Liễu Minh Khiêm kéo ghế lại gần cái bàn, bễ nghễ mà liếc mắt qua Giang Minh Khải một cái:
“Chuyện này của Lâm Trà là do cậu công khai sao? Tục ngữ có câu, uống nước nhớ nguồn, cậu không nhớ nguồn cũng chẳng ai ép, nhưng cũng không đến mức biến thành con sói mắt trắng rã chứ?”
Trần Tiện Tri cũng kéo ghế lại, ngồi ở bên cạnh Liễu Minh Khiêm:
“Giang Minh Khải, nếu không phải nhờ Lâm Trà thì cậu có thể biết được chuyện Khương Vận nɠɵạı ŧìиɧ hay không? Có khi đến bây giờ vẫn đang vui vẻ làm một ông bố đội nón xanh! Cùng lắm cũng chỉ là bị cọ nhiệt độ mà thôi, có gì to tát đâu? Hiện tại cậu nổi tiếng như vậy, bị cọ nhiệt một xíu cũng chẳng chết!”
“Không phải do em công khai mà!”
Giang Minh Khải khóc không ra nước mắt. Hắn đúng là nhận được tin nặc danh kèm theo chứng cứ chứng minh Lâm Trà cố tình cọ nhiệt, nhưng hắn biết bản thân có thể phát hiện sự việc Khương Vận nɠɵạı ŧìиɧ đều là nhờ vào Lâm Trà, hắn đương nhiên không nghĩ tới chuyện sẽ công khai lên mạng rồi!
Trong lòng hắn vẫn là cảm kích Lâm Trà, những chứng cứ kia hắn đều tiêu hủy hết, nào có nghĩ tới kẻ kia sẽ lén đem chuyện này tung ra đâu!
“Không phải cậu thì là ai?” Liễu Minh Khiêm nhíu mày, “Có kẻ đối đầu Lâm Trà sao?”
Ba người nghĩ nghĩ, bọn họ biết rất ít về Lâm Trà, huống hồ đây chỉ là một cô nàng ngờ nghệch, kẻ đối đầu có thể là ai chứ?
“Việc cấp bách, trước tiên vẫn là giúp Lâm Trà cứu vãn danh dự cái đã!” Trần Tiện Tri cực kỳ nghiêm túc nói, “Nếu Lâm Trà cứ như vậy mà rời khỏi tổ tiết mục, chúng ta sẽ chẳng còn dưa mà ăn……”
Liễu Minh Khiêm ai oán mà bổ sung một câu:
“Cơm ngon cũng không ai nấu……”
Không còn dưa mà hóng, chương trình thì không cung cấp đồ ăn, đồ tự nấu cũng chẳng ngon, nghĩ thôi đã thấy gian nan lắm rồi!
Ba người họ ngồi tưởng tượng, đột nhiên cảm thấy cả người không thoải mái.
Không được, ai đi thì cứ đi, nhưng Lâm Trà thì không được!
Ba người cau có mặt mày, suy nghĩ cực căng.
Đột nhiên, ánh mắt Giang Minh Khải sáng lên, hắn đứng phắt dậy.
“Liễu lão sư, Trần lão sư! Em nghĩ ra biện pháp có thể giúp Lâm Trà cứu vãn thanh danh rồi!”
Trong nhà gỗ an nhàn, các khách mời xoay người túm tụm lại nghĩ cách giúp Lâm Trà. Bên ngoài xe nanny, Lâm Trà lại đang ôm nửa quả dưa hấu, vui vẻ thoải mái mà ăn.
A! Dưa hấu mùa hè quả nhiên ngọt thật đấy! Ngon quá đi mất!