Khi Thời Gian Dừng Lại, Ta Muốn Làm Gì Thì Làm

Chương 1

Lộ Bình Sa nhìn lại thời gian trên di động và đồng hồ của mình một lần nữa, nó vẫn hiển thị là bốn giờ sáng. Nhưng làm sao có thể như thế? Thời gian hắn tan ca từ công ty ra tới cũng là ba giờ năm mươi phút lại đứng chờ xe buýt, hắn lên xe ngồi đã phải hơn mười phút nhưng bây giờ vẫn là bốn giờ sáng, cái quỷ gì vậy, còn đây là chiếc xe gì? Đồng hồ không chạy thì có thể là hết pin nhưng cả di động cũng thế sao? Nhưng ngoại trừ thời gian dừng lại thì tất mọi ứng dụng trên di động vẫn sử dụng bình thường. Rốt cuộc là chuyện quỷ quái gì đang xảy ra?

Lộ Bình Sa trong lòng đang điên cuồng gào thét nhưng khuôn mặt bên ngoài không hề biến sắc vẫn nghiêm túc nghe nhạc từ tai phone, bí mật quan sát các hành khách đang ngồi trên xe.

Trên xe có khoảng hai mươi người nhưng ở thời gian này lại có nhiều người như vậy đi cùng một chuyến thì rất kỳ quái. Lộ Bình Sa trùng hợp là hành khách cuối cùng lên xe. Từ lúc hắn lên xe đến giờ thì không còn người nào lên nữa. Vị trí của Lộ Bình Sa là ở giữa ngồi phía trước có khoảng năm sáu nam nữ thanh niên người đày mùi rượu và khói nướng BBQ, đoán chừng là vừa ăn xong buổi khuya trở về, họ tương đối bình thường.

Phía sau ngồi hai nam hai nữ nhìn bề ngoài khoảng chừng hai ba mươi tuổi, theo biểu hiện thì họ là người quen nhưng tinh thần lại rất khẩn trương, cùng Lộ Bình Sa nhiều lần đối diện tầm mắt. Chỉ là ánh mắt khi xem hắn không đúng lắm, giống như? Ánh mắt nhìn hắn từ lúc hắn lên xe của bốn người như là người chết. Ngồi ở cuối cùng lại là nhóm người rất yêu thích cosplay, phong cách ăn mặc đặc biệt nhất là đêm khuya khó ai mà dám mặc như họ. Nhưng suy xét đến việc bọn họ thường xuyên khai mạc hoạt động, hơn nữa những người này đều im lặng Lộ Bình Sa chỉ nhìn một chút liền đem ánh mắt dời đi.

Trên xe mỗi hành khách đều im lặng làm việc của mình, nhìn như gió êm sóng lặn, nhưng Lộ Bình Sa đều nỗi da gà với cái không khí này. Hắn cảm thấy mọi thứ đều có vấn đề, mọi người cũng kỳ quái, nhưng lại không hiểu tại sao mình lại rơi vào trường hợp như thế này, hắn nhịn không được hồi tưởng.

--------------------Một giờ trước---------------------

"Đi tìm đi, đáp án mà ngươi muốn đều ở nơi đó."

Thanh âm như một đạo sấm sét trực tiếp đem Lộ Bình Sa đánh thức trong lúc ngủ mơ, lại là cái này mộng.

Giấc mơ đã lặp đi lặp lại mười mấy năm, lại không nói là muốn tìm gì, trong mộng người không phiền hắn bị phiền muốn chết. Lộ Bình Sa mơ mơ màng màng mở to mắt tay phải bị lấy làm gối đầu vừa tê vừa cứng, qua một hồi lâu Lộ Bình Sa mới tỉnh ngủ nhưng công ty đã không còn bóng người, hắn mở ra di động nhìn đã ba giờ sáng.Vào thời gian này trừ phi là hạng mục quan trọng cần đẩy nhanh tiến độ còn không là nhân viên 996 thì cũng đang nằm mộng đẹp. Nếu không phải linh cảm chỉ bùng nổ vào ban đêm hắn cần phải viết lại thì hắn cũng không có khả năng ở đến bây giờ.

