Câu hỏi hiện trên màn hình vài giây đồng hồ, Đường Ý Thu nhìn một hồi lâu cũng không trả lời được, nghiêm túc suy nghĩ xem mình đã mất đi cái gì.
Wystrq: (Trái tim của chị đã mất đi em rồi!)
Lông mày Đường Ý Thu nhíu chặt, thấy lạnh sống lưng.
Wystrq: (Chị ơi, em muốn đi vào tim chị!)
Đường Ý Thu lạnh lùng nói: "Thật ngại quá, không có cửa."
Wystrq: (Em xông vào.)
Wystrq: (Chị ơi, tâm chị có vững không?)
Đường Ý Thu trả lời: "Tùy người tùy chuyện."
Wystrq: (Không sao, kẹo cứng kẹo mềm đều rất ngọt.)
Đường Ý Thu trầm mặc, sau một lúc lâu đưa tay nhéo ấn đường một cái.
Thời Hoan sợ cô gặp phiền phức, vội vàng xoá bỏ chữ đánh xong phía sau, đang nghĩ ngợi làm sao để bổ cứu, mưa đạn sáng lên.
( Mặc dù tâm tình rất thổ, nhưng đúng là có một chút chuyện này đã chọc người ta, nếu như tôi không nhìn lầm thì vừa rồi Đường Đường là cười? )
(Tựa như chị em, Đường Đường nhếch miệng lên, chỉ là cô dùng ngón tay ngăn cản một cái.)
(Tôi chụp màn hình cho mấy người chị em, cười thật rồi, không ngờ Đường Đường chúng ta cũng thích nghe lời tâm tình thổ vị, tôi muốn bắt đầu!)
Đường Ý Thu cười sao??? Không thấy được!
Thời Hoan nhìn chằm chằm màn hình, trực tiếp không thể lui lại, cô không nhìn thấy, cô cắn cắn ngón tay, hối hận, thật sự là hối hận.
Đường Ý Thu lạnh nhạt nói.
"Thật ngại quá, có chút khốn."
(Tôi không tin, Đường Đường chính là cười, Đường Đường thích nói chuyện tâm tình, tương đương Đường Đường thích tôi, Âu, tôi là bạn gái của Đường Đường.)
(Cô biết cô và ngôi sao khác nhau ở chỗ nào không? Ngôi sao ở trên trời, mà cô, ở trong lòng tôi.)
Wystrq: [Wystrq! Wystrq!]
Sau khi xem xong một chút thời gian cuối cùng, MC đã kéo dài chủ đề lại.
"Ý Thu biến mất thật lâu rồi, rất nhiều Fan hâm mộ đều rất ngạc nhiên cô đang làm cái gì, gần đây cô đang quay phim, hay là đang nghỉ ngơi?"
Đường Ý Thu trả lời:
"Quay phim."
"Có tiện nói là phim gì không? Năm trước cô diễn bộ phim cổ trang kia đã tạo nên danh tiếng rất tốt, tiểu sư muội nhỏ nhắn cũng trở thành ánh trăng sáng trong lòng mọi người, lần này còn đi đề tài tương tự nữa à?"
"Trước mắt vẫn chưa thể nói, chỉ có thể nói là một bộ đề tài rất tuyệt, rất gần sát với cuộc sống."
Đường Ý Thu dừng lại ở đó.
Phim Bách Hợp gần như là đề tài ngoài lề, có chút vượt giới hạn, hoặc là quảng cáo không thoả đáng, không qua được khâu kiểm duyệt thì sẽ phải trì hoãn việc phát sóng, lúc trực tiếp đạo diễn đặc biệt tìm cô nói, lúc marketing chỉ có thể để lọt một chút gió.
Nhưng mà Đường Ý Thu càng không lộ ra, đám fan hâm mộ càng xao động, nhao nhao suy đoán, lúc thì đoán là cô ấy với nam chính của bộ phim cổ trang trước đó, lúc thì lại đoán là cô ấy với nam phụ, cứ thế mà đoán mò không ngừng.
Wystrq: (Vì sao không đoán là Thời Hoan?)
(Đồ ngốc, lầu trên là yêu nghiệt từ đâu ra vậy? Ôm Đường Đường của chúng tôi đi không hẹn! Đường Đường của chúng tôi đời này cũng sẽ không hợp tác với Thời Hoan!)
(Nói thật, nếu như Đường Đường thật sự hợp tác với Thời Hoan thì tôi sẽ thoát fan, nữ thần của tôi tuyệt đối không thể đóng phim với tiểu tam.)
(Đừng nói nữa, mời đại gia tỷ muội làm một cái bình phong, đừng để cho tôi gặp lại tên này, tôi sợ đau mắt hột!)
(nơi này @Wystrq).
