Trấn an y sư đi ra khỏi phòng bệnh, trước thang máy đυ.ng phải một trấn an y sư khác đang vội vã đi tới, trong tay người kia cũng cầm một ống đựng rỗng, trên thành ống còn dính một giọt dung dịch chiết xuất màu vàng nhạt.
Hai trấn an y sư nhìn nhau, hai người giơ ống đựng trong tay lên, đồng thanh nói: "Anh đến kiểm tra dung dịch chiết xuất Kim Tuệ Hoa à?"
Nửa giờ sau, Chương Kiều đang ngồi ở vị trí làm việc xử lý công việc thường ngày, trí não vo ve kêu lên, Chương Kiều nghe máy: "Xin chào, đây là phó chủ quản phòng thuốc Chương Kiều."
Đầu bên kia trí não truyền đến giọng nói: "Chủ quản Chương, tôi là trấn an y sư An Vân, hôm nay các anh có phải đã nhận một người mới vào làm không?"
Chương Kiều đầu tiên là sửng sốt, trấn an y sư sao lại hỏi đến người mới của phòng thuốc họ?
Anh ta nhìn thời gian, đã hơn mười giờ, tức là dung dịch chiết xuất buổi sáng đã được chuyển đi rồi.
Chương Kiều trong lòng khẽ chùng xuống: "Là dung dịch chiết xuất có vấn đề sao?"
Không nên như vậy, lò chiết xuất sẽ giám sát dung dịch chiết xuất có đạt tiêu chuẩn không, chỉ có sản phẩm đạt tiêu chuẩn mới có thể vận chuyển ra ngoài!
An Vân: "Không không không, không phải vấn đề! Là rất tốt! Bên chúng tôi muốn gặp người mới đó, anh có thể giúp chúng tôi liên lạc không?"
Chương Kiều bị thái độ của đối phương làm cho giật mình: "Cô có thể nói trước tình hình là gì không?"
An Vân: "Dung dịch chiết xuất Kim Tuệ Hoa cấp F được chuyển lên hôm nay, thời gian hiệu lực dài nhất là 6 phút 12 giây!"
Chương Kiều cuối cùng cũng hiểu tại sao đối phương lại nôn nóng như vậy… bởi vì thời gian hiệu lực của dung dịch chiết xuất cấp E bình thường là năm phút đến bảy phút.
Nói cách khác, thời gian hiệu lực của dung dịch chiết xuất cấp F đã vượt qua một phần dung dịch chiết xuất cấp E.
...
Chế độ đãi ngộ cho nhân viên của viện điều dưỡng rất tốt, có căng tin nhân viên riêng, cung cấp bữa trưa với giá tương đối rẻ. Đến giờ ăn, Đồng sư phụ gọi Tiết Cẩm Hành cùng đi ăn trưa ở căng tin.
Đồng sư phụ: "Mang theo thẻ nhân viên, ra vào bất kỳ tòa nhà nào của viện điều dưỡng đều cần quẹt thẻ nhân viên."
Tiết Cẩm Hành cầm thẻ nhân viên: "Nghiêm ngặt vậy sao?"
Đồng sư phụ: "Chủ yếu là để ngăn người ngoài vào trong."
Đồng sư phụ dẫn tiết Cẩm Hành rời khỏi phòng thuốc, vừa đi về phía căng tin vừa giới thiệu: "Viện điều dưỡng được chia thành khu vực phục hồi chức năng, khu vực giải trí sinh hoạt và khu vực điều trị. Khu điều trị đều là bệnh nhân trong thời kỳ bạo động, bình thường sẽ không rời khỏi khu điều trị."
"Nhưng cậu cũng đừng sợ, viện điều dưỡng đã mở được sáu mươi năm rồi, ngoài trấn an y sư ra thì không có thương vong về nhân viên, vẫn khá an toàn."
Tiết Cẩm Hành ngẩng đầu: "Trấn an y sư có thương vong hả?"
Đồng sư phụ có chút kinh ngạc: "Cậu không biết sao?"
Tiết Cẩm Hành không vội không vàng đưa ra cái cớ: "Thật ra tôi mới thức tỉnh tinh thần lực vì một cuộc bạo động trước đó mấy ngày, trước kia kiểm tra đều dưới cấp F, vì có tâm lý trốn tránh nên cố ý không tìm hiểu về những thứ liên quan đến tinh thần lực."
Đồng sư phụ ngẩn người một lúc lâu: "Thì ra là vậy."
Đồng sư phụ giải thích: "Trấn an y sư trong quá trình điều trị có khả năng bị thương, bình thường chỉ tiếp nhận bệnh nhân có dung lượng biển tinh thần thấp hơn mình, một khi cấp bậc của đối phương vượt qua trấn an y sư, rủi ro sẽ trở nên rất cao."