Khi chủ đề trò chuyện đến đây, mọi người đều đùa nhưng không nói rõ ràng, nhưng cũng đều hiểu rằng không cần phải tiếp tục nói về điều đó nữa.
Tô Tinh Dao vén tay vuốt nhẹ cánh hoa trong lòng, đôi mắt nhạt nhòa nhìn Lục Cửu Tự.
"Ngài Lục, anh cũng thích hoa mẫu đơn này sao? Tôi thấy anh trồng rất nhiều loại Coral Charm* trong sân."
*Coral Charm: Mẫu đơn màu cam hồng san hô là loại mẫu đơn thân thảo với sự biến đổi màu sắc trong quá trình nở.
Lục Cửu Tự nhìn vào đôi mắt nhạt nhòa đối diện, suy nghĩ một lúc trước khi trả lời thành thật.
"Không thích."
Nhưng ngay sau đó, anh mở miệng.
"Đó là một người bạn của tôi trước đây..."
"Có lẽ rất thích."
Khi nói đến việc này, Lục Cửu Tự nhớ đến đôi mắt nâu nhạt giống như của Tô Tinh Dao.
Buổi tối khi đi ngủ, Tô Tinh Dao không đến, anh nhớ lại hai câu nói của Lục Cửu Tự.
Những lời nói nghe có vẻ lạ lẫm.
Nhưng nơi nào lạ lẫm, cậu không thể nói ra.
Nếu đó là người anh thích, tại sao lại dùng từ "có lẽ" không chắc chắn như vậy?
Rồi đêm đó cậu đã mơ một giấc mơ.
Trong giấc mơ, có một hình bóng mơ hồ và quen thuộc.
Đó là một cậu bé khoảng bảy tám tuổi, trong giấc mơ, cậu bé đang ở bên cạnh cậu, vỗ nhẹ vào đầu an ủi cậu, và mạnh mẽ nói.
"Em chắc chắn sẽ trở thành ngôi sao sáng nhất."
"Đừng từ bỏ bản thân vì bất kỳ ai."
"Em chắc chắn sẽ trở thành ngôi sao sáng nhất..."
Khi Tô Tinh Dao tỉnh dậy, lời nói đó vẫn vang vọng trong tai cậu.
Cậu đứng dậy, lấy một cây bút, viết nhanh hai câu này lên giấy.
Sau khi trở về nhà, cậu đã mơ giấc mơ này nhiều lần, trong giấc mơ, người bạn ấy của cậu luôn kiên nhẫn động viên cậu.
Nhưng suốt những năm qua, mỗi hình ảnh trong giấc mơ đều mơ mơ hồ hồ.
Nhưng lần này, cuối cùng cậu cũng nhìn thấy được hình ảnh rõ ràng.
Dù vẫn không nhìn rõ khuôn mặt của đối phương, nhưng cậu đã nhìn thấy đối phương đang an ủi chính bản thân đang khóc.
"Em chắc chắn sẽ trở thành ngôi sao sáng nhất."
"Đừng từ bỏ bản thân vì bất kỳ ai."
Từ lần đầu mơ thấy đối phương, trực giác của cậu đã nói với cậu, người này chắc chắn là một người bạn quan trọng vô cùng.
Mặc dù đã quên đối phương, nhưng khi cả gia đình đều phủ nhận ước mơ của mình, chỉ có đối phương xuất hiện trong giấc mơ để kiên nhẫn động viên mình.
Tô Tinh Dao đặt dòng chữ cậu viết và giấy tờ của mình cùng nhau.
Lần này, cậu sẽ không từ bỏ bản thân vì bất kỳ ai nữa.
Ngày thứ hai sau khi trò chuyện với Lục Cửu Tự trong vườn hoa, anh lại bay đi nước ngoài.
Và cũng trong đêm đó, Tô Tinh Dao đã được Lương Nhất Phàm gọi vào đoàn phim "Hoa Lạc Lưu Ly".
*
Ba giờ sáng, Tô Tinh Dao lên máy bay đến thành phố Y.
Vì địa điểm quay chụp của đoàn làm phim là ở một vùng đất khá xa xôi, sau khi xuống máy bay, cậu lại phải chuyển xe hơn sáu tiếng đồng hồ mới đến được đoàn.
Quá nửa đêm còn phải đi một quãng đường xa vất vả đã khiến Tô Tinh Dao mệt không chịu nổi, sau khi đến khách sạn cậu không kịp ăn một miếng cơm đã vội vàng nằm xuống để ngủ.
Một giấc ngủ này, Tô Tinh Dao ngủ đến tận sáu giờ tối.
Chịu đựng cơn uể oải khi mới tỉnh dậy, cậu vội vàng ăn hai miếng cơm tối, sau đó nhanh chóng bắt đầu đọc kịch bản.
Trước đó, cậu thực sự không biết "Hoa Lạc Lưu Ly" kể về một câu chuyện như thế nào.
Thậm chí cậu cũng không biết mình đóng vai nhân vật nào.
Lương Nhất Phàm đã từng nói với cậu rằng anh ta đã nhận thông cáo này, nhưng ngày mai chính là buổi lễ khai máy "Hoa Lạc Lưu Ly" mà đến hôm nay anh ta mới nhờ trợ lý mới gửi kịch bản cho mình.
Cậu biết rõ việc này là vì cuộc gọi hủy bỏ hợp đồng ngày hôm đó, đối phương đang cố ý dạy dỗ cậu.
Một chuyến đi mệt mỏi như vậy, nếu cậu thật sự ngủ quên một giấc và không chuẩn bị gì cả, đến khi ngày mai vào đoàn, không cần nghĩ cũng biết sẽ bị mắng thậm tệ.
Lương Nhất Phàm có ý định gây khó dễ cho cậu, nhưng Tô Tinh Dao không thèm để ý đến những chiêu trò nhỏ này, mà trực tiếp nhìn xuống kịch bản trong tay mình và bắt đầu nghiêm túc đọc nó.
Là một đự án cấp S, "Hoa Lạc Lưu Ly" là bộ phim thể loại đam mỹ đang thịnh hành nhất và dễ tạo ra lượng người xem nhất trên thị trường hiện nay, cũng là thể loại tiên hiệp mà khán giả hiện nay yêu thích nhất.
Cặp đôi chính trong phim được thiết lập là hai vị thượng tiên, bọn họ có duyên phận thiên định từ lúc sinh ra, sau khi trải qua ba đời tình kiếp ở trần gian, cuối cùng cả hai cũng tu thành chính quả.
Câu chuyện diễn ra sau ba đời tình kiếp, hai vị thượng tiên trở về tiên môn của mình, chỉ cần hoàn thành bước cuối cùng là để nguyệt lão buộc hai sợi dây tơ hồng lại với nhau là bọn họ sẽ trọn đời ân ái, bên nhau mãi mãi.
Thế nhưng, biến cố xảy ra ở ngay lúc này.
Khi nguyệt lão kéo dây tơ hồng, vì một tai nạn bất ngờ mà sợi tiên duyên của họ bị cắt đứt.
Chính vì sai lầm như vậy, dẫn đến một trong hai vị thượng tiên yêu phải Ma tôn và rơi vào ma đạo, cuối cùng gây ra một trận thảm hoạ, làm cho cả thiên giới chìm trong hỗn loạn.