Nói Chuyện Phiếm Với Động Vật Hoang Dã Trong Show Sinh Tồn, Tôi Bỗng Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 49: Trái có chim phải có gấu (2)

Lâm Thiên Du giật mình ngồi bật dậy, Gấu đen vẫn đang ngủ say, khóe miệng nhếch lên, có vẻ đang mơ thấy chuyện gì vui.

Một bàn chân Gấu đặt trên người Lâm Thiên Du, nguồn ấm suốt đêm đến từ lông xù.

Lâm Thiên Du bất chợt nghĩ, cái này chắc chắn hữu dụng hơn những tấm chăn điện tử tự động điều nhiệt đắt tiền quảng cáo ngoài kia.

Gấu đen vẫn đang ngủ, Lâm Thiên Du lẻn ra khỏi bàn chân Gấu, vén rèm lên, không khí sáng sớm sau cơn mưa trong lành, luồng gió mát rượi thổi vào khiến tinh thần sảng khoái.

Hạ rèm xuống, Lâm Thiên Du theo thói quen chào khán giả trong phòng:

"Chào buổi sáng."

【Chào em yêu! Hôm nay định đi chơi đâu?】

【Thức dậy sớm thế này hay quá, giữ nguyên nhé.】

Ngủ muộn dậy sớm, livestream hàng ngày.

Lâm Thiên Du vận động tay chân, vừa kéo giãn cơ vừa nói:

"Giờ đi xử lý thịt heo hôm qua."

Không thể để lâu thêm.

Nồi sắt hôm qua không đậy nắp, bên trong đã đầy nước mưa.

Nước này sạch hơn cả nước sông, uống trực tiếp cũng không vấn đề.

Lâm Thiên Du múc ra rửa mặt, súc miệng bằng nước muối, phần còn lại đun sôi nấu nước mật ong, để Gấu đen thức dậy uống.

"Đến giờ, buổi sáng là thời điểm tốt nhất để làm việc."

Lâm Thiên Du cầm dao tiến về phía con heo.

Vào giờ này, các khách mời khác vẫn chưa quay lại.

Lâm Thiên Du kéo thịt heo ra, to thế này, không biết bắt đầu cắt từ đâu.

So sánh một lúc, quyết định cắt chân trước.

Dao phát quang không dày như dao bếp, tránh va chạm xương khiến lưỡi dao bị móp, Lâm Thiên Du chỉ cắt phần thịt, gọt sát xương một ít thịt sườn, thịt ngực, để lại da heo bên ngoài chất đống một bên, lười không đi xuống sông múc nước, da heo chưa rửa, giữ lại ăn sau.

Không phải dao nhỏ, cắt từng miếng thịt lớn, thỉnh thoảng vẫn còn một chút thịt bám trên xương, nhưng không ảnh hưởng nhiều.

Toàn bộ thịt con heo là khá nhiều.

Còn nội tạng... Lâm Thiên Du không đủ gia vị để chế biến nội tạng, thịt heo hầm với nước lèo ngon hơn thịt, tiếc là đồ nấu ăn không đủ.

Cô chọn lựa lấy gan và tim heo, để Gấu đen ăn.

Hai thứ này gói riêng bằng lá cây, Lâm Thiên Du kéo cao áo cũ làm tạm áo choàng, bắt đầu xử lý thịt heo.

【Nhiều thịt quá, phải ăn mấy bữa mới hết.】

【Ở rừng nhiệt đới ẩm ướt nóng bức này, không lâu sau những miếng thịt sẽ thối mất thôi.】

【Sẽ làm thịt nướng à? Thịt nướng vỏ giòn.】

Xử lý lượng thịt heo này là công việc lớn, Lâm Thiên Du ngồi xuống nói:

"Làm thịt khô hoặc thịt muối chắc cũng được."

Thịt muối cần nhiều công đoạn hơn, làm thịt muối trước, mệt rồi tính tiếp phần thịt khô còn lại.

Thoa một lớp muối dày lên những miếng thịt heo cắt thành dải dài vừa phải, xâu qua bằng que tre, buộc thả lỏng ở trên không sao.

"Xem thịt này này." Lâm Thiên Du giới thiệu mặt bên của dải thịt trong phòng livestream, "Thớ thịt năm tầng này, từng lớp rõ ràng."

Nhìn là biết ngon rồi.

Giàn phơi của Lâm Thiên Du đã dựng lên, thịt treo cách nhau một khoảng.

Sườn ít thịt, nguyên xi luộc chín trên lửa, sùng sục mỡ chảy ra.

"Gầm - Gầm?"

Trong nhà có động tĩnh.

Gấu đen thức dậy, không thấy người bên cạnh, chân vươn ra đây đó sờ soạng, không phá hỏng được căn nhà, ngược lại bị màn che mỏng mắc kẹt bên trong không thoát ra được.

Lâm Thiên Du lúc ra ngoài có hạ màn xuống, là muốn Gấu đen có môi trường ngủ thoải mái hơn.

Chỉ cần đẩy nhẹ là có thể vén màn lên, nhưng Gấu đen quay cuồng bên trong, chần chừ không chịu ló đầu ra.

"Gầm!"

"Gầm gầm!"

"Ú ù gầm!"

...

Gấu đen trong nhà nhỏ gào thét ầm ĩ.

Tiếng kêu đó vang lên thảm thiết, người ngoài tưởng có ai gϊếŧ gấu vậy.

Lâm Thiên Du vỗ tay để rớt muối xuống, đi tới vén màn lên một khe nhỏ:

"Gấu con?"

"Gầm -" Tiếng gào dừng lại, Gấu đen từ khe hở chui cái mũi ra, đôi mắt tròn xoe liếc xoe, "Ù ù."

【Ha ha ha ha cứ thế mà ép nó.】

【Ngoan ngoãn ngoan ngoãn. Học đòi cả nghệ thuật biến mặt truyền thống luôn rồi.】

【Gấu đen khi Lâm Thiên Du không có: Người đâu rồi! Người của tao biến mất rồi! Lớn thế kia mà! Gấu đen khi Lâm Thiên Du xuất hiện: À ra là mày ở đây!】

"Tôi đang làm thịt muối, ra uống chút nước mật ong đi."

Lâm Thiên Du rót nước mật ong để nguội ra, dưới đất trải sẵn lá cây, đặt những miếng thịt chưa ướp muối lên, ước tính cũng gần 10 kg:

"Thịt ở đây, đói thì tự ăn."

Thịt đã dành sẵn làm bữa sáng cho Gấu đen.

Gấu không kén giờ giấc ăn uống, nhưng đã có điều kiện như vậy, thức dậy ăn cũng chẳng vấn đề gì.

Chỉ là Gấu đen vừa ngủ dậy không có khẩu vị lắm, cầm ly nước mật ngọt lịm uống, nhìn cả đống thịt cũng không liếc mắt tới.

"Thịt khô này sau còn phải ngâm nước lèo, thực ra làm khô rồi cũng có thể bảo quản lâu."

Nhưng qua thêm một công đoạn sẽ làm thịt thơm hơn.

Lâm Thiên Du lựa từng loại gia vị có thể dùng.

Gấu đen cúi đầu tới, cùng cô đếm, rồi bị mùi gia vị làm nhăn mặt.

Dù có khó chịu nhưng vẫn không dịch chỗ.