Đây đã là năm thứ hai Dương Vân Lộ làm việc, công việc thường ngày của cô là lễ tân, tuy lương không cao nhưng lại nhàn hạ, thoải mái nên Dương Vân Lộ vẫn rất hài lòng.
Để có thể làm lễ tân, ngoại hình của Dương Vân Lộ rất nổi bật, đặc biệt là thân hình đầy đặn, khiến rất nhiều người đàn ông phải chảy nước miếng vì cô.
Mặc dù công việc của Dương Vân Lộ yêu cầu cô phải bán một chút sự quyến rũ nhưng cô tương đối bảo thủ trong chuyện tình cảm riêng tư.
Bạn trai hiện tại của cô là bạn cùng lớp thời đại học, hai người đã ở bên nhau được ba bốn năm.
Bạn trai cô thường đi chơi với bạn bè và anh em, không làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, mỗi lần khi hắn uống rượu say về nhà là lại mắng Dương Vân Lộ, nhưng Dương Vân Lộ dường như đã mất trí đến phát điên, vẫn một mực khăng khăng đi theo hắn.
“Lộ Lộ, hôm nay em có nhớ anh không?”
Sau khi tan sở, Dương Vân Lộ đã làm bữa tối xong, đồ ăn đã nguội, bạn trai cô mới say khướt đi vào.
“Đồ khốn nhà anh, sao anh không uống say đến chết ở bên ngoài đi?”
Dương Vân Lộ nhìn người đàn ông cao gầy đang say khướt trước mặt, tuy cảm thấy tủi thân đến muốn khóc nhưng cô vẫn bước tới đỡ hắn ta, quan tâm nhìn xem hắn ta có cảm thấy khó chịu gì không.
“Em nói vậy là sao, anh chết rồi làm sao có thể gặp được em? Anh nhớ em muốn chết đi được.”
Miệng hắn đầy mùi rượu hôn lên khuôn mặt thanh tú của Dương Vân Lộ, đồng thời, hai bàn tay to lớn của hắn ta thô bạo nắm lấy cặρ √υ' đầy đặn trên ngực Dương Vân Lộ.
“A... tên khốn kiếp nhà anh... ưʍ... ngoài uống rượu ra, anh chỉ biết động tay động chân với em... ưʍ... anh xấu lắm... A...”
Lúc này Dương Vân Lộ chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng tanh, hơn nữa vì là ở nhà nên cô cũng không mặc nội y bên trong.
Người đàn ông dùng sức vuốt ve núʍ ѵú nhạy cảm của cô qua bộ đồ ngủ, phía dưới Dương Vân Lộ bỗng nhiên trở nên ẩm ướt.
“Vân Lộ, em thơm quá.”
Dương Vân Lộ gần như xụi lơ, dựa vào hai bàn tay rắn chắc của người đàn ông đang đỡ lấy bộ ngực đầy đặn, lưỡi của người đàn ông lúc này cũng tiến vào trong miệng non mềm của cô.
“Ưʍ... ưʍ... ưʍ... a... không cần... ưʍ... toàn mùi rượu... ưʍ...”
Dương Vân Lộ mặc dù không thích mùi rượu của người đàn ông, nhưng thân thể cô vẫn bất giác run lên, đầu lưỡi của người đàn ông liếʍ láp trong miệng nhỏ của cô, hắn ta đùa giỡn với chiếc lưỡi nhỏ nhắn mềm mại của cô.