viễn gây ra vào đêm qua vẫn còn trên mặt Trình Thanh Diễm, sáng sớm lúc Trình Thanh Diễm xuống lầu vừa đúng lúc đυ.ng phải Lư Dung.

“Mặt con sao vậy?”

“Không sao.”

Lư Dung bưng đồ ăn sáng ra, nhìn anh một lúc, rồi đột nhiên nhớ đến cái gì đó, trong lòng lộp bộp một tiếng, ép giọng xuống nói: “A Diễm, con nói cho thật mẹ nghe, có phải ông ta đến tìm con không?”

“Không có, bị cắt nhầm thôi ạ.” Trình Thanh Diễm nói không chút cảm xúc nào.

Lư Dung cau mày: “Vết thương này sao có thể...”

Lời còn chưa nói xong, đột nhiên có một tiếng nói vang lên từ sau lưng: “Đó là vì hôm qua lúc tôi không cẩn thận đυ.ng phải gây ra đấy.”

Hạ Môi từ trên lầu đi xuống.

Qua đêm qua, quan hệ giữa Hạ Môi và Trình Thanh Diễm được kéo gần lại không ít.

Tự hỏi chính mình, hình như thật sự là cô không hề ghét anh.

Giống như đêm đó Hạ Môi không có tư cách nổi nóng bảo anh cút đi, căn nhà này do Hạ Chấn Ninh đứng tên, Trình Thanh Diễm có thể làm khó ngược lại bảo cô cút, nhưng anh không hề làm vậy.

Vậy nên Hạ Môi cũng muốn giải vây thay cho anh.

“Dì Trương còn chưa quay lại sao?” Hạ Môi đi ngang qua người Trình Thanh Diễm, cô hỏi Lư Dung.

“Cô ấy bị viêm dạ dày, Dì để cô ấy nghỉ ngơi mấy ngày, chắc là mai mốt gì sẽ quay lại.” Lư Dung nói: “Dì làm chút đồ ăn sáng, ăn xíu rồi hẵng đi học.”

Hạ Môi: “Ừm.”

Tối hôm qua cô và Trình Thanh Diễm hòa hợp đến mức giống như những người bạn cũ đã quen biết rất nhiều năm vậy, nhưng sự hiện diện của Lư Dung lại khiến cho mối quan hệ của họ trở nên ngượng nghịu, ai cũng không nhắc đến chuyện tối qua, ngồi ở hai bên bàn ăn yên lặng ăn bữa sáng với dáng vẻ không chút thân thiết nào.