Người đàn ông này ăn mặc rất giản dị và đời thường, ông ấy nhận ra Siwa và vui mừng chào đón anh ấy.
"Chào chú Ri, chú khỏe không?" Siwa đến ôm ông ấy, cả hai bắt tay nhau hớn hở bởi vì cũng đã lâu rồi bọn họ mới có dịp gặp lại nhau.
Chú Ri rất hiếu khách, ông ngạc nhiên khi Siwa hôm nay không đi cùng với mẹ của anh sau đó ông quay sang thắc mắc cô gái đi chung này là ai. Siwa lịch sự giới thiệu tên Min và đánh giấu chủ quyền rằng cô ấy chính là vợ của anh. Chú Ri cũng rất ngạc nhiên khi cả hai kết hôn hồi nào mà lại không báo cho ông biết.
Sao báo được chứ, ngay từ ban đầu khi kết hôn đến ba mẹ của cả hai còn không biết nữa huống chi là. Siwa cũng hơi ngại về vấn đề này: "Dạ chuyện dài lắm để có gì con kể chú nghe sau, hôm nay tụi con đến đây xin chú cho tụi con tá túc một đêm."
Tất nhiên là không thành vấn đề với chú Ri: "Chú luôn hoan nghênh hai đứa, hai đứa mới đi đâu về mà chân dính toàn bùn với đất thế?"
Siwa quay sang có ý méc chú về những việc vừa rồi Min đã gây ra: "Chú hỏi Min kìa, cô ấy tự nhiên thích lội bùn xong chân hai đứa thành ra thế này đây."
Nhưng Min khẳng định rằng đã tới đây rồi thì chân phải dính bùn mới vui chứ. Min cũng có lý của cô, cô không đồng tình với sự ở sạch lúc này của Siwa, nói qua nói lại không ai nhường ai. Chú Ri đành phải thúc giục hai cô cậu đi tắm rồi để chú chuẩn bị quần áo sạch cho cả hai.
Sau khi dùng bữa tối xong Siwa ra ban công bên ngoài ngồi hóng gió, Min xuất hiện và tiến lại gần.
"Sao anh lại ra đây ngồi thế?" Min cũng ngồi sát bên cạnh anh.
Siwa nói anh chỉ ra đây hóng mát thôi, còn Min thì tại sao lại cũng ra đây ngồi, chẳng lẽ cũng định hóng mát chung. Nhưng Min nhìn ra anh có tâm sự, cho nên muốn ra đây nghe anh nói đây, nghe vậy Siwa rất ngạc nhiên, anh vẫn im lặng cho đến khi Min hỏi thêm một câu: "Hay là anh không muốn nói cho em nghe?"
Siwa liền lắc đầu, anh không có ý đó. Min lúc này tự nhiên trải lòng nhiều hơn, Siwa đừng quên là Min đã từng hứa với anh là cô sẽ nói hết mọi chuyện, không giấu anh bất cứ thứ gì, vậy thì anh cũng đừng nên giấu cô chuyện gì hết. Đột nhiên Siwa muốn đưa Min tới nơi này, anh còn không mang theo điện thoại khi ra ngoài nữa tức là anh không muốn ai làm phiền tới anh hết, cô nói thì chỉ đánh trúng vào tâm lý của anh thôi. Giấu trong lòng chỉ làm anh cảm thấy khó chịu và nặng nề hơn thôi, cả hai đã là vợ chồng rồi thì hãy để Min giải quyết nó cùng anh.
Đúng là có Min bên cạnh Siwa thấy mọi buồn phiền của mình như đã được giải quyết hết, nhất là khi nhìn thấy nụ cười của cô, giống như lúc chiều vậy đó, anh cảm thấy rất dễ chịu trong người. Là chuyện công việc hay gia đình khiến Siwa phải bận lòng?
Vấn đề xảy ra là ở ba của Siwa, hồi năm trước mẹ của anh đã từng có ý định tự tử. Nghe Siwa kể mà Min cảm thấy hoảng hồn. Mẹ anh uống thuốc ngủ rất nhiều cũng may là anh phát hiện kịp nên đã đưa mẹ vào bệnh viện, lúc đó anh dường như bị suy sụp, bác sĩ nói mẹ đã qua cơn nguy kịch nhưng cũng từ đó mà mẹ mắc chứng bệnh trầm cảm nhẹ, anh biết tất cả là do ba và anh đã gây ra, vì thế mỗi khi có thời gian rảnh rỗi anh đều lén ba đưa mẹ tới đây.
"Tại sao anh phải lén chứ?" Min thắc mắc.
Bởi vì ba của anh không thích những nơi yên bình, bụi bẩn như thế này nhưng ngược lại khi đưa mẹ đến đây, tâm trạng của mẹ tươi tắn hơn hẳn, sau này vì quá bận rộn công việc cho nên anh chỉ đưa mẹ đến đây một lần trong năm, bù lại mẹ sẽ đi du lịch đây đó thể thay đổi không khí.
"Thế anh buồn vì chuyện ba mẹ của anh không hợp nhau có đúng không?" Min nắm lấy tay của Siwa như một lời an ủi.
Mặc dù mọi người nói Siwa rất thương ba bởi vì từ nhỏ anh đã theo ba học cách quản lý công ty nhưng thật chất anh rất thương mẹ của anh, ba mẹ của anh cưới nhau không phải vì tình yêu, mẹ của anh chấp nhận lấy ba của anh là vì gia đình bên ngoại, bởi vậy ba của anh thường hay có những lời lẻ trách mắng mẹ.
Thật ra Min cũng nhận ra bọn họ không có tình cảm với nhau nhưng khi cô hỏi mẹ tại sao mẹ không ly hôn với ba, anh biết mẹ nói gì không? Bởi vì mẹ thương anh, anh chính là động lực, là nguồn sống của mẹ, vì thế anh không được bỏ cuộc, nơi này chỉ là nơi để anh trốn tránh thế giới xô bồ ngoài kia nhưng nó không thể giấu anh mãi mãi được, anh là phó chủ tịch của Lanmada, biết bao nhiêu người cần đến anh, anh còn là Siwa mà mẹ thương nhất, mẹ cũng rất cần đến anh, nhiều người cần anh như vậy đòi hỏi anh phải mạnh mẽ lên vì chuyện gì cũng sẽ có cách giải quyết của nó.
"Min, em có cần anh không?" Siwa nhìn thẳng vào mắt của cô.
Nhìn Siwa bây giờ y hệt như một đứa trẻ, đến một lúc nào đó cô sẽ rất cần anh, cho nên anh phải luôn kiên cường để làm chỗ dựa cho cả mẹ và cô nữa. Bây giờ Siwa không quan tâm mục đích ban đầu của cô khi muốn kết hôn với anh là gì bởi vì bây giờ anh yêu cô mất rồi. Siwa tha thiết muốn bắt đầu lại từ đầu với Min.
Min im lặng, mặc cho Siwa đang tiến lại gần hôn mình. Tính ra Siwa không mê muội như ba của anh ấy, Min nói đúng, Siwa là một người ngay thẳng, trải qua những ngày tháng sống chung với nhau cuối cùng Min cũng nhận ra bản chất thật sự trong con người của Siwa. Mặc dù anh là con trai của ông Sirat nhưng tính cách và con người thì luôn trái ngược hoàn toàn. Bởi lẽ lý do này đã khiến cho Min rung động trước tình cảm mà Siwa dành cho mình.
Siwa bế Min về phòng, họ có một đêm mặn nồng với nhau đúng chuẩn đêm động phòng đầu tiên.