Hận Thù Hóa Tình Yêu

Chương 3: Vào hang cọp mới bắt được cọp

Không chịu được sự sỉ nhục vô hình của Min, Nat liền quay sang nhõng nhẽo với mẹ của mình để hy vọng bà ta có thể giúp mình nhổ bỏ cái gai trong mắt này.

"Chuyện gì vậy Nat?" Dì Chan đôi lúc cũng rất mệt trước sự ương ngạnh của con gái mình.

Nat thắc mắc tại sao mẹ của mình lại mời Min đến tham dự tiệc của công ty bọn họ chứ? Nghe Nat càu nhàu chuyện không có, bà Chan liền giải thích rằng bà ta không có mời Min và cũng không biết tại sao cô ta vào đây được nữa.

Lúc này Min đi tới dõng dạc nói: "Các người sử dụng Chanpok làm của riêng đã rất lâu rồi cho nên có phải đã quên mất nguồn gốc của nó luôn rồi không?" Hai con mắt cô nhìn chằm chằm vào hai mẹ con bọn họ, thật khiến người khác cảm thấy hơi sợ một chút.

"Cô đang nói gì vậy Min?" Dì Chan tức giận không kìm chế được mà hét toáng lên khiến cho mọi người xung quanh bắt đầu đổ dồn ánh mắt về phía ba người bọn họ.

"Nếu các người đã quên rồi thì để tôi nhắc cho các người nhớ." Min vạch trần bộ mặt giả tạo của dì Chan, kể lại toàn bộ sự thật.

Chanpok ban đầu có tên là Minfurut, là công ty con của công ty chủ Furut, chính vì ba của Min thương hai mẹ con Nat cho nên mới để dì Chan tiếp quản nó, vậy mà bà ta đã làm gì? Qua mặt ba của Min, lôi kéo mọi người chống lại ba của cô rồi chiếm đoạt cả công ty, dì Chan bộ dì nghĩ đổi tên thành Chanpok thì nó thật sự là của dì sao? Một câu hỏi nhẹ nhàng thốt ra từ miệng của Min nhưng đã khiến cho bà ấy buộc phải kêu bảo vệ đâu mau đuổi Min ra ngoài.

Đang bực dọc như vậy mà đúng lúc MC của buổi tiệc đột nhiên phát biểu, chắc mọi người đang rất thắc về thân phận của chủ tịch Manfut hùng mạnh, tối nay cô ấy đã đến đây và cô ấy đang đứng chung với chúng ta, hãy cho một tràng pháo tay, xin được giới thiệu người đứng đầu của Manfut, cô Min Ratpason.

Mọi người đều vỗ tay vui mừng, chỉ có hai mẹ con Nat bất ngờ đến nỗi nói không nên lời, còn vẻ mặt của Min thì vô cùng hả hê.

"Sao lại là con Min được chứ?" Bà Chan bàng hoàng.

Min sẽ lấy lại tất cả những gì mà dì đã cướp từ ba của cô, chúc may mắn người đàn bà tham lam. Những người có mặt ở buổi tiệc đều là đối tác, bạn bè lâu năm của chủ tịch Thatnan, ai cũng nhận ra Min là con gái của ông bạn già và thật bất ngờ với thân phận mới này của cô. Min cũng rất lịch sự đi chào hỏi và mời rượu những người quen của ba mình để tỏ lòng biết ơn họ vì họ đã từng giúp đỡ cho ba của cô.

Ai cũng không ngờ chủ tịch của Manfut lại là một cô gái xinh đẹp như thế này, phải công nhận một điều rằng cô ấy rất giỏi và đầy bản lĩnh. Min vừa về đến trước cổng nhà đã bị Siwa kéo đi nhanh vào trong phòng.

"Anh làm cái gì vậy?" Min còn chưa kịp định hình xem chuyện gì đang xảy ra.

