Dỗ Em Say Giấc Nồng

Chương 10

Kiều Thẩm Diễm vờ như không nghe thấy, lập tức đến quầy lễ tân.

Nhân viên lễ tân đứng sau quầy không biết anh, kiểm tra các phòng xong thì ẩn ý báo với anh rằng đã hết phòng. May có giám đốc của họ đang làm việc bên cạnh, anh ta biết anh họ Kiều thì lập tức tươi cười đón chào, nói đã giữ trước phòng tổng thống trên tầng 19 cho anh.

Anh lấy thẻ phòng, quay đầu thấy cô gái còn ngồi trên sàn đá cẩm thạch trước cửa thang máy, dường như cô đã quá say, người nghiêng ngả rồi nằm rạp trên mặt đất.

“Bạn gái anh sắp ngủ mất rồi, anh không đến đỡ cô ấy sao?”

Một cặp đôi bên cạnh thấy toàn bộ quá trình nhưng không hiểu toàn bộ tình huống, dùng ánh mắt ‘anh không phải tên cặn bã đấy chứ’ quan sát anh.

Kiều Thẩm Diễm định giải thích, người ta đã ôm ấp nhau đi vào thang máy, đi lên tầng.

Anh hít một hơi sâu rồi quay lại trước mặt Kỳ Dữu, ngồi xổm xuống chạm vào bả vai cô: “Tỉnh lại đi, cô ở tầng mấy?”

Kỳ Dữu nghe thấy tiếng, mở to mắt, đầu óc quay cuồng như đang ngồi tàu lượn siêu tốc, trước mắt cô là mấy cái bóng của người đàn ông chồng chéo lên nhau.

Cô mò mẫm trong túi một lúc vẫn không tìm thấy thẻ phòng, cô tức giận đổ hết đồ trong túi ra, đồ đạc rơi đầy đất.

“Tìm được rồi, ở đây! Hình như là 9… 9081.”

“Cô đọc nhầm số phòng rồi.” Sắc mặt Kiều Thẩm Diễm vô cảm lên tiếng nhắc nhở cô.

“Vậy sao? À,,, vậy là 1908.”

“Là 1806.” Kiều Thẩm Diễm cạn lời, giúp cô gom đồ đạc rơi đầy đất vào túi rồi đứng dậy: “Đứng lên đi, tôi đưa cô lên.”

Kỳ Dữu ồ lên, lại không nhúc nhích, ngẩng đầu chớp mắt với anh, cô tỏ vẻ cực kì đáng thương. Mắt hạnh nhân xinh đẹp sắc sảo, dáng vẻ vô hại rất giống động vật đáng thương, khiến người ta không có cách nào kháng cự.

“Lại sao vậy?” Kiều Thẩm Diễm cảm thấy sự kiên nhẫn của bản thân sắp bị đẩy đến giới hạn.

“Chân tôi tê rồi, không đứng nổi.”

Đợi vài giây, Kỳ Dữu muốn gì được nấy thấy anh vươn tay ra, cô kịp thời nắm lấy, thuận thế đứng lên, nở nụ cười tươi rói với anh: “Cảm ơn.”

Kiều Thẩm Diễm rủ mắt, ánh mắt dần dịch xuống phía dưới, dừng trên bàn tay đang bị cô nắm chặt. Kỳ Dữu như bị điện giật, lập tức buông tay anh ra, lúc này anh mới khẽ đáp ‘ừm’, xoay người ấn nút thang máy, đi vào.

Kỳ Dữu bĩu môi, cũng khập khiễng đi vào theo.