Lộ Bình Sa nằm trên ghế để thanh tỉnh, gần nhất nghe nói ở gần Cao Tân Viên có công nhân mất tích, cảnh sát đến đến điều tra, phóng viên đưa tin là tân truyền thông cùng công ty điện ảnh áp bách công nhân nghiêm trọng nên dẫn đến tự tử. Thuần Túy Điện Ảnh là nổi danh công ty giải trí trong lúc này không thể nào đem nhược điểm đưa đến tay đồng hành bởi vậy quy định nhân viên không thể ở công ty qua đêm.

Thuần Túy Ảnh Thị Giải Trí công ty hữu hạn ở ngắn ngủi mười năm chỉ bằng dòng phim kinh dị ở đông đảo các công ty giải trí mở ra một đường máu, thực mau bước lên danh sách các công ty lớn cả nước. Kỳ hạ có vô số nghệ sỹ, cùng các Trang web video có quan hệ cực tốt, lại còn có các IP sản nghiệp có một không hai, đặc biệt lấy khủng bố kinh dị nổi danh.

Lúc ấy thể loại khủng bố kinh tủng phim bị hạn chế nghiêm khắc, không có bất cứ công ty nào dám sản xuất cái này, kết quả vào hai năm trước không biết là quan viên chính phủ là đầu óc nước nước vào hay là như thế nào, liền bỏ đi rất nhiều hạn chế đối với phim kinh dị lại còn có nhiều chính sách nâng đỡ. Mặt khác các công ty còn chưa có phản ứng thì Thuần Túy Điện Ảnh đã chiếm trước tiên cơ sau đó trở thành giới giải trí tư bản đầu sỏ.

Bởi vậy rất nhiều người đều hoài nghi Thuần Túy Điện Ảnh sau lưng có đại lão che chở nên mới có tinh tức linh thông như thế. Lộ Bình Sa là một trong những trụ cột của công ty điện ảnh Thuần Túy ip bộ môn. Công ty bỏ ra một số tiền lớn để mua truyện của hắn, còn ra giá cao thỉnh hắn làm biên kịch hắn không có phú nhất đại cha nên khẳng định là đáp ứng. Nếu không đáp ứng nhất định là do tiền không đủ nhiều, tiền đúng chỗ mọi thứ thật dễ nói.

Hiện giờ nhớ tới Lộ Bình Sa đều cảm thấy may mắn hắn chẳng những có văn phòng riêng có phòng vệ sinh hơn nữa ở các loại danh mục khảo hạch cũng là cầm cờ đi trước, lấy đệ nhất tiền thưởng. Ngoài ra công ty còn giúp hắn thông qua khảo sát bắt được thủ đô hộ khẩu, nói là nhân sinh người thắng nữa điểm cũng không khoa trương.

Lộ Bình Sa chậm rì rì đi đến gara đi tới chính mình mua xe như thế nào cảm thấy tiểu báo bối đáng yêu như vậy. Ở công ty gara cơ hồ bao quát trên thị trường sở hữu các loại siêu xe, bảy tám vị số hạn lượng siêu xe nhiều không kể xiết, ai làm cho bọn họ công ty nghệ sỹ thu vào cao đâu?

Mà ở giữa này đó siêu xe Lộ Bình Sa mini xe liền phá lệ bình thường nhưng Lộ Bình Sa vẫn yêu nhất nó, rốt cuộc nó sẽ không có kẹt xe cùng với tìm không thấy vị trí xe thống khổ. Chỉ là hôm nay không biết vì sao xe không nổ máy? Lộ Bình Sa thử vài lần không có kết quả quyết đoán rời đi, giờ này cũng không đón được xe taxi. Công ty bọn họ tọa lạc ở Cao Tân Viên cùng những đại xưởng internet đương hàng xóm, thường có tăng ca đến giờ này chỉ có lập trình viên nếu gọi taxi còn được công ty trả tiền. Bởi vậy tài xế taxi thường thường cũng ở chỗ này lắc lư, tùy ý đồn hồ tính tiền bay nhảy họ cũng không cùng tài xế cãi cọ, thật tốt.

