Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 20

Gợn sóng tản đi, quanh người Tần Hà xuất hiện một vầng hào quang, trong đầu nhắc nhở: Ngài nhận được mười năm đạo hạnh.

Tần Hà vui mừng, phần thưởng này xem như không tồi.

Trước đây khi cùng những thợ thiêu thi khác trò chuyện, nhắc đến những hòa thượng, đạo sĩ chuyên tiếp xúc với các sự kiện linh dị kia, bọn họ chính là lấy đạo hạnh so sánh với nhau.

Cụ thể đạo hạnh là cái gì thì đám thợ thiêu thi cũng nói không thể rõ ra được, dường như là một loại hệ thống khác song song với nội kình, chỉ là nghiêng về việc nhằm vào yêu ma, quỷ quái, linh dị, có thể dùng để tổn thương người, nhưng xa không bằng dùng nội kình trực tiếp đánh.

Mười năm đạo hạnh, dùng để đối phó sự kiện linh dị cỡ nhỏ đã không có vấn đề, người bình thường nếu muốn đạt đến tiêu chuẩn này ít nhất cũng phải khổ công mất mười năm, còn phải có cao thủ dẫn dắt mới được.

Xem ra phần thưởng này, chính xác là có quan hệ mật thiết với lò hỏa táng, phần thưởng của sự kiện linh dị, so với thi thể bình thường tốt hơn rất nhiều.

Nhưng khiến cho Tần Hà không hiểu là, tại sao thi thể cô gái này lại có sự kiện linh dị xuất hiện, chiếc khăn tay biến mất kia, từ đầu đến cuối cũng không được biểu diễn ra ở dưới kịch chiếu bóng, thật là kỳ lạ.

Nhưng mà Tần Hà cũng không phải là một người thích để tâm vào chuyện nhỏ nhặt, không nghĩ ra thì không thèm nghĩ nữa.

Dù sao phần thưởng đã đến tay, điều hắn cần làm bây giờ, là phải mau chóng khiến mình mạnh mẽ hơn nữa, thực lực hiện giờ còn thiếu rất nhiều để có thể tự bảo vệ mình.

Xắn tay áo lên làm việc chăm chỉ.

“A!!”

Đúng lúc này, đột nhiên có một tiếng hét thảm từ cách đó không xa truyền đến.

Tần Hà vội vàng nhìn về phía hướng đó, vài ngày yên tĩnh, cuối cùng lại bắt đầu chết người.

Không biết là phòng thiêu thi nào.

Rất nhanh quan sai trực an đã đưa ra câu trả lời.

“Phòng thiêu thi số hai trống, mau bổ sung hồ sơ!”

Tần Hà ngẩn người.

Số hai, là thợ thiêu thi có tuổi nghề lâu nhất trong lò hỏa táng thành Đông, gọi là Mã Đồ Tử, ông ta vốn là thợ mổ heo, dựa vào một thân sát khí mà trụ được ở lò hỏa táng nửa năm.

Không ngờ rằng vào đêm nay, vẫn là vẽ lên dấu chấm tròn.

....

Sau khi trời sáng, đám thợ thiêu thi đều tụ tập đến cửa ra vào phòng số hai, đưa mắt nhìn theo thi thể Mã Đồ Tử được mảnh vải đen bọc lấy bị đưa lên xe chở thi thể rời đi.

Đến khi nhìn không thấy nữa, lại tản ra, xem như là nói lời từ biệt.

Trong vòng ba năm ngày mọi người còn có thể nhớ rõ ông ta, bởi vì có thể ở lò hỏa táng trụ nổi nửa năm thật sự là quá ít.

Nhưng qua nửa tháng nữa, đợi đến khi mọi người một lần nữa nhắc đến “Mã Đồ Tử”, có thể sẽ phải lại hồi ức lại một chút.