Đương nhiên là vì chuyện Siwa biết Min là chủ tịch của Manfut thông qua giới truyền thông rồi và anh cũng không dám tin vào mắt mình người bí ẩn đó chính là cô gái lúc đang ở bên cạnh anh. Anh trách cô tại sao lại không nói cho anh biết cô chính là chủ tịch của Manfut.

Nhưng dù sao thì bây giờ Siwa cũng đã biết rồi đó, sớm hay muộn gì cũng sẽ được biết mà sao lại đi trách Min. Siwa không phải tức giận vì chuyện cô giấu anh mà là anh không biết liệu Min có biết rằng nếu cô làm như vậy tức là cô đang trực tiếp đối đầu với dì của mình hay không? Mà dì Chan lại là đối tác làm ăn của ba anh, Min như vậy chẳng khác nào đang đối đầu với Lanmada, đối đầu với cả anh.

"Thì đã sao? Hay anh sợ thua em hả?" Min vẫn rất bình tĩnh khi Siwa đã nhận ra vấn đề.

Siwa thì không được bình tĩnh như vậy, anh cuống cuồng cả lên: "Min, em nói cái gì vậy? Em là vợ của anh, em kêu anh phải đối đầu với em sao đây? Lúc nãy dì Chan có gọi cho anh, dì ấy muốn anh lập tức phải kết hôn với Nat, Min à, em có thể nói cho anh biết em đang làm cái gì vậy có được không?"

Nếu Siwa không giải quyết được chuyện của Nat, vậy thì anh cứ thông báo cho mọi người biết là anh đã kết hôn với Min rồi đi. Trong khi ban đầu cô muốn giấu chuyện này đến cùng nhưng bây giờ lại muốn Siwa công khai, rốt cuộc anh không biết mục đích của cô thật chất là gì. Đối với Min đơn giản là cô không có mục đích gì hết, cô chỉ là muốn lấy lại những gì từng là của ba cô mà thôi.

Siwa hạ giọng xuống: "Em có thể nói cho anh biết rốt cuộc tại sao ba lại nằm bệnh viện không?"

Nghe Siwa nhắc đến ba của mình, Min liền thay đổi sắc mặt. Không phải vì ba của anh hay sao? Nhưng cô đâu thể nói trắng trợn ra như vậy mà dùng một lý do khác. Vì chủ tịch lớn tuổi rồi, Furut lại bị phá sản nữa cho nên ông mới đổ bệnh thôi. Điều quan trọng bây giờ là Siwa nên lo giải quyết chuyện của Nat đi, dù gì mọi người cũng không biết hai người bọn họ đã kết hôn, anh cũng có thể lấy Nat, Min sẽ mừng cho anh.

"Em nói vậy mà nghe được à? Chúng ta đã kết hôn và ở với nhau được bốn tháng rồi, chẳng lẽ em không có một chút tình cảm gì với anh sao?" Siwa nhướng mày lên nhìn vào cặp mắt long lanh của vợ mình.

Min liền phỏng đoán: "Đừng nói là anh thích em đó nha."

"Chứ em nghĩ sao?" Siwa vừa nói vừa áp sát cô vào tường, nụ cười nham hiểm đó lại một lần nữa xuất hiện trên gương mặt điển trai của anh chàng.

"Anh đừng có tiến lại gần em." Vừa dứt câu lưng của cô đã ịn chặt vào bức tường.

Siwa lấy cớ ban đầu Min muốn kết hôn với anh lắm mà, bây giờ lại muốn đẩy anh cho Nat, cô thật sự nhẫn tâm vậy sao. Nhưng đó chỉ là ý kiến thôi, anh có quyền không nghe theo mà.

Bây giờ nếu Min cầu xin Siwa, anh sẽ không kết hôn với Nat nữa, quyết định là nằm ở cô, anh cho cô quyết định cuộc đời của anh. Tưởng chừng nói đến như vậy Min sẽ động lòng nhưng không nếu anh đã quyết định kết hôn với Nat, Min sẽ không cản mà sẽ chúc hai người hạnh phúc.

"Em đừng cảm thấy hối hận đó." Siwa thất vọng vô cùng.