Sau khi @ xong, mới phát hiện ra người gửi tin nhắn là Thời Hoan, một đám người lại hô to Thời Hoan ô uế, bảo Thời Hoan đi tắm rửa, đốt hương thanh tẩy tâm linh.
Thời Hoan phiền muộn lại cảm thấy khôi hài, đặc biệt muốn điên cuồng hống hai câu.
Các fan hâm mộ nhỏ, sợ là các người không biết chứ, Thời Hoan tôi không chỉ đóng cảnh yêu đương với Đường Đường của các người, mà tôi còn biết thân thể cô ấy ngọt ngào như thế nào!
Mưa đạn nháo đằng không biết bao nhiêu là sung sướиɠ, Đường Ý Thu vẫn duy trì tư thế ngồi im như pho tượng, chỉ là khi người chủ trì hỏi thì cô mới ngoắc ngoắc môi, trả lời:
"Lúc phát sóng thì biết ngay."
Lạnh lùng xa cách, như thể cô ấy sống ngoài vũ trụ, Thời Hoan thấy mà ngứa lòng, muốn nhào tới cắn cô một miếng, hối hận ở lần đầu tiên của hai người, cô không có ghi chép gì.
Không phải cô thật muốn Đường Ý Thu nhìn thấy cô cắn vai mình như thế nào, lại động tình như thế nào. Chỉ là hai người đều say đến không rõ, khi làm cô còn bị Đường Ý Thu che mắt lại.
Sau khi nháo đằng nửa giờ, video cũng đến hồi kết, Đường Ý Thu đứng dậy nói lời cảm ơn với Fan hâm mộ, nói quá trình quyên tiền sẽ được công bố. Cơm ăn của Thời Hoan đến cũng không kém bao nhiêu, cô lập tức rời khỏi phần mềm Microblogging.
Lúc này, Đường Ý Thu đã lên top 1 hot search, tiêu đề chính là #Đường Ý Thu cười, vào xem thử, bên trong khắp nơi là nghiên cứu của chín cung, Đường Ý Thu cau mày, Đường Ý Thu chớp mắt, còn có ấn mi tâm.
Tìm được rồi.
Thời Hoan phóng lớn hình ảnh, quả nhiên thấy khóe miệng cô nhếch lên.
Nói là cười lại không chuẩn xác như vậy, giống như là người mệt mỏi sau đó lười biếng thư giãn, nhưng mà với Thời Hoan này, ước chừng là cười.
Cô chăm chú nhìn một hồi lâu, lưu tất cả ảnh xuống.
Cho đến khi Văn Tĩnh thu thập xong đồ ăn trên bàn, Thời Hoan mới có tật giật mình rời khỏi album ảnh, Văn Tĩnh híp mắt dò xét cô.
"Hoan Hoan, chị lại làm sao vậy, cười dâʍ đãиɠ như vậy?"
Thời Hoan nhét di động vào dưới gối đầu, ấn theo trên gương mặt không khống chế nổi cười:
"Lát nữa cô sẽ đi xuống lầu à?"
"Ừm, mua cho chị một chút đồ giữ ấm."
Thời Hoan nói:
"Cô xuống lầu lưu ý một chút, xem thử Đường Ý Thu có đi hay chưa, nếu như đi thì gửi tin nhắn cho tôi."
Văn Tĩnh nghi ngờ:
"Hoan Hoan, rốt cuộc chị có phải là fan của Đường ảnh hậu hay không? Sao tôi luôn cảm thấy cô quá chú ý đến Đường ảnh hậu thế?"
"Tôi chỉ sợ đυ.ng phải cô ta, cô nhanh đi."
"Được rồi."
Văn Tĩnh đến trước cửa thay giày, đổi được một nửa thì lại gãy trở về, căn dặn nói:
"Bên phía chị Lệ, tôi đã gọi điện thoại, đợi chút nữa cô ấy nhất định muốn tra cương vị, thái độ của chị tốt đi một chút đừng chọc cô ấy tức giận."
Thời Hoan vừa mới nói tiếng "biết rồi", điện thoại đã vang lên, cô nhìn nhìn thấy tên, chị Lệ trực tiếp gọi video cho cô.
Ở màn hình bên kia, chị Lệ trang điểm tinh xảo, đôi môi đỏ rực, cả người căng thẳng, cô cố nén một luồng sức lực, Thời Hoan vội vàng mở khoá âm lượng.
Nhưng mà vẫn bị nổ lỗ tai.
Lương Quân Lệ mắng: "Thời Hoan, cánh cứng cáp rồi, không phải bò cũng không bò dậy nổi sao, cô là xác chết sống dậy, hay là hoàn hồn?"
Thời Hoan phối hợp ho khan hai tiếng: "Ai, đây không phải do chị Lệ gọi điện thoại tới sao, cho dù tôi đến Quỷ môn quan cũng phải bò trở về!"
