Bàn Về Sắc Đẹp, Các Người Không Thắng Được Ta (Vô Hạn)

Chương 39

Ngay khi Thời Giản bước vào trường trung học Thanh Sơn, khán giả đã nhận được thông báo:

"Streamer mà bạn đang theo dõi [Thời Giản] đã bắt đầu phát sóng!"

Phòng livestream của Thời Giản lúc này có khá nhiều fan cũ theo dõi, bởi màn trình diễn của cô trong "Lâu đài Tường Vi" quá xuất sắc, khiến mọi người đều cảm thấy vui mừng khi được chứng kiến hành trình của một streamer mới đầy tiềm năng trở thành một trong những streamer hot nhất. Chẳng ai muốn bỏ lỡ cơ hội này.

Tuy nhiên, mọi người không ngờ Thời Giản vừa bắt đầu đã gặp phải một kẻ trọng lợi khinh người.

[Cười ngất, phân biệt điểm số đúng là mô tả quá chuẩn luôn.]

[Cảm giác nhập vai quá mạnh, tôi bắt đầu thấy tức rồi. Để tôi đi xem tên đó có bao nhiêu người xem, dám kiêu căng thế.]

[Cưng đừng buồn, chị đây tới rồi. Bên kia có 5023 người xem, còn bên mình là 5026, hơn 3 người cơ, haha.]

[???]

Chu Tinh Húc lo lắng Thời Giản sẽ dựa vào sự nổi tiếng của mình để kiếm fame, nhưng thực tế lại ngược lại: lượng khán giả của Thời Giản còn nhiều hơn và đang tăng nhanh chóng, tạo ra một khoảng cách lớn.

Chu Tinh Húc dù có nhiều kinh nghiệm hơn Thời Giản trong các phó bản trước đó và cũng đã tích lũy được một số fan trung thành, nhưng không thể phủ nhận sức hút từ nhan sắc của Thời Giản. Sau khi ra khỏi phó bản cho người mới, cô nhanh chóng thu hút được lượng người xem lớn.

Thời Giản không hề biết điều này, chỉ nhận ra một điều rằng, ngay cả khi ở trong cùng một phó bản, các streamer cũng không nhất thiết phải đoàn kết với nhau. Cô gái streamer có tàn nhang vừa rồi kêu gọi tất cả mọi người đoàn kết lại đã nhanh chóng thể hiện mình có xu hướng lãnh đạo và đang nói chuyện với những streamer khác, trong khi Thời Giản và Đường Điền bị gạt ra ngoài.

Phản ứng của Đường Điền giống hệt với Thời Giản, cả hai cùng lôi sách lịch sử ra: "Chúng ta mau xem sách đi thôi."

Buổi chiều sẽ có bài kiểm tra, dù có chuẩn bị gấp rút thì cũng phải cố một chút!

Thực ra, từ lúc bước vào trường trung học Thanh Sơn, Thời Giản đã cảm nhận được bầu không khí học tập vô cùng căng thẳng và áp lực tại đây.

Những khẩu hiệu động viên treo khắp nơi, giáo viên chủ nhiệm nghiêm khắc, và các học sinh luôn miệt mài học tập không ngừng nghỉ.

Ngay cả khi tan học, "bạn cùng lớp" của Thời Giản vẫn phần lớn ngồi yên tại chỗ làm bài tập. Khi đi tập thể dục hay lấy nước, trong tay ai nấy đều cầm theo sổ từ vựng và các điểm trọng tâm của môn học, vừa đi vừa lẩm bẩm học bài.

Không ai có bạn ngồi cùng bàn, mỗi người ngồi một mình, có lẽ để tránh ảnh hưởng lẫn nhau.

Thời Giản vừa tìm góc chụp ảnh và tư thế sao cho trông thật như một bộ phim thần tượng học đường, vừa cố gắng ghi nhớ bài. Cô nghĩ: "Học được chút nào hay chút đó", nhưng rồi cô nghe thấy tiếng thở dài từ chỗ ngồi phía trước bên trái, một âm thanh mơ hồ vang lên: “Tôi không biết làm... Hu hu hu, tôi không học nổi…”

Thời Giản đồng cảm: "Áp lực nặng nề quá, bạn không biết làm, mình cũng thế."

Tuy nhiên, tiếng khóc và lời than vãn của nữ sinh đó ngày càng lớn, khiến Thời Giản không thể tập trung vào việc học nữa. Cô cảm thấy cần phải lên tiếng an ủi, liền đặt sách xuống và gọi: “Bạn gì ơi?”

Nhưng nữ sinh kia không trả lời Thời Giản. Thay vào đó, cô ta còn tiếp tục khóc to hơn và hét lên: “Tôi không học nổi!”, rồi bất ngờ lấy đầu đập mạnh vào bàn và tường. Cô ta đập liên tục, không chút do dự.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh. Ban đầu là máu văng tung toé khắp nơi, sau đó máu chảy ra ngày càng nhiều. Khuôn mặt của cô nữ sinh bị đập mạnh đến mức lõm xuống, máu thịt lẫn lộn, không nhận ra nổi hình dạng ban đầu.

Sau đó, cô ta gục xuống bàn, bất động.

Chết rồi.

Đồng tử của Thời Giản co rút lại, cô cảm thấy như có một bàn tay vô hình bóp chặt lấy cổ họng mình. Giọng của cô cất lên khô khốc nhưng may mắn là không run rẩy.

“Có ai không? Cô ấy bị sao vậy?”

Các streamer trong lớp đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho hoảng sợ, nhưng các học sinh xung quanh vẫn tiếp tục học, làm bài như bình thường, hoàn toàn như không bị ảnh hưởng.

Một nam sinh có vẻ là cán bộ lớp bước tới, nhìn lướt qua hai lần, rồi gọi giáo viên chủ nhiệm. Thầy giáo chủ nhiệm bình tĩnh ra hiệu cho vài học sinh khác khiêng cô nữ sinh đã chết ra ngoài.

Chỉ trong chốc lát, lớp học trở lại bình thường, ngoại trừ một vài vệt máu còn sót lại trên tường trắng và màu tanh nồng của máu, khó lòng tan biến trong không khí…

“Không ăn trưa à?" Đường Điền hỏi Thời Giản.

Thời Giản chậm rãi lắc đầu, "Không đói."