Min vẫn không thay đổi quyết định của mình. Siwa lấy điện thoại ra lập tức gọi cho ai đó trước mặt của Min: "Nói với dì Chan, tôi sẽ kết hôn với Nat vào tuần sau." Sau đó anh bỏ đi.

Min vô cùng thẩn thờ, bây giờ trong đầu cô là một mớ hỗn độn. Mấy ngày sau đó, Siwa cắm đầu vào công việc, anh thường hay về nhà rất trễ và rời khỏi nhà từ sáng sớm.

Lyn thấy được thông tin chuyện Siwa và Nat kết hôn đã trải dài trên khắp các mặt báo rồi, cô lo lắng cho cảm xúc lúc này của sếp mình. Nhưng cô đâu ngờ rằng đó là quyết định của Min mà, là cô ấy đã lựa chọn như vậy cho nên bản thân Min cảm thấy chẳng sao cả. Nghĩ đi nghĩ lại sống với Siwa cũng được một khoảng thời gian rồi, Min thật sự không đành lòng làm như vậy, lời nói thì rất cứng rắn nhưng trong lòng lại vô cùng yếu mềm.

Lyn cần tấm thiệp cưới trên tay định là sẽ giúp sếp mình đem vứt nó đi nhưng Min lại muốn đến đó tham dự đám cưới của bọn họ. Lyn biết chắc chắn khi Min đến đó bọn họ sẽ cảm thấy rất hả hê, cô khuyên Min đừng đến đó thì hơn. Nhưng Min không dễ bị đánh bại vậy đâu, cho dù bọn họ có thêm sự giúp sức của Siwa thì cô vẫn lấy lại được Chanpok từ bọn họ mà thôi.

Đám cưới được trang trí và chuẩn bị khá đơn giản bởi vì nó được tổ chức đầy bất ngờ và gấp rút. Min cũng đã có mặt trong lễ cưới của Siwa và Nat, cô im lặng theo dõi, khách khứa đã đến đông đủ, mọi chuyện vẫn diễn ra hết sức bình thường cho đến khi người làm lễ mời cả hai đeo nhẫn cho nhau thì Siwa lên tiếng khoan đã, khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên.

"Anh không thể kết hôn với em được." Siwa đã chịu nói lên cảm xúc thật lòng của mình.

"Siwa, con đang nói cái gì vậy? Con đã đồng ý lấy Nat rồi mà." Dì Chan bất ngờ cũng không kém gì cô dâu.

"Dì Chan à, mong dì hiểu cho con, con nói mình không thể kết hôn với Nat được là có lý do." Siwa cúi đầu nhận lỗi.

Lý do là gì chứ? Bởi vì Siwa đã kết hôn với Min rồi, cho nên anh không thể nào kết hôn với Nat được. Nghe Siwa nói như vậy dì Chan còn bất ngờ hơn. Lại là Min, chuyện gì có liên quan đến Siwa cũng dính cái tên này vào hết mà Nat lại là khắc tinh của Min nữa. Vở kịch đám cưới này đã đến hồi kết rồi chẳng lẽ không có kẻ phản diện, Min ngồi xem cũng đã lâu rồi cho nên đành phải đóng vai ác đến cướp chú rể đi vậy, cô nàng vui vẻ khi gặp lại hai mẹ con nhà này.

Siwa thừa nhận anh và Min đã kết hôn vào bốn tháng trước rồi cho nên xin lỗi vì đã giấu mọi người chuyện này. Vậy tại sao anh còn đồng ý lấy Nat để làm cái gì?

"Bởi vì để Nat không còn ảo tưởng nữa, cô ta mãi mãi sẽ không bao giờ có được Siwa đâu." Nói rồi Min hả hê bỏ đi. Rốt cuộc thì ai mới là người hả hê như lời Lyn đã nói đây, Min quá hay khi lật ngược tình thế lại nhưng cũng phải công nhận có sự góp sức của Siwa mới khiến cô được một phen lên mặt với dì Chan và Nat.

