Vạn Người Ghét Này, Tôi Không Làm!

Chương 31

Thấy Tần Minh Xuyên không chút nào nghi ngờ Tô Tinh Dao, Thẩm Hoài Hi chỉ có thể gượng cười quái gở nói.

"Đúng vậy... Tinh Dao thật sự thoải mái, trên người nhiều vết thương chưa lành như vậy mà đã dám xuống nước đóng phim, nếu hôm nay chúng ta không đến thăm đoàn làm phim, không biết cậu ấy sẽ ngất đi..."

Tần Minh Xuyên cảm thấy lời nói này nghe có hơi chói tai, lập tức quay đầu nhìn thoáng qua Thẩm Hoài Hi.

Nhưng khi anh ta nhìn thấy vẻ mặt đang lo lắng của Thẩm Hoài Hi, anh ta lại cảm thấy bản thân quá nhạy cảm.

Nhưng lời nói của Thẩm Hoài Hi đã nhắc nhở anh ta một chuyện khác.

Anh ta ngay lập tức gọi cho trợ lý, nói cậu ta gọi điện cho quản lý của Tô Tinh Dao hỏi tại sao trên người cậu lại có vết thương như vậy.

Trước đó, anh ta còn nghĩ rằng cậu bị thương khi đang quay phim, và đã hỏi Tiểu Ngư, kết quả cô ấy cũng không rõ.

Ngay cả trong lúc ngủ mơ, Tô Tinh Dao cũng cảm nhận được bên ngoài thật ồn ào.

Đặc biệt là giọng nói của Thẩm Hoài Hi và Tần Minh Xuyên liên tục xuất hiện trong giấc mơ, khiến cậu không có cách nào yên giấc.

Vì vậy, khi bị làm phiền đến đau đầu, lông mày của cậu giật giật.

Sau mấy tiếng ngủ mê mang, cuối cùng cậu cũng đã tỉnh dậy.

Vừa mới mở mắt, ánh sáng chói lóa trong bệnh viện làm cho mắt Tô Tinh Dao đau nhói.

Cậu vươn tay muốn che chùm ánh sáng một chút, nhưng cảm giác được mu bàn tay phải bị cắm kim.

"Tinh Dao."

Thẩm Hoài Hi là người đầu tiên phát hiện Tô Tinh Dao đã tỉnh lại.

Một giây trước cậu ta vẫn đang mặt lạnh nhắn tin với Tưởng Tử Hàng, nhưng ngay sau đó, trên mặt lại xuất hiện một nụ cười tiêu chuẩn.

Tần Minh Xuyên cũng nhìn sang Tô Tinh Dao.

Anh ta hơi há miệng, nhưng ba từ cậu tỉnh rồi vẫn còn đang kẹt ở giữa cổ họng.

Trong điện thoại, anh ta có thể bình tĩnh nói vài lời với đối phương.

Nhưng khi đối diện trực tiếp, anh ta lại không muốn nói gì cả.

Tô Tinh Dao không quan tâm đến Thẩm Hoài Hi.

Vừa rồi mặc dù cậu không có tỉnh lại, nhưng những gì hai người bọn họ nói cậu vẫn có thể nghe thấy một chút.

Cậu biết Thẩm Hoài Hi đang nói ngấm ngầm ám chỉ và tạo ra một tình huống khó xử cho cậu trước mặt Tần Minh Xuyên.

Trước đây, cậu thường cố gắng giải thích.

Nhưng bây giờ, cậu không còn quan tâm đến Tần Minh Xuyên nữa, và tất nhiên cậu cũng không quan tâm đến việc anh ta có nghe rõ được lời ám chỉ của Thẩm Hoài Hi hay không, hay có tăng thêm ác ý mới về cậu hay không.

Và so với những chuyện nhàm chán nhỏ nhặt như vậy, cậu còn có một vấn đề khác quan trọng hơn muốn nói với người kia.

"Tổng giám đốc Tần, vừa hay anh đang ở đây, tôi có chuyện muốn nói với anh."

Xưng hô tổng giám đốc Tần của Tô Tinh Dao khiến Tần Minh Xuyên sững sờ đứng ngây người tại chỗ.

Không chỉ Tần Minh Xuyên, cả Thẩm Hoài Hi nghe được cũng quên mất cách kiểm soát biểu cảm của bản thân.

Tần Minh Xuyên nhướng mày, không rõ nhìn Tô Tinh Dao.

“Ý của cậu là gì?”

Trước đây, Tô Tinh Dao luôn gọi anh ta là Minh Xuyên.

Dù sau này họ có mâu thuẫn vì hôn ước, nhưng cậu cũng chưa bao giờ lạnh nhạt gọi anh ta như vậy.

Anh ta không hiểu Tô Tinh Dao đây là đang muốn làm cái gì, sao vừa tỉnh dậy là lại trở nên lạ lùng như thế.

Tô Tinh Dao không quan tâm đến đối phương đang hiểu lầm, cũng không giải thích lý do, chỉ thẳng thắn nói với anh ta điều cậu muốn nói.

"Tôi muốn hủy hợp đồng với công ty giải trí Ngôi Sao Điện Ảnh."

Một câu nói như một quả bom nổ tung trên mặt hồ, gây ra một làn sóng gió trong tâm trí của Tần Minh Xuyên.

Trái tim anh ta tựa như bị đâm vào một cái, đột nhiên anh ta cảm thấy có hơi tức giận.

"Cậu nói cái gì?"

Tần Minh Xuyên hỏi lại lần nữa, sắc mặt đã trầm xuống, giọng điệu lạnh lùng không chứa bất kỳ nhiệt độ nào.

Thẩm Hoài Hi thấy thế càng thêm đổ dầu vào lửa, ngay lập tức đến gần muốn nắm chặt tay Tô Tinh Dao, bộ dáng đau lòng gần chết.

"Tinh Dao cậu đừng như vậy. . ."

Cậu ta đã tự tiếp tục nói, "Chuyện này không có liên quan gì đến Minh Xuyên, anh ấy không biết rằng người đóng chung với Tử Hàng là cậu. . . Nếu cậu không hài lòng với việc đóng chung với Tử Hàng. . ."

Thẩm Hoài Hi còn chưa kịp nói hết, Tô Tinh Dao đã ghét bỏ rút lại cánh tay bị cậu ta nắm, vội vàng khẽ lau lên tấm chăn.

"Cậu đang nói cái gì tôi nghe không hiểu, tôi đang nói chuyện với Tần Minh Xuyên, có thể đừng ngắt lời tôi được không."

Thân thể Tô Tinh Dao vẫn còn yếu, giọng nói cũng không lớn, nhưng đã thành công khiến Thẩm Hoài Hi ngậm miệng lại.

Thẩm Hoài Hi vô cùng đáng thương đi đến sau lưng Tần Minh Xuyên, đưa tay khẽ nắm lấy ống tay áo anh ta, ám chỉ sự uất ức của mình.

Tần Minh Xuyên căn bản đã bực bội vì Tô Tinh Dao muốn hủy hợp đồng, giờ thêm thấy Thẩm Hoài Hi bị hung dữ, anh ta vốn dĩ trong lòng còn thấy áy náy ngay lập tức cũng trở nên không vui.