[ABO] Uốn Cong Thành Thẳng

Chương 1.3: Sau một đêm tình bị đánh dấu vĩnh viễn

“Ai?” Giọng nói của người bên trong có vẻ cảnh giác, nhưng cũng nghe sự vẻ tình ý mềm mại bị đè nén.

Walton bước một bước vào phòng, thân thể đã không thể khống chế tới gần người trong phòng.

Anh sao có thể bị tin tức tố của Omega ảnh hưởng, không phải anh đã uống thuốc ức chế rồi sao?

Walton mông lung nhớ rõ trước khi mình ra ngoài tìm WC, có người vỗ vai anh kêu anh uống ít thôi, nói anh mấy ngày nữa phải đi bổ sung thuốc ức chế lâu dài, hàm lượng cồn trong máu quá cao không thể chuyển hoá được, sẽ làm suy yếu tác dụng của thuốc ức chế, sau hai ngày sẽ không thể chịu được……

“Thì ra là…… Thuốc ức chế của mình sắp quá hạn……”

Sĩ quan xa lạ trước mặt tiến vào rồi trở tay đóng cửa lại, say khướt dựa vào ván cửa, Mạc Lan cảnh cáo nói: “Nếu anh lại gần thêm một bước, tôi sẽ không khách khí.” Mạc Lan nhìn chằm chằm vào người tới, quan sát hành động của anh, đồng thời sờ sờ trên người mình, phát hiện mình không mang theo bất kỳ vũ khí gì.

Đáng chết, có ai tham gia bữa tiệc thăng chức của chính lại, lại bị phun thuốc kí©ɧ ɖụ©, trốn trong phòng nghỉ ngơi của người dọn vệ sinh cạnh tường rào trong quân doanh, còn mang theo vũ khí tùy thân đề phòng một kẻ sắp hết thuốc ức chế, uống đến say khướt, muốn gây rối mình chứ.

“Cậu…… Thơm quá……”

Walton đến gần Mạc Lan hai bước, ánh mắt Mạc Lan trầm xuống, cậu phải ra tay thôi!

Mạc Lan thừa dịp khi Walton nhắm mắt xoa huyệt thái dương, cậu nhanh chóng nhảy từ trên giường xuống, tính từ bên người Walton tông cửa xông ra ngoài, nhưng cậu đã không còn là người nhanh nhẹn của mấy giờ trước. Cậu đã quên mình còn đang trong kỳ động dục, cậu mới vừa nhảy xuống giường, đầu gối đã mềm nhũn, liền quỳ rạp xuống bên cạnh Walton.

Walton vừa mở mắt liền nhìn thấy người quỳ bên chân cười xấu hổ với anh, cậu giãy giụa một tay đỡ lên tường một tay bắt lấy cẳng chân anh muốn đứng lên, Walton thấy bộ dáng run run rẩy rẩy đứng dậy không nổi của Omega kia, anh giúp cậu một phen, duỗi tay một xách cổ áo Mạc Lan rồi kéo lên.

“Buông tay!”

Mạc Lan duỗi tay ra muốn gỡ những ngón tay của Walton trên cổ áo mình ra, lại cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, rồi bị ngã ngồi xuống giường.

Walton cúi ngườixuống, ngửi lên cổ Mạc Lan: “Thật sự…… Thơm quá……”

Omega chưa bị đánh dấu giống như món quà chưa được khui, đối với ALpha không có bạn lữ cố định có lực hấp dẫn trí mạng, làm ALpha theo bản năng muốn đánh dấu cậu, vĩnh viễn chiếm hữu cậu.

Mạc Lan ngồi bên mép giường, ALpha xa lạ đứng trước người cậu, giống như biếи ŧɦái mà ngửi mùi hương của cậu, làm cậu cảm thấy rất không thoải mái. Mạc Lan dùng sức đẩy bả vai Walton ra, muốn đứng lên, không khách khí nói: “Cút ngay.” Không ngời sức lực của Walton càng lớn hơn, Mạc Lan không chỉ không đẩy nổi anh, ngược lại còn bị Alpha đẩy ngã trên giường.

Giường trong quân doanh không giống phòng của công chúa đậu Hà Lan, rất cứng, Mạc Lan đột nhiên bị đẩy ngã xuống giường, choáng váng vài giây, nhưng cậu rất nhanh đã phản ứng lại, cong một chân lên muốn đá vào giữa hai chân Walton, Walton tuy đã uống say, nhưng phản ứng bản năng không hề mất đi, một tay anh nhanh chóng bắt lấy mắt cá chân của Mạc Lan, ngay khi Mạc Lan cong chân thì ấn chân Mạc Lan vào ngực, tay kia nắm lấy cằm Mạc Lan quay sang một bên, rồi cắn một ngụm vào sau cổ Mạc Lan, hàm răng sắc nhọn đâm thủng làn da của Mạc Lan, đem tin tức tố rót vào trong cơ thể Mạc Lan.

Walton đem chân còn lại cũng áp lên trên ngực, Mạc Lan ngây dại, cũng quên mất phải phản kháng.

Mạc Lan duỗi tay sờ làn da bị cắn sau gáy, cậu thế nhưng bị đánh dấu?! Tuy chỉ là đánh dấu tạm thời.

“Anh……” Mạc Lan phục hồi tinh thần, lại phát hiện mình đã bị tách hai chân ra, Alpha xa lạ kia đứng ở giữa hai chân cậu, phân thân của mình bị người nọ nắm trong tay.

“Tự cậu giải quyết sao?”

Mạc Lan thẹn quá hoá giận: “Không liên quan đến anh!”

Walton nắm phân thân của Mạc Lan, rũ mắt xuống nhìn cậu, tầm mắt hai người đối diện nhau, dưới ánh trăng mờ ảo chiếu vào, lúc này Mạc Lan mới nhìn rõ diện mạo của người xa lạ tùy tiện xâm nhập này.

-------

MỌI NGƯỜI CÓ THỂ IB TELEGRAM (Tieu_Muoi0831) ĐỂ MUA TRUYỆN RẺ HƠN