Hai mẹ con bọn họ tức đến phát điên lên, không ngờ lại để thua Min thêm một lần nữa. Siwa xử lý mọi chuyện ổn thỏa xong rồi mới trở về nhà riêng của mình. Vừa vào trong anh đã thấy Min đang cặm cụi nấu đồ ăn dưới bếp.

Thấy Siwa trở về, cô mới hỏi: "Sao vậy? Anh muốn làm bẻ mặt Nat và dì Chan à?"

Siwa thở dài: "Lúc nãy ba có gọi cho anh, bây giờ ba mẹ của anh đã biết chuyện của chúng ta rồi." Con trai của ông làm ra một chuyện chấn động như vậy hỏi sao ông không biết được.

Min thắc mắc: "Ba của anh đã nói gì? Ông ấy có chấp nhận không?"

Chưa kịp để Siwa trả lời, cứ nghe đến tên ông Sirat là Min không kìm chế được cơn hận thù của mình, cô tức giận, quay qua nhìn Siwa thì không để ý vô tình cây dao đang cầm trên tay của cô quẹt trúng vào vai của anh. Thấy máu chảy, Min cảm thấy có lỗi vô cùng, cô luôn miệng xin lỗi anh và đề nghị đưa anh lên phòng để cô băng bó vết thương cho anh. Chưa bao giờ mà Min cảm thấy lọng cọng trong hành động của mình như vậy.

Min vẫn luôn miệng xin lỗi Siwa nhưng anh biết cô không cố ý nên cũng trấn an cô rằng anh không sao. Sau khi băng bó vết thương cho Siwa xong, Min đỡ anh nằm xuống nghỉ ngơi. Xong việc cô bỏ đi ra ngoài. Một lát sau Min quay trở lại thì thấy Siwa đã ngủ rồi, cô đi lại gần chỗ của anh.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. A Chức

2. Anh Ta Vẫn Bại Hoại Như Vậy

3. Cảnh Đẹp Vắng Người Hoá Hư Vô

4. Em Quyến Rũ Hơn Họ

=====================================

Min thì thầm: "Siwa, cảm ơn anh vì đã lựa chọn không kết hôn với Nat." Sau đó cô dành cho anh một cái hôn lên trán, khi cô quay người lại định rời đi thì Siwa đã kịp nắm tay cô lại.

"Min, anh biết em không nỡ mà, nói thật lòng đi, em có yêu anh không?" Siwa một lần nữa tha thiết muốn biết trong lòng Min thật chất nghĩ như thế nào về anh.

Siwa thừa nhận bản thân anh đã yêu cô mất rồi. Min nhìn thẳng vào mắt Siwa, đột nhiên anh kéo cô lại rồi chồm người lên hôn vào đôi môi của cô. Min bất giác đẩy Siwa ra và đứng thẳng người dậy.

"Anh biết em có tâm sự, chắc chắn em rất khó xử khi đưa ra những quyết định như vậy, có chuyện gì thì hãy nói với anh có được không? Anh sẽ luôn ở bên cạnh giúp đỡ cho em." Siwa vẫn luôn cố gắng từng ngày để mong chờ Min sẽ chấp nhận tình cảm của mình.

Cảm ơn lòng tốt của anh Siwa, nhưng người khiến Min mạnh mẽ như bây giờ không ai khác chính là ba của anh, ông ấy chính là mục tiêu cho sự trả thù của cô, vì thế cô không thể tâm sự với anh chuyện này được, bởi vì anh chính là con trai của ông Sirat, Siwa à.

Min đứng nhìn chằm chằm vào Siwa thể hiện sự uất hận trong lòng nhưng không thể nói ra, Siwa thấy cô đứng im không nói gì nên mới hỏi: "Min? Em ổn chứ?"