"Bớt lảm nhảm dùm tôi!" Lương Quân Lệ nén sự bực bội: "Vì sao không đi cọ nhiệt của Đường Ý Thu, cô nói xem hôm nay có nhiều cơ hội tốt như vậy, tôi đã chuẩn bị xong văn kiện quan hệ xã hội, cô xem tình huống hiện tại là gì!"
Vừa rồi trong kênh Thời Hoan đã nói đầy miệng, xem như biết cô có nhiều mâu thuẫn với Fan hâm mộ của Đường Ý Thu, nếu thật sự là cọ nhiệt thì có lẽ ảnh hưởng không nhỏ đối với Đường Ý Thu.
"Tôi không muốn cọ nhiệt của cô ấy."
"Không muốn cọ? Vậy cô nói xem cô nghĩ tới cái gì? Muốn cả đời bị hắc à? Cô cảm thấy công ty sẽ còn để cô làm bậy như thế à?"
Thời Hoan không có lời nào để nói.
"Có phải cô muốn giải nghệ hay không?"
Lương Quân Lệ cười lạnh lùng:
"Cô có bồi thường được phí vi phạm hợp đồng hay không? Lời tôi nói cô đặt ở đây, công ty không ép khô cô thì sẽ không để cô đi, nếu cô không trở nên hot thì sẽ là bàn đạp của Đào Tử Ngôn!"
Đào Tử Ngôn? Thời Hoan nhíu chặt lông mày.
Cuối cùng cũng là nghệ sĩ do mình dẫn dắt, Lương Quân Lệ mắng xong thấy Thời Hoan không nói lời nào, lại đau lòng thở dài, nói: "Hôm nay tôi gọi điện thoại chính là để nói chuyện này với cô, Đào Tử Ngôn nói gần đây cũng nhận được vai diễn nữ chính. Kịch bản tôi đã xem qua, đại khái chính là do bạn trai và khuê mật tằng tịu với nhau, nữ chính bị đội nón xanh, giai đoạn trước thảm hại sau đó bật hack vả mặt, lịch chiếu lại trước cô. Có cảm tưởng gì không?"
Thời Hoan không có cảm tưởng gì, chỉ cảm thấy có một vài kẻ rất đáng ghét còn đứng ở dưới ánh mặt trời, toàn thân cô không được tự nhiên mà buồn nôn.
Lương Quân Lệ lại nói: "Lúc ấy cao tầng càng nghiêng về phía cô, nhưng cô không chịu cúi đầu, không phải bây giờ cô sẽ nổi hơn Đào Tử Ngôn rồi sao, hối hận không?"
"Không hối hận." Thời Hoan lạnh nhạt nói. "Còn rất may mắn."
Lúc xảy ra chuyện, Thời Hoan không thể không đi tìm cấp trên giải quyết, cấp trên kéo màn cửa lên nói với cô, chuyện này cần phải đến phòng nghỉ đàm luận.
Thời Hoan đi ra từ văn phòng không bao lâu, Đào Tử Ngôn lại tiến vào, mãi đến buổi tối cô ta mới đi ra ngoài, còn đi cùng cao tầng tham gia một buổi tiệc rượu, ngày hôm sau trên mạng phô thiên cái địa tất cả đều là tai tiếng* của cô, mà Đào Tử Ngôn lại trở nên hot.
* tai tiếng: nguyên văn là “黑料” (hắc liêu), có nghĩa là những tin tức tiêu cực về nghệ sĩ.
Con người mà, cuối cùng cũng phải đối mặt với rất nhiều lựa chọn, Thời Hoan tự biết mình, cúi đầu sẽ chỉ thống khổ hơn, cho dù là đâm đầu vào tường thì cô cũng sẽ khoái hoạt hơn.
Bây giờ thì rất tốt rồi, đâm phải Đường Ý Thu, đâm đầu vào, không chừng có thể đâm vào cái phu thê giao bái, ai có vận khí tốt như vậy chứ?
Lương Quân Lệ thấy cô khó chơi, cũng chỉ có thể chỉ tiếc rèn sắt không thành thép khẽ cắn môi: "Được rồi, nếu tôi có thể thuyết phục được cô thì cô sẽ không giống như hôm nay, tốt xấu gì tôi cũng đã nói rõ với cô rồi, chính cô xem mà xử lý đi."
"Cảm ơn chị Lệ."
Thời Hoan thật lòng cảm ơn, một năm này cô bị hắc thành chuột chạy qua đường, Lương Quân Lệ cũng không từ bỏ cô, không giống như người đại diện công ty khác ép buộc cô đi tiếp rượu gì đó, đối với cô cũng không tệ.
