"Đứng lại! Chỉ cần hôm nay con dám bước chân ra khỏi nhà một bước, sau này đừng hòng quay về. Cha sẽ coi như nhà họ Hoắc không có đứa con này."
Giọng nói vô cùng uy hϊếp đã đánh thức Diệp Nhạc Dao.
Diệp Nhạc Dao mở mắt ra, ngơ ngác nhìn những người xung quanh, nhanh chóng hồi phục lại tinh thần.
Mười tám năm trước Diệp Nhạc Dao đã đến thế giới này, ngay vừa rồi, trí nhớ của cậu mới thức tỉnh.
Cậu vốn là một sinh viên đại học, bởi vì thức trắng hai ngày đêm đọc tiểu thuyết nên đột tử, đến khi mở mắt ra lần nữa thì cậu đã xuyên vào một một thế giới nơi nhiều cuốn tiểu thuyết hợp nhất.
Một lượng lớn ký ức tràn vào trong đầu, khiến cho Diệp Nhạc Dao đầu váng mắt hoa, còn chưa kịp sắp xếp rõ ràng, cậu đã ngủ quên trên ghế sô pha mất.
Không đợi Diệp Nhạc Dao ngẫm lại, chợt nghe một giọng rất là phẫn uất vang lên ở cửa.
"Lại là chiêu này, cha cũng chỉ biết uy hϊếp con thôi sao? Con..."
Diệp Nhạc Dao ngước mắt lên nhìn, nhận ra người trước mặt, là anh hai Hoắc Yến ngốc nghếch của cậu.
Hoắc Yến còn chưa nói xong, đã bị chàng trai trẻ tuổi bên cạnh ngăn lại, chỉ nghe giọng của hắn ta hơi ấm ức nói: "Tất cả đều là lỗi của con, chú dì hai người đừng trách anh Yến. Anh Yến, anh cũng đừng vì em mà cãi nhau với chú dì... em... em sẽ tự mình chăm sóc tốt bản thân."
Diệp Nhạc Dao lại đánh giá chàng trai xa lạ này. Hắn ta mặc một bộ quần áo rộng thùng thình, trên khuôn mặt trong sáng vẫn còn mang theo nước mắt chưa khô, viền mắt đỏ hoe. Khóe mắt có một nốt ruồi son cực kỳ bắt mắt, dáng vẻ tủi thân nhẫn nhịn.
Có điều trong nháy mắt, Diệp Nhạc Dao lập tức nhận ra thân phận của chàng trai này.
Chẳng phải hắn ta là nhân vật chính của [Sau khi dẫn bóng chạy ông xã hối hận] đó sao!
Nốt ruồi son ở đuôi mắt được tác giả tiểu thuyết miêu tả từ đầu đến cuối, cho nên Diệp Nhạc Dao có ấn tượng rất sâu sắc.
Tô Thụy ở đây. Vậy...
Ánh mắt Diệp Nhạc Dao chậm rãi chuyển qua Hoắc Yến ở bên cạnh, con ngươi trợn to.
Không phải như cậu nghĩ đâu, đúng không?
Điều khiến Hoắc Yến bất đắc dĩ nhất chính là nước mắt của Tô Thụy, lúc này nhìn bộ dạng tủi thân này của người trong lòng, anh ta nhất thời đau lòng không thôi: "Tiểu Thụy, chuyện này không liên quan đến em, em không cần tự trách. Ngay từ đầu anh đã không muốn đính hôn với nhà họ Trì, có thể nhân cơ hội lần này hủy bỏ hôn ước với nhà họ Trì thì càng tốt."
"Sao không liên quan gì đến em?" Đôi mắt Tô Thụy đỏ bừng, giọng nói vừa nhỏ lại ấm ức, một tay nhẹ nhàng sờ lên bụng dưới của mình: "Nếu như không phải trong bụng em... sao anh có thể cãi nhau với gia đình thành như vậy?"
Tầm mắt Hoắc Yến rơi vào bụng Tô Thụy, trong mắt càng thêm đau lòng, đồng thời anh ta như thể hạ quyết tâm gì đó mở miệng: "Tiểu Thụy, em yên tâm, anh sẽ chịu trách nhiệm với em, và cả đứa bé."