Ngẫm lại chuyện không thích hợp bắt đầu từ lúc hắn tỉnh lại, Lộ Bình Sa đợi ước chừng hai mươi phút không có nữa chiếc xe taxi chạy qua hơn nữa các loại gọi xe phần mềm hoàn toàn không có phản ứng. Các số điện thoại xe taxi dán trên cột điện cũng không gọi được.

"Cột điện trừ bỏ loại này quảng cáo, chính quy phòng cho thuê, xe taxi, như thế nào còn có dán bùa?" Lộ Bình Sa nhịn không được trào phúng một câu.

"Này vừa thấy chính là không xem phim truyền hình của công ty bọn họ, bùa chú phải dán ở cửa nhà hoặc làm bùa hộ mệnh mới được a."

Nếu đoán xe không được thì trở về công ty ngủ vừa lúc đem công việc hôm nay sửa sửa có thể thêm một chương chữ ứng phó người đọc. Lộ Bình Sa vừa quyết định quay lại công ty thì có một chiếc cũ nát xe buýt lung lay dừng ở trước mặt hắn, từ từ, bốn giờ sáng làm sao có xe buýt?

Mà chiếc xe này cũng quá cũ đi, nhìn bên ngoài có thể đưa vào bãi phế liệu luôn rồi hơn nữa xung quanh xe có mấy dấu tay màu đen, thật kỳ quái.

"Không lên xe à?" Tài xế ngồi trên ghế điều khiển mang khuôn mặt bình thường nhìn một lần là quên hướng Lộ Bình Sa dò hỏi.

Nói giỡn loại này xe buýt cho tiền thì hắn đều không đi? Nhưng không biết bị sao Lộ Bình San nghe thấy chính mình nói với tài xế: "Ok, ta đây liền lên." Nói xong hắn liền bước bước lên cái xe kỳ quái này!

Khoảnh khắc cửa xe đóng , hắn giống như nghe được một trận máy móc âm thanh xuất hiện bên tai nhưng nó chỉ là chớp nhoáng rồi biến mất Lộ Bình Sa căn bản không chú ý. Sau đó chính là hiện tại.

Lộ Bình Sa cắn cắn răng trên môi truyền đến đau đớn làm hắn thoát khỏi trạng thái hoảng hốt, tâm thần được trấn định một ít.

Bây giờ nghĩ kỹ thì chiếc xe này từ đầu đến chân đều hiện ra các loại cổ quái, rõ ràng là hắn không định lên xe nhưng bây giờ lại trực tiếp ngồi ở đây rồi? Lên xe dễ xuống xe khó, này chiếc xe chưa từng dừng lại lần nào. Nhưng tất cả mọi người bên trong lại rất bình tỉnh?

Lộ Bình Sa hy vọng là do mình nghĩ nhiều nhưng nhiều lần xác định tuyến đường xe chạy không hề có trên bản đồ. Từ lúc mua xe hắn đã check nhiều lần các tuyến đường quanh công ty, các con đường xung quanh hắn thuộc nằm lòng, sao có thể nhận sai đường? Nên hắn khẳng định trăm phần trăm là mình gặp phải thần bí sự kiện trong truyền thuyết.

Năm tháng trước vì tìm kiếm linh cảm hắn đã "không cẩn thận" vào nhằm trang web cơ mật của X quốc, trong đó có ghi rất nhiều tư liệu liên quan. Trên thế giới trừ bỏ khoa học còn có rất nhiều điều mà khoa học không giải thích được gọi là các sự kiện thần bí học. Đáng tiếc do trang web quá cơ mật hắn công phá tường lửa không bao lâu thì tất các dữ liệu đều biến mất, lúc sau hắn cố ý tìm lại nhưng mặc kệ dùng biện pháp gì cũng không được.