"Nghe lời một chút, đừng làm cho công ty khó coi, không chừng còn có thể gặp nhau thì cũng có lúc chia tay." Lương Quân Lệ dặn dò.
"Tôi biết."
Cúp điện thoại, Thời Hoan dựa vào đầu giường, nhìn chằm chằm trần nhà màu trắng, cô nói thật nhẹ nhàng, trong lòng cuối cùng cũng có chút phát sầu.
Làm sao bây giờ?
Nhìn một hồi, Văn Tĩnh nhắn tin đến, nói cuộc phỏng vấn của Đường Ý Thu kết thúc rồi, lúc này lại đang ở trên thang máy, hỏi cô còn xuống nữa không.
Cô mới không đi xuống, cô phải đi chế tạo ngẫu nhiên gặp mặt.
Thời Hoan trong nháy mắt sống lại, mặc vào áo lông đi ra cửa ngồi xổm.
Thang máy VIP tới rất nhanh, Đường Ý Thu mặc một chiếc áo khoác lớn màu đen, trên tay đeo bao tay lông nhung, các nhân viên bên cạnh đều có chút lạnh run, chỉ có cô đứng nghiêm, giống như không sợ lạnh.
Mấy người đứng ở cửa trò chuyện công việc, nhân viên công tác không chịu nổi lạnh lại đi trở vào thang máy, chỉ còn lại một mình Đường Ý Thu.
Thời cơ hoàn toàn tốt.
Phòng của Đường Ý Thu ở đối diện phòng của Thời Hoan, đợi Đường Ý Thu đến gần, cô lập tức thò đầu ra, làm ra một bộ dáng kinh ngạc.
"Hả, Đường lão sư, cô trực tiếp xong rồi?"
Đường Ý Thu không trả lời, ánh mắt quét một cái, đi về phía đối diện, trong nháy mắt, bầu không khí có chút xấu hổ.
Thời Hoan cắn răng, một trận ảo não, Đường Ý Thu chính là ảnh hậu, khoe khoang kỹ thuật diễn trước mặt cô, đây không phải là múa rìu qua mắt thợ, đánh vào mặt mình?
Đáng tiếc cô đi ra ngoài không uống hai ngụm rượu, không có cồn thúc giục, trên người cô không có khí tức dũng cảm tiến lên này, cô không dám đυ.ng vào, chỉ có thể lẳng lặng nhìn Đường Ý Thu.
"Thật ngại quá, hôm qua tôi uống quá nhiều rồi, cấp trên."
Két một tiếng, cửa mở.
"Chờ một chút, Đường lão sư, tôi có một vấn đề muốn hỏi cô."
Thời Hoan gọi cô lại: "Ngày mai phải quay cảnh đối thủ, tôi có chút không rõ."
Động tác của Đường Ý Thu rốt cuộc cũng dừng lại, quay đầu nhìn về phía cô, sau vài giây, hỏi: "Mang theo kịch bản không?"
"Mang theo."
Thời Hoan đưa kịch bản tới cho cô, Đường Ý Thu lật qua lật lại, tìm được một màn mà các cô sẽ quay, kịch bản vốn có chút nhăn, phía trên dùng bút dạ quang làm ký hiệu nhiều lần, có thể thấy được là đã làm bài tập nhiều lần.
Đường Ý Thu hỏi:
"Chỗ nào?"
Thời Hoan nhảy tới hai bước, lớn mật đứng bên cạnh Đường Ý Thu, nhìn chằm chằm vào ngón tay thon dài của cô:
"Chính là chỗ này."
Đường Ý Thu nhíu mày, ánh mắt lướt qua kịch bản hai lần.
"Cô xem đi."
Thời Hoan chỉ vào kịch bản, ngón tay cố ý rơi vào bên cạnh tay cô, một bộ dáng rất khó hiểu: "Chỉ có một màn cảnh hôn này thôi, cô nói xem rốt cuộc là cô vươn đầu lưỡi trước, hay là tôi sẽ vươn đầu lưỡi trước?"
Đường Ý Thu nhíu chặt mày, xác định cô không nói đùa, nghiêm túc nói: "Ai động tình trước thì sẽ vươn trước."
"A" Thời Hoan còn tưởng rằng cô sẽ ném kịch bản rời đi, không ngờ cô lại còn nghiêm túc trả lời, quả nhiên là ảnh hậu, bình tĩnh, thư thái.
Lần này đổi lại là cô xấu hổ, lỗ tai đỏ ửng, lộp bộp nói: "Được rồi, tôi đang suy nghĩ một chút, ngày mai tranh thủ qua sớm một chút."
Nói xong, cô thật sự nghi ngờ rồi.
“Chuyện đó, Đường lão sư, hai chúng ta ai động tình trước?”
Trả lời nàng chính là tiếng trở tay đóng cửa của Đường Ý Thu.