"Vị khách mời nam kia trên đường tới quay thì gặp tai nạn xe cộ, nghe nói mới ra khỏi phòng cấp cứu."
Nguyễn Đường kinh ngạc một hồi lâu.
"Người không sao chứ?"
Anh quay phim: "Tôi nghe nói người đã thoát khỏi nguy hiểm rồi."
"Vậy là tốt rồi."
Nguyễn Đường ngồi ở trên giường bình phục tâm tình, anh quay phim nói: "Tiểu Nguyễn, đoạn vừa rồi không được, chúng ta phải quay lại."
"Thầy Hạ, phiền anh phối hợp một chút được không?"
Hạ Thời Tự gật đầu, vén chăn xuống giường.
Nguyễn Đường cũng chuẩn bị đi xuống, cô bỗng nhiên nhớ tới mình không mặc nội y, tay dò xét trong chăn sờ được gấu con búp bê ôm ở trước ngực.
Hạ Thời Tự nhìn cô một cái, nhận ra điều gì đó, nhẹ nhàng quan sát cô, nói: "Cô Nguyễn, đi thay váy đẹp một chút, bộ đồ ngủ này của cô không thích hợp để lên hình.”
Anh quay phim nhìn về phía Nguyễn Đường, cô gái mặc áo ngủ hoạt hình, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay, hai con mắt tròn xoe vô tội lại trong suốt, cộng thêm trước ngực đang ôm gấu bông, nhìn qua tương đối ít tuổi.
"Hay là đổi bộ trưởng thành một chút?"
Nguyễn Đường nghe vậy, trong lòng cô thở phào nhẹ nhõm, mượn thời gian thay quần áo mà cầm nội y.
Cô ở trong phòng vệ sinh thay váy ngủ, váy dài tơ tằm màu đỏ rượu tôn lên vẻ trắng nõn của cô. Cô xõa tóc ra, lấy son môi bổ sung chút màu sắc cho môi mình.
Khi quay lại, Hạ Thời Tự nhấn chuông cửa, Nguyễn Đường đi tới mở cửa cho anh.
Trong phòng lắp vài cái camera cố định, đoạn camera quay bên trong này không có vấn đề gì, người phụ trách quay Hạ Thời Tự đi từ bên ngoài vào.
Cửa mở ra, Nguyễn Đường dùng diễn xuất cả đời để trừng to mắt, che môi ra vẻ kinh ngạc.
"Thầy, thầy Hạ, sao anh lại tới đây? Anh sẽ không…"
Hạ Thời Tự đưa tờ giấy số 4 cho cô xem, rất tự nhiên vươn tay, "Xin chào, tôi là Hạ Thời Tự."
Nguyễn Đường tiến lên bắt tay anh: "Xin chào, tôi là Nguyễn Đường."
Nguyễn Đường mời Hạ Thời Tự vào nhà, sau đó, họ ngồi xuống giường theo quy định của chương trình.
Nguyễn Đường mặc váy, vì đùi lộ ra bên ngoài nên ít nhiều có chút lạnh.
Hạ Thời Tự tìm điều khiển từ xa trên tủ đầu giường, mở hệ thống sưởi, thuận tay kéo chăn mỏng lên đắp lên chân cho Nguyễn Đường.
Nguyễn Đường kéo chăn qua, cười với anh, "Cảm ơn."
Chương trình tuy rằng không có kịch bản cụ thể nhưng phương hướng đại khái là tạo ra phản ứng hóa học lãng mạn.
Nguyễn Đường nhìn Hạ Thời Tự rơi vào trầm tư, cô nghĩ thầm cho dù là cứu viện, Hạ Thời Tự tới nơi này cũng không thích hợp.
Người trước mắt bây giờ là một trong những thần tượng nổi tiếng nhất trong nước, fan bạn gái, fan vợ có một đống lớn, anh và cô tạo CP, có thể cô sẽ bị mắng chết.