"Không." Đồng sư phụ chậm rãi nói: "Chi phí không còn quan trọng nữa, quan trọng là, Tiểu Tiết đã chứng minh được một quan điểm mới nhất."
Tết Cẩm Hành hứng thú, hắn đã buông đũa xuống, hỏi: "Quan điểm gì?"
Đồng sư phụ nói: "Trước đây mấy năm, có một chuyên gia linh thực đã đưa ra lý thuyết "hạn mức", cho rằng tỷ lệ chiết xuất của mỗi loại linh thực đều có một hạn mức nhất định, nếu tỷ lệ chiết xuất vượt quá hạn mức này, hiệu quả của dung dịch chiết xuất sẽ có sự thay đổi về chất."
Tiết Cẩm Hành chống cằm chăm chú lắng nghe.
Thì ra liên bang đã đưa ra lý thuyết hạn mức rồi.
Trong thế giới tu tiên, luyện đan sư cũng có hạn mức, một khi luyện chế hay tinh chế vượt quá hạn mức, dược hiệu sẽ trở nên tốt đến kỳ lạ.
Tu sĩ thường gọi loại đan dược này là—— cực phẩm. Cấp bậc vượt qua thượng phẩm, đối với những người luyện đan bình thường mà nói, cho dù là luyện chế đan dược cơ bản nhất, xác suất xuất hiện cực phẩm thậm chí không đến một phần trăm.
"Vị chuyên gia đó đã đưa ra hạn mức của cấp F là 95% nhưng liên bang chưa bao giờ có dung dịch chiết xuất trên 95%. Bởi vì không thể chứng thực được, cho nên tới nay, điều này vẫn chỉ là một giả thuyết."
"Nhưng bây giờ." Đồng sư phụ dừng lại một chút: "Rất có thể không phải là giả thuyết nữa."
Đứng sau Chương Kiều, trấn an y sư đeo băng tay màu xanh lá cười nói: "Quả nhiên là tinh thần lực trấn an, nếu cậu làm trấn an y sư, nhất định có thể đạt được thành tựu rất đáng nể."
Chương Kiều phụ họa: "Tôi nghe nói người giữ kỷ lục trước đó sau này cũng chuyển sang làm trấn an y sư."
Đồng sư phụ không nói gì, tay cầm bát canh lại dụng lực nhiều hơn, mấy giây sau, ông nhẹ nhàng thở dài, cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
Tiết Cẩm Hành vốn đang suy ngẫm về khái niệm hạn mức, nghe thấy lời của trấn an y sư, hắn hơi di chuyển tầm mắt, nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ bất lực của Đồng sư phụ.
Đồng sư phụ làm việc nhiều năm, vẫn luôn chú ý đến tin tức trong ngành, nói không yêu thích thì không thể nào.
Tiết Cẩm Hành thở dài: "Nếu tôi ưu tú như vậy, ngành linh thực mất đi tôi chắc chắn sẽ là một tổn thất lớn."
Câu nói bất thường này của hắn vừa thốt ra, Chương Kiều lúc đầu có chút nghi ngờ, ngay sau đó liền nhận ra mình đã phạm phải sai lầm ngu ngốc - anh ta đã nói lời này trước mặt Đồng sư phụ, chẳng khác nào là đang nói thẳng rằng dược tề sư không bằng trấn an y sư sao?
Mặc dù sự thật là như vậy nhưng nói ra thì không hay lắm.
Không chỉ Chương Kiều, mấy trấn an y sư cũng phản ứng lại, lộ ra vẻ mặt xấu hổ, tuy dung dịch chiết xuất đúng là chi có tác dụng hỗ trợ, không thể có tác dụng chữa khỏi tận gốc nhưng công khai hạ thấp dược tề sư như vậy rõ ràng cũng không phải là hành vi thông minh.
Tiết Cẩm Hành nhẹ nhàng chuyển sang chủ đề: "Quản lý Chương và các y sư đến đây có chuyện gì không?"
Nếu chỉ là chuyện liên quan tới dung dịch chiết xuất có hiệu quả tốt, bọn họ có thể gọi hắn đến văn phòng là được, không đến nỗi một đám người chạy đến căng tin tìm hắn.
Quả nhiên, trấn an y sư nói: "Thật ra là có chuyện. Nhưng cậu ăn cơm trước đi, đợi ăn xong chúng ta đến văn phòng rồi nói."