Nghe xong lời này của Hoắc Yến, cha Hoắc càng tức giận hơn, l*иg ngực phập phồng dữ dội.
Trên mặt mẹ Hoắc cũng mang theo tức giận, nhưng bởi vì được tu dưỡng tốt đẹp thế nên bà không thể nào nói ra lời gì khó nghe, chỉ là vừa tức vừa giận dời đi tầm mắt.
Anh cả nhà họ Hoắc - Hoắc Cảnh vẫn ngồi ở đối diện ghế sô pha không nói chuyện, lúc này cuối cùng cũng mở miệng: "Em hai, hủy hôn với nhà họ Trì là chuyện nhỏ, nhưng em thật sự muốn bởi vì một người đàn ông mà cắt đứt quan hệ với gia đình hay sao?"
Vài từ then chốt được xâu chuỗi lại với nhau, ngay lập tức, Diệp Nhạc Dao rốt cuộc hiểu chuyện gì đang xảy ra ngày hôm nay!
Tin tốt là, bây giờ thân phận của cậu là con nuôi của nhà họ Hoắc giàu có, đời này không cần lo cơm ăn áo mặc.
Tin xấu là, cả nhà họ Hoắc đều là nhân vật phản diện trong tiểu thuyết, mỗi người đều có kết cục bi thảm!
Mà cảnh tượng trước mắt này, vừa khéo lại là tình tiết quan trọng trong tiểu thuyết [Sau khi dẫn bóng chạy ông xã hối hận].
[Sau khi dẫn bóng chạy ông xã hối hận] là một quyển truyện truy thê hỏa táng tràng (*) của Lục Giang.
(*)Đây là câu nói được sử dụng phổ biến trong các bộ phim truyền hình, điện ảnh, tiểu thuyết Trung Quốc được hiểu là lúc đầu nam chính rất kiêu ngạo coi thường và ngược người yêu về sau khi người yêu từ bỏ, rờ̀i đi thì lại theo đuổi lấy lòng người ta, anh ta sẽ làm tất cả mọi thứ để cầu xin sự tha thứ để người yêu quay về bên mình.
Loại tiểu thuyết này có cốt truyện máu chó cũ rích, nhưng không thể không nói nó rất hay!
Truyện [Sau khi dẫn bóng chạy ông xã hối hận] này cũng như vậy.
Cốt truyện là trước ngược thụ sau ngược công, cuối cùng hai người cùng nhau ngược nhau, sau đó HE và đoàn tụ vui vẻ.
Khi đó Diệp Nhạc Dao đọc tiểu thuyết cũng chỉ vì gϊếŧ thời gian, kết quả không ngờ tới bây giờ nam phụ thâm tình trong tiểu thuyết lại trở thành anh hai ngốc nghếch của mình.
Định hình nhân vật nam phụ, cho dù là phim truyền hình hay là tiểu thuyết, đa số đều không thoát khỏi hai chữ "Thâm tình".
Đương nhiên Hoắc Yến cũng như thế.
Lúc này đúng lúc tình tiết phát triển đến nhân vật chính thụ và nhân vật chính công mâu thuẫn với nhau nên chia tay. Nhân vật chính thụ Tô Thụy tuyệt vọng nên đã đến tìm nam phụ Hoắc Yến từ đại học đã yêu đơn phương với mình để xin giúp đỡ.
Mà Hoắc Yến cũng không phụ hai chữ "Thâm tình" này, không chỉ vì ánh trăng sáng mà hủy hôn với nhà họ Trì, còn cãi nhau với nhà họ Hoắc, thậm chí từ bỏ sự nghiệp diễn xuất như mặt trời ban trưa của anh ta, chỉ vì để giữ lại ánh trăng sáng - Tô Thụy.
Thế nhưng có khi nào mà nam phụ trong tiểu thuyết có kết thúc tốt đẹp đâu?
Sau khi nhân vật chính công thụ trải qua một loạt anh tra tấn tôi, tôi tra tấn anh, cuối cùng chẳng những Tô Thuỵ không kiên quyết chọn Hoắc Yến nam phụ thâm tình, thậm chí vì có thể thoát khỏi Hoắc Yến "dây dưa" mà còn lập kế hoạch với nam chính khiến cho Hoắc Yến thân bại danh liệt.