Min không sao, cô hứa với anh sau này dù có chuyện gì đi chăng nữa cô cũng sẽ tâm sự với anh hết. Min định trở về phòng của mình để cho Siwa yên tám đi ngủ thì anh lại có nhã ý muốn cô ở lại cùng với anh đêm nay. Nhưng cô nàng đã mắc cỡ và rời khỏi phòng Siwa trong chớp nhoáng.

Sáng hôm sau, đây là buổi sáng đầu tiên từ lúc về sống chung cho đến bây giờ mà cả hai cùng nhau dùng bữa sáng tại nhà. Lyn là người đã nấu bữa sáng cho cả hai.

"Sao hôm nay em lại muốn ăn sáng ở nhà thế?" Siwa thắc mắc.

Không phải chỉ có hôm nay mà từ ngày mai trở đi cả hai sẽ dùng bữa sáng tại nhà, Katit nói với Min rằng Siwa chẳng chịu ăn sáng gì cả, sáng đến công ty là anh lo làm việc cho đến chiều tối luôn, Min cho anh giải thích, không biết anh có muốn biện hộ gì cho mình không Siwa? Siwa lắc đầu cười trừ bởi vì anh thừa nhận là anh sai nhưng mà nếu nói như vậy không lẽ Min đã mua chuộc trợ lý của Siwa rồi sao.

Vài ngày sau đó Siwa nói chuyện với Min, anh hỏi ý kiến của cô rằng cả hai có thể dọn về nhà của ba mẹ anh ở mấy ngày có được không? Bởi vì mẹ của anh chuẩn bị đi du lịch rồi cho nên mẹ muốn cả hai về nhà ở mấy ngày. Min cũng biết chuyện ba của Siwa điều hành Lanmada, cả ba và anh đều bận rộn với công việc cho nên không thể dành nhiều thời gian cho mẹ được, mẹ rất muốn có một người con dâu để có người bầu bạn, nói chuyện với mẹ.

Min không nghĩ ngợi nhiều, cô liền đồng ý ngay: "Được rồi, em sẽ về phòng lấy đồ, anh đợi em một lát thôi rồi chúng ta cùng đi." Min lập tức đi về phòng của mình để thu dọn đồ đạc và Lyn là người đã phụ cô làm chuyện đó.

"Cô Min có cần Lyn đi theo không?" Lyn lo lắng.

Min cần Lyn và chú Pon sẵn sàng đợi ở bên ngoài, đây là một cơ hội tốt để cô có thể tìm ra bằng chứng tố cáo ông Sirat. Tuy nhiên ông Sirat là một con cáo già, không dễ dàng gì để tiếp cận két sắt của ông ấy đâu vì vậy nên Min phải hết sức cẩn thận. Lyn cho rằng ông Sirat sẽ giấu bằng chứng ở trong két sắt bởi vì những gì quan trọng thường họ sẽ để trong két sắt, có mật khẩu bảo vệ. Nghe Lyn nói như vậy Min mới để ý Siwa cũng như vậy, trong phòng anh ấy cũng có một cái két sắt. Nhưng Min phải cẩn thận, cô có thể hỏi thử xem Siwa có biết mật khẩu két sắt của ba anh ấy không. Lyn lo lắng nên căn dặn Min đủ điều, cuối cùng thì cô cũng đã xách hành lý của mình xuống lầu và cùng Siwa ra xe.

Siwa ngạc nhiên khi nhìn Min có vẻ rất hào hứng, trước đó anh còn sợ là cô sẽ không đồng ý nữa. Nhưng về nhà ba mẹ chồng mà sao cô lại không đồng ý trong khi đó còn là một cơ hội tốt cho cô đẩy nhanh tiến độ của kế hoach.

Mọi chuyện bắt đầu kịch tính theo từng ngày từ khi Min về nhà ba mẹ của Siwa. Lựa thời cơ thích hợp, ông Sirat không có ở nhà, Min bắt đầu đi tới phòng của ông ấy nhưng bị mẹ của Siwa phát hiện.

Chuyện gì sẽ xảy ra với Min tiếp theo đây? Liệu kế hoạch trả thù của cô ấy có thành công hay không?