Sau hắn đem loại chuyện này viết thành truyện nhưng người đọc lại để lại ý kiến là loại truyện xưa cũ rích, vote một sao. Hiện tay hắn lại trực tiếp đυ.ng phải, ông bà ta nói đúng nghệ thuật xuất phát từ sinh hoạt! Phim từ đời mà ra, truyện cũng vậy!!!!

"Phương tỷ làm sao bây giờ? Chiếc xe này đã đi qua ba trạm đến giờ chúng ta không hề có manh mối, chờ nó đến trạm cuối tất cả chúng ta nếu là tìm không ra bị giấu đồ vật trong hành khách chúng ta tất cả đều phải chết."

Nói chuyện là một nan nhân trung niên khoảng ba lăm, ba sáu tuổi, biểu cảm uể oải, sắc mặt tái nhợt nhìn giống như công nhân bị bắt tăng ca bảy ngày bảy đêm, có thể chết đột ngột bất cứ lúc nào.

Lúc hắn nhắc tới trên xe buýt "Đồ vật" thanh âm liền nhỏ dần. Ở như vậy hoàn cảnh hắn không dám nói ra người thường nghe quen thuộc xưng hô chỉ có thể lấy "Đồ vật" để thay thế. Trong trò chơi này có một quy tắc nhất định phải tuân theo chính là một ít xưng hô tuyệt đối không được nói ra, bởi vì khi ngươi gọi tên "Nó", "Nó" liền sẽ đáp lại. Mà khi nó đáp lại thì chuyện xảy ra là nhân loại sẽ không bao giờ hy vọng thấy.

"Câm miệng." Trong bốn cái nam nữ thì người cầm đầu lại là một cô gái rất trẻ thoạt nhìn không quá hai hai tuổi. Nàng có khuôn mặt baby, trên mặt mang mắt kính nhìn giống một sinh viên vừa mới tốt nghiệp. Nghe nàng nói nam nhân lập tức im lặng không nói.

"Trước mắt ta "Nguy cơ mắt kính" cũng không có phát hiện dị thường, có thể thấy "Đồ vật" hiện tại vẫn chưa bắt đầu động thủ. Này chiếc xe buýt từ nơi trạm đầu đến trạm cuối ước chừng có hai mươi bảy trạm, hiện giờ mới có ba trạm gấp cái gì?" Trần Khứ Phương trừng mắt nhìn nam nhân, tuy rằng nhìn có chút hoảng loạn nhưng tổng thể vẫn giữ được bình tĩnh.

Quả nhiên chỉ trải qua hai lần tân nhân vẫn còn quá non, bất quá là cái "Xanh" cấp nhiệm vụ thôi tỷ lệ chết sẽ không quá cao. Hơn nữa số lượng hành khách trên xe là hữu hạn chỉ cần tìm được "Đồ Vật" giấu trong đó cũng không tính quá khó.

"Chúng ta trước tìm thử." Trần Khứ Phương nghĩ nghĩ, từ trong túi móc ra một sấp tờ một trăm tệ, "Tiểu Trương ngươi đi."

"Ok, Phương tỷ." Nói chính là một cái khác trẻ tuổi nam nhân, hắn liền lĩnh hội được ý muốn của Trần Khứ Phương, cầm tiền hướng tới Lộ Bình Sa đi qua.

Lộ Bình Sa là cuối cùng lên xe hơn nữa vẫn là ở Cao Tân kỹ thuật trạm đi lên, lên xe vẫn luôn chơi di động, nghe nhạc ngược lại là người bình thường nhất trên xe. Cho nên bốn người muốn thăm dò Lộ Bình Sa đầu tiên.

"Này anh em có thể giúp ta một chuyện được không?" Tuổi trẻ nam nhân đi đến Lộ Bình Sa trước mặt đem Lộ Bình Sa tai nghe lấy ra, cười tủm tỉm nói. Lộ Bình Sa lập tức cướp lại tai nghe từ tay tuổi trẻ thanh niên, lại kìm nén không nổi giận.

Nếu nói chiếc xe buýt này có vấn đề thì bốn người này thoạt nhìn tựa hồ biết cái gì. Thế giới xa xa không có bình tĩnh như mặt ngoài, điểm này Lộ Bình Sa rất là rõ ràng. Chỉ là ngày thường hắn rất ít suy nghĩ tới, trời sập thì có người cao đỉnh hắn chỉ cần an tâm lo cuộc sống sinh hoạt hàng ngày thôi.

Hiện tại xem ra vẫn là có một số việc vẫn đang tìm tới hắn. "Chuyện gì?" Hắn giả bộ hỏi.

"Là như thế này công ty chúng ta có một bài trắc nghiệm khảo sát." Tuổi trẻ thanh niên lấy ra giấy bút cùng với một chồng tiền đặt ở cùng nhau nhìn Lộ Bình Sa nói, "Nếu là ngươi có thể giúp ta đem tên họ cùng số điện thoại hay wechat của tất cả hành khách trên xe điền vào tờ giấy này thì chồng tiền này sẽ là của ngươi. Thế nào việc này không khó đi."

Tuổi trẻ nam nhân nói rất tùy ý vẻ mặt như là "ngươi kiếm lớn".

Trần Khứ Phương đối với Tiểu Trương biểu hiện rất vừa lòng, tân nhân bên trong vẫn có người được việc. Nếu là này cuối cùng lên xe hành khách có thể giúp bọn họ đi tìm hiểu khác hành khách tin tức, đối với họ nhiệm vụ có rất lớn trợ giúp. Nếu "Đồ vật" ngụy trang thành hành khách thì chỉ cần tiếp xúc sẽ kích phát nào đó hạn chế. Đến lúc đó bọn họ chỉ cần theo dấu vết để lại để hoàn thành nhiệm vụ.

Đến nỗi người bị trở thành cục đá dò đường căn bản bọn họ không để vào mắt, đã vào cái này "Thời Gian trò chơi" tất cả mọi người đều phải chết.

Lộ Bình Sa chẳng lẽ không biết mấy người muốn cái quỷ gì sao? Ha hả đương hắn ngốc sao, liền này kỹ thuật diễn so với bọn họ công ty vừa mới nhận luyện tập sinh còn muốn cay đôi mắt, không đạt tiêu chuẩn!

"Nếu thành ta lại cho ngươi cái này số!" Tiểu Trương cho là Lộ Bình Sa chê ít lại duỗi ra thêm năm ngón tay.

Huynh đệ ngươi loại này nhân vật hy sinh ở trong sách là không sống qua ba câu.

Lộ Bình Sa bất đắc dĩ nhìn hắn không rõ người bình thường như vậy lấy đâu ra tự tin, hắn lười biếng xoắn lên tay áo cho người này nhìn trên tay hắn đồng hồ vàng. Cho dù là ánh đèn xe rất u ám nhưng đồng hồ được khảm rất nhiều kim cương vụn cũng thập phần bắt mắt. Liền tính là không biết nhìn hàng cũng biết đông hồ này giá trị xa xỉ.

Tiểu Trương có chút ngây người. Lộ Bình Sa chầm chậm lấy ra một chuỗi chìa khóa xe, leng keng kêu, sau đó tựa vào ghế yên lặng mở ra Alipay giao diện số sư hiển thị trên đó là bảy chữ số trực tiếp đâm vào Tiểu Trương tim.

"Xin lỗi ta chưa bao giờ vì tiền tài khom lưng.: Lộ Bình Sa điệu thấp khoe khoang nhưng lại mười phần trí mạng. "Ngươi đi tìm người khác đi đừng quấy rầy ta."

Cả người Tiểu Trường đều choáng váng, hắn đây là bị người khoe giàu.