Hai người trở lại nhà Walton.
Bởi vì Mạc Lan đã nôn hết bữa tối ở cửa nhà ăn, cho nên khi về đến nhà, Walton lại nấu cho Mạc Lan một bát mì.
Ăn xong, hai người bằng mặt không bằng lòng mà ngồi trên sô pha ở phòng khách xem TV, sau đó đến thời điểm xấu hổ—— nên nghỉ ngơi rồi.
Hai người đương nhiên cũng chưa quên, lời bác sĩ quân y nhiều chuyện lúc chiều đã nói với bọn họ:
Làʍ t̠ìиɦ, có thể lưu lại mùi hương của Walton trên người Mạc Lan, giảm bớt chứng nôn nghén.
“Buổi tối……”
Walton vừa mới nói hai chữ này, Mạc Lan giống như bị bác sĩ quân y nhiều chuyện kia lây bệnh, rất nhanh đã đánh gãy lời hắn: “Phòng cho khách vẫn là phòng kia sao? Bộ đồ ngủ lần trước còn ở đó chứ?”
“Còn, còn.”
“Tôi đi tắm trước, anh giúp tôi lấy một chút.” Mạc Lan giống như chạy trốn lên lầu, đóng cửa phòng lại, lưng dựa vào cửa phòng thở phào nhẹ nhõm.
Ở cùng một nhà, chắc sẽ không nôn đi. Mạc Lan hít hít cái mũi, ngửi được mùi hương nhàn nhạt của Walton.
Walton cầm bộ đồ ngủ tháng trước Mạc Lan mặc khi ngủ lại đây, đi đến cửa phòng Mạc Lan, liền nghe thấy bên trong truyền đến một trận nôn khan.
“Mạc Lan?” Walton gõ gõ cửa, Mạc Lan không đáp lại, bên trong vẫn không ngừng truyền đến âm thanh nôn mửa, “Mạc Lan, tôi vào nhé.”
Walton đặt bộ đồ ngủ lên trên giường, rồi đi thẳng vàp trong WC nơi Mạc Lan đang ôm bồn cầu ói mửa. Sau khi Walton tiến vào, Mạc Lan nôn cũng bớt đáng sợ hơn. Walton vỗ vỗ lưng cậu, sau đó đứng lên lấy cốc nước, để Mạc Lan súc miệng.
Mạc Lan ấn nút xả nước, đứng lên, cười khổ nói: “Buổi tối ăn lại nôn ra hết.”
Walton xoay người định đi ra ngoài: “Tôi lại đi nấu cho cậu.”
“Quên đi.” Mạc Lan giữ chặt tay áo Walton.
Walton quay người lại, hai người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau một hồi, Mạc Lan nói: “Tôi muốn đi tắm, anh đứng ở cửa đi.”
Walton cười nói: “Được.”
Tiếng nước vang lên vài phút liền ngừng, sau khi tiếng nước dừng lại một lát sau Mạc Lan mới lên tiếng: “Tôi quên lấy quần áo.”
Walton đi đến mép giường lấy áo ngủ, mới vừa đi được hai bước, liền nghe thấy trong WC lại truyền đến tiếng nôn khan, Walton chạy nhanh trở lại cửa: “Cậu không sao chứ?”
“Không sao.” Mạc Lan ở bên trong giống như đang súc miệng, “Đưa quần áo cho tôi.”
Cửa WC mở ra một khe nhỏ, bàn tay Mạc Lan vươn ra, Walton đem quần áo đặt vào tay cậu, bàn tay trong WC nhanh chóng rụt vào. Rất nhanh, Mạc Lan đã mặc đồ ngủ xong đi ra.
Mạc Lan tuy chỉ thấp hơn Walton một chút, nhưng Omega và Alpha dù sao cũng có sự khác biệt về thề hình, Mạc Lan mặc đồ ngủ của Walton, trông có vẻ trống không.
“Anh có muốn đi tắm không?” Mạc Lan hỏi.
“Muốn.” Walton đáp, “Nhưng tôi phải về phòng lấy quần áo trước.”
“Tôi đi theo anh.”
Mạc Lan lê dép lê đi theo Walton đến phòng hắn lấy áo ngủ, lại lê dép lê đi theo Walton trở về phòng cho khách.
Mạc Lan nói: “Tôi chờ anh ở cửa.”
Walton cười cười: “Được.”
Walton tắm rửa cũng rất nhanh, Mạc Lan không chờ quá lâu.
Sau khi Walton đi ra, hai người mặc đồ ngủ kiểu dáng tương đồng, nhưng khác màu, lại mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau một hồi, Walton nói: “Nghỉ ngơi chứ?”
“Ừm.”
Hai người từ hai bên lên giường, Mạc Lan rúc vào trong ổ chăn, không nghĩ tới, bọn họ cuối cùng vẫn phải ngủ trên một chiếc giường.
Giường ở phòng cho khách không lớn, hai người đắp cùng một chiếc chăn, cách nhau không quá một thước. Tuy hai người bọn họ an tĩnh nằm trên giường, nhưng toàn bộ trong phòng, tin tức tố của hai người sớm đã điên cuồng quấn lấy nhau.
---------
Các bạn muốn đọc truyện nào có thể IB TELEGRAM (Tieu_Muoi0831) để mua truyện RẺ HƠN (chuyển trực tiếp, không cần